古诗词

师范

晚抵汶上县

师范

肃肃赋宵征,迢遥汶上城。sù sù fù xiāo zhēng,tiáo yáo wèn shàng chéng。
疏林残雪影,古寺夜钟声。shū lín cán xuě yǐng,gǔ sì yè zhōng shēng。
岁晚愁行役,年衰减宦情。suì wǎn chóu xíng yì,nián shuāi jiǎn huàn qíng。
萍蓬叹流转,徒恋此虚名。píng péng tàn liú zhuǎn,tú liàn cǐ xū míng。

十七夜对月

师范

岂意中天月,翻于此夜看。qǐ yì zhōng tiān yuè,fān yú cǐ yè kàn。
山从一更吐,秋已半楼残。shān cóng yī gèng tǔ,qiū yǐ bàn lóu cán。
渐觉清辉减,谁怜瘦影寒。jiàn jué qīng huī jiǎn,shuí lián shòu yǐng hán。
怀人心正切,不敢再凭栏。huái rén xīn zhèng qiè,bù gǎn zài píng lán。

扬州杂诗

师范

容易消魂是此州,杜樊川去迹仍留。róng yì xiāo hún shì cǐ zhōu,dù fán chuān qù jì réng liú。
繁花落地香犹活,翠竹临波影共修。fán huā luò dì xiāng yóu huó,cuì zhú lín bō yǐng gòng xiū。
新水一篙通板渚,湿萤千点隔迷楼。xīn shuǐ yī gāo tōng bǎn zhǔ,shī yíng qiān diǎn gé mí lóu。
锦帆至竟成何事,潮打雷塘土半丘。jǐn fān zhì jìng chéng hé shì,cháo dǎ léi táng tǔ bàn qiū。

扬州杂诗

师范

廿四桥边迹已尘,几家园馆互争新。niàn sì qiáo biān jì yǐ chén,jǐ jiā yuán guǎn hù zhēng xīn。
林峦出没难为画,山水零星亦可人。lín luán chū méi nán wèi huà,shān shuǐ líng xīng yì kě rén。
地夹江淮据形势,土兼南北见精神。dì jiā jiāng huái jù xíng shì,tǔ jiān nán běi jiàn jīng shén。
雨丝风片娇无那,谁起王郎赋冶春。yǔ sī fēng piàn jiāo wú nà,shuí qǐ wáng láng fù yě chūn。

雨泊闻笛

师范

丹阳河窄水齐腰,客路停篙系石桥。dān yáng hé zhǎi shuǐ qí yāo,kè lù tíng gāo xì shí qiáo。
船内笛声船外雨,一镫红照可怜宵。chuán nèi dí shēng chuán wài yǔ,yī dèng hóng zhào kě lián xiāo。

转斗湾纪事

师范

昨泊转斗湾,日犹未卓午。zuó pō zhuǎn dòu wān,rì yóu wèi zhuó wǔ。
回湍抱圆沙,宿鹭起前渚。huí tuān bào yuán shā,sù lù qǐ qián zhǔ。
七旬船中居,蹒跚弗自主。qī xún chuán zhōng jū,pán shān fú zì zhǔ。
上岸豁烦襟,村墟近可数。shàng àn huō fán jīn,cūn xū jìn kě shù。
胡为好门闾,十室已逃五。hú wèi hǎo mén lǘ,shí shì yǐ táo wǔ。
道旁白须翁,叉手向我语。dào páng bái xū wēng,chā shǒu xiàng wǒ yǔ。
是本繁庶区,两次遭贼侮。shì běn fán shù qū,liǎng cì zāo zéi wǔ。
猴年夏四月,东阡正种黍。hóu nián xià sì yuè,dōng qiān zhèng zhǒng shǔ。
喧声西北来,群狼附哮虎。xuān shēng xī běi lái,qún láng fù xiāo hǔ。
民房与神祠,一炬成焦土。mín fáng yǔ shén cí,yī jù chéng jiāo tǔ。
剩此残病躯,余尽供刀俎。shèng cǐ cán bìng qū,yú jǐn gōng dāo zǔ。
金帛皆席卷,害更及商贾。jīn bó jiē xí juǎn,hài gèng jí shāng jiǎ。
百里无鸡豚,千家断砧杵。bǎi lǐ wú jī tún,qiān jiā duàn zhēn chǔ。
承平已三世,乃忽遭痛楚。chéng píng yǐ sān shì,nǎi hū zāo tòng chǔ。
宵寒鬼哭多,呼儿或呼父。xiāo hán guǐ kū duō,hū ér huò hū fù。
劝翁且无悲,共坐吾告汝。quàn wēng qiě wú bēi,gòng zuò wú gào rǔ。
天子今圣神,制帅仁且武。tiān zi jīn shèng shén,zhì shuài rén qiě wǔ。
实政发实心,下饬州县府。shí zhèng fā shí xīn,xià chì zhōu xiàn fǔ。
间有诸不逞,筹剿亦筹抚。jiān yǒu zhū bù chěng,chóu jiǎo yì chóu fǔ。
秋禾即欠收,野蔬犹可煮。qiū hé jí qiàn shōu,yě shū yóu kě zhǔ。
尚勿轻流亡,妄向山林聚。shàng wù qīng liú wáng,wàng xiàng shān lín jù。
谁能撇丁男,谁能绝宗祖。shuí néng piē dīng nán,shuí néng jué zōng zǔ。
凿井耕尔田,谋生莫辞苦。záo jǐng gēng ěr tián,móu shēng mò cí kǔ。
翁起喘而嗽,喃喃杖频拄。wēng qǐ chuǎn ér sòu,nán nán zhàng pín zhǔ。
若果如官言,万事可复古。ruò guǒ rú guān yán,wàn shì kě fù gǔ。
兹创总伤心,西去泪如雨。zī chuàng zǒng shāng xīn,xī qù lèi rú yǔ。
归舟对青镫,诗成月初吐。guī zhōu duì qīng dèng,shī chéng yuè chū tǔ。

题蹴鞠图

师范

尺幅淋漓足生意,写出开宝年间事。chǐ fú lín lí zú shēng yì,xiě chū kāi bǎo nián jiān shì。
开宝君臣好身手,政平往往共游戏。kāi bǎo jūn chén hǎo shēn shǒu,zhèng píng wǎng wǎng gòng yóu xì。
笑语声疑闻九天,祥云护衣日照地。xiào yǔ shēng yí wén jiǔ tiān,xiáng yún hù yī rì zhào dì。
绝技宁输曹子桓,余风直到宣和帝。jué jì níng shū cáo zi huán,yú fēng zhí dào xuān hé dì。
黄袍一加十国净,玉斧偶挥六诏弃。huáng páo yī jiā shí guó jìng,yù fǔ ǒu huī liù zhào qì。
笼行虎步果英物,兄终弟及留秘记。lóng xíng hǔ bù guǒ yīng wù,xiōng zhōng dì jí liú mì jì。
半部书传赵韩王,双圈眼识党太尉。bàn bù shū chuán zhào hán wáng,shuāng quān yǎn shí dǎng tài wèi。
惟石暨楚皆可儿,回军都与陈桥议。wéi shí jì chǔ jiē kě ér,huí jūn dōu yǔ chén qiáo yì。
散锦团花极飞扬,赶星捉月分向背。sàn jǐn tuán huā jí fēi yáng,gǎn xīng zhuō yuè fēn xiàng bèi。
头筹夺得争欢呼,幺䯢亦可关神器。tóu chóu duó dé zhēng huān hū,yāo mó yì kě guān shén qì。
君不见,一球起,一球落,两旁观者俱不弱。jūn bù jiàn,yī qiú qǐ,yī qiú luò,liǎng páng guān zhě jù bù ruò。
五朝八姓如弈棋,仓卒李鸦连郭雀。wǔ cháo bā xìng rú yì qí,cāng zú lǐ yā lián guō què。
习劳宁厌筋力痡,投石超乘终嫌粗。xí láo níng yàn jīn lì fū,tóu shí chāo chéng zhōng xián cū。
须眉顾盼森欲活,媲美成周《无逸图》。xū méi gù pàn sēn yù huó,pì měi chéng zhōu wú yì tú。