古诗词

孙鼎臣

江行晚望

孙鼎臣

江花江草日萋萋,楚客情伤望欲迷。jiāng huā jiāng cǎo rì qī qī,chǔ kè qíng shāng wàng yù mí。
朔吹浪高荆渚北,乡心日落洞庭西。shuò chuī làng gāo jīng zhǔ běi,xiāng xīn rì luò dòng tíng xī。
山荒独木哀猿叫,天暗平芜去鸟低。shān huāng dú mù āi yuán jiào,tiān àn píng wú qù niǎo dī。
湘浦荪荃无限思,不堪丛竹鹧鸪啼。xiāng pǔ sūn quán wú xiàn sī,bù kān cóng zhú zhè gū tí。

夜雨铜湾舟次

孙鼎臣

霜柿深红枫叶殷,乱山凝碧水潺潺。shuāng shì shēn hóng fēng yè yīn,luàn shān níng bì shuǐ chán chán。
乡心暮雨鸿飞急,暝色荒烟虎渡还。xiāng xīn mù yǔ hóng fēi jí,míng sè huāng yān hǔ dù hái。
苗女竹枝江上曲,羸兵栗子岭头关。miáo nǚ zhú zhī jiāng shàng qū,léi bīng lì zi lǐng tóu guān。
皇华自古怀将母,况复羁愁过百蛮。huáng huá zì gǔ huái jiāng mǔ,kuàng fù jī chóu guò bǎi mán。

到玉屏口号

孙鼎臣

山头森木与天齐,瘴雨蛮烟倦马嘶。shān tóu sēn mù yǔ tiān qí,zhàng yǔ mán yān juàn mǎ sī。
行尽龙标五溪水,夜郎犹在暮云西。xíng jǐn lóng biāo wǔ xī shuǐ,yè láng yóu zài mù yún xī。

杨老驿

孙鼎臣

杨老驿前风送秋,宜娘山外雨初收。yáng lǎo yì qián fēng sòng qiū,yí niáng shān wài yǔ chū shōu。
行人齐下闻猿泪,一片重安水不流。xíng rén qí xià wén yuán lèi,yī piàn zhòng ān shuǐ bù liú。

送陈颂南给谏还晋江

孙鼎臣

道光中年数御史,高要之苏临桂朱。dào guāng zhōng nián shù yù shǐ,gāo yào zhī sū lín guì zhū。
复有陈侯起闽峤,矫若三凤翔天衢。fù yǒu chén hóu qǐ mǐn jiào,jiǎo ruò sān fèng xiáng tiān qú。
陈侯骨鲠绝代无,手拔鲸牙援虎须。chén hóu gǔ gěng jué dài wú,shǒu bá jīng yá yuán hǔ xū。
四夷仿佛想风采,键户著书犹老儒。sì yí fǎng fú xiǎng fēng cǎi,jiàn hù zhù shū yóu lǎo rú。
猛虎居山长藜藿,神鹰侧翅奔群狙。měng hǔ jū shān zhǎng lí huò,shén yīng cè chì bēn qún jū。
豫章云雷拔地起,衮衣日月须人扶。yù zhāng yún léi bá dì qǐ,gǔn yī rì yuè xū rén fú。
如何默默不得意,飘然竟鼓沧洲枻。rú hé mò mò bù dé yì,piāo rán jìng gǔ cāng zhōu yì。
桑干之水东北流,枯桑翻风白日愁。sāng gàn zhī shuǐ dōng běi liú,kū sāng fān fēng bái rì chóu。
河水十丈冻始合,劝君曷不须臾留。hé shuǐ shí zhàng dòng shǐ hé,quàn jūn hé bù xū yú liú。
留君掉头不肯住,刺桐城边海云暮。liú jūn diào tóu bù kěn zhù,cì tóng chéng biān hǎi yún mù。
东志聊为公理论,归田便拟张衡赋。dōng zhì liáo wèi gōng lǐ lùn,guī tián biàn nǐ zhāng héng fù。
回首平生朋好违,长安市上晨星稀。huí shǒu píng shēng péng hǎo wéi,zhǎng ān shì shàng chén xīng xī。
苏子还山卧不起,君又拂衣寻钓矶。sū zi hái shān wò bù qǐ,jūn yòu fú yī xún diào jī。
故人独有朱云在,酒炉饯别金鱼解。gù rén dú yǒu zhū yún zài,jiǔ lú jiàn bié jīn yú jiě。
我有珊瑚作钓钩,赠君钓鳌向东海。wǒ yǒu shān hú zuò diào gōu,zèng jūn diào áo xiàng dōng hǎi。

丹山寺

孙鼎臣

危崖瞰龙宫,倒射千丈碧。wēi yá kàn lóng gōng,dào shè qiān zhàng bì。
青冥阶不远,飞阁跨石隙。qīng míng jiē bù yuǎn,fēi gé kuà shí xì。
沧江回其波,沅水流向北。cāng jiāng huí qí bō,yuán shuǐ liú xiàng běi。
群飞起沙鸟,风举帆叶白。qún fēi qǐ shā niǎo,fēng jǔ fān yè bái。
陂陀云间峰,明灭见楚色。bēi tuó yún jiān fēng,míng miè jiàn chǔ sè。
山头朱甍出,城郭带历历。shān tóu zhū méng chū,chéng guō dài lì lì。
虚空延冥搜,千里入咫尺。xū kōng yán míng sōu,qiān lǐ rù zhǐ chǐ。
侧身下危梯,举首割峭壁。cè shēn xià wēi tī,jǔ shǒu gē qiào bì。
玄云垂霮,寒水太古黑。xuán yún chuí dàn,hán shuǐ tài gǔ hēi。
森然阴风来,气喷土囊直。sēn rán yīn fēng lái,qì pēn tǔ náng zhí。
地无峨峨冰,朱夏凛凄恻。dì wú é é bīng,zhū xià lǐn qī cè。
路幽闻见阻,扃鐍鬼神宅。lù yōu wén jiàn zǔ,jiōng jué guǐ shén zhái。
金泥赤玉简,龙篆森?鬲。jīn ní chì yù jiǎn,lóng zhuàn sēn gé。
奇秘何代文,储藏自古昔。qí mì hé dài wén,chǔ cáng zì gǔ xī。
恨无巨灵掌,尽读崇山册。hèn wú jù líng zhǎng,jǐn dú chóng shān cè。
手把三秀芝,惆怅缅灵迹。shǒu bǎ sān xiù zhī,chóu chàng miǎn líng jì。

渡沅水至寒冈遇雨宿山塘驿

孙鼎臣

渡舟沅水西,夷旷意稍适。dù zhōu yuán shuǐ xī,yí kuàng yì shāo shì。
乔林带清波,路引修绠直。qiáo lín dài qīng bō,lù yǐn xiū gěng zhí。
中田稻孙长,秀色映阡陌。zhōng tián dào sūn zhǎng,xiù sè yìng qiān mò。
山石如丹砂,返照正东射。shān shí rú dān shā,fǎn zhào zhèng dōng shè。
前峰忽不见,漠漠天一色。qián fēng hū bù jiàn,mò mò tiān yī sè。
云从山外来,飞雨势甚逆。yún cóng shān wài lái,fēi yǔ shì shén nì。
松篁引幽佩,商籁动林隙。sōng huáng yǐn yōu pèi,shāng lài dòng lín xì。
晚投孤馆中,云散山已夕,东西田水鸣,细草悲促织。wǎn tóu gū guǎn zhōng,yún sàn shān yǐ xī,dōng xī tián shuǐ míng,xì cǎo bēi cù zhī。

红岩望晓云

孙鼎臣

云气薄太虚,弥漫晓无边。yún qì báo tài xū,mí màn xiǎo wú biān。
不见红岩顶,安知冈与峦。bù jiàn hóng yán dǐng,ān zhī gāng yǔ luán。
氤氲自相荡,欲断势复连。yīn yūn zì xiāng dàng,yù duàn shì fù lián。
仿像峨眉峰,积雪六月坚。fǎng xiàng é méi fēng,jī xuě liù yuè jiān。
初日升榑桑,斜飞睨高天。chū rì shēng fú sāng,xié fēi nì gāo tiān。
排空不得上,复堕层崖巅。pái kōng bù dé shàng,fù duò céng yá diān。
山腰已半出,万木根齐悬。shān yāo yǐ bàn chū,wàn mù gēn qí xuán。
群龙隐其首,尾掉巨石穿。qún lóng yǐn qí shǒu,wěi diào jù shí chuān。
须臾霄汉间,绛碧五色妍。xū yú xiāo hàn jiān,jiàng bì wǔ sè yán。
远山豁露尽,兕象出马前。yuǎn shān huō lù jǐn,sì xiàng chū mǎ qián。
秋至暑不退,毒热地气偏。qiū zhì shǔ bù tuì,dú rè dì qì piān。
何时驾雷公,一麾金蛇鞭。hé shí jià léi gōng,yī huī jīn shé biān。

相见坡

孙鼎臣

一峰面朝景,一峰颓向西。yī fēng miàn cháo jǐng,yī fēng tuí xiàng xī。
岧亭中峰隔,屈曲经回溪。tiáo tíng zhōng fēng gé,qū qū jīng huí xī。
东峰西峰人对立,前骑后骑行相及。dōng fēng xī fēng rén duì lì,qián qí hòu qí xíng xiāng jí。
俯循仄磴出山坳,去马已从云际入。fǔ xún zè dèng chū shān ào,qù mǎ yǐ cóng yún jì rù。
却登中峰顶,还顾后来人。què dēng zhōng fēng dǐng,hái gù hòu lái rén。
人声嘈嘈对山语,如蚁百转随车轮。rén shēng cáo cáo duì shān yǔ,rú yǐ bǎi zhuǎn suí chē lún。
车旋无停时,马驶不可止。chē xuán wú tíng shí,mǎ shǐ bù kě zhǐ。
我行悬绠上云梯,前骑威夷幽壑底。wǒ xíng xuán gěng shàng yún tī,qián qí wēi yí yōu hè dǐ。
上岭复下岭,出山还入山。shàng lǐng fù xià lǐng,chū shān hái rù shān。
东西两界三十里,向背只在庭除间。dōng xī liǎng jiè sān shí lǐ,xiàng bèi zhǐ zài tíng chú jiān。
人生有离合,动若参商乖。rén shēng yǒu lí hé,dòng ruò cān shāng guāi。
咫尺阻万里,何况山崔嵬。zhǐ chǐ zǔ wàn lǐ,hé kuàng shān cuī wéi。
崔嵬郁葱茜,展转还相见。cuī wéi yù cōng qiàn,zhǎn zhuǎn hái xiāng jiàn。
愿言相见即知心,休令窈窕如山深。yuàn yán xiāng jiàn jí zhī xīn,xiū lìng yǎo tiǎo rú shān shēn。

重安江

孙鼎臣

楚水壑洞庭,湘沅势争大。chǔ shuǐ hè dòng tíng,xiāng yuán shì zhēng dà。
沅江莽西流,穷源奖州界。yuán jiāng mǎng xī liú,qióng yuán jiǎng zhōu jiè。
西望见凤山,突兀万古砦。xī wàng jiàn fèng shān,tū wù wàn gǔ zhài。
兽蹄鸟迹间,混混凿一派。shòu tí niǎo jì jiān,hùn hùn záo yī pài。
澹瀩凝不流,绝壁照石黛。dàn duì níng bù liú,jué bì zhào shí dài。
繁星丽金沙,驳荦得文贝。fán xīng lì jīn shā,bó luò dé wén bèi。
根蟠水府深,岸陀断峡隘。gēn pán shuǐ fǔ shēn,àn tuó duàn xiá ài。
长年色惨沮,板坼百舟坏。zhǎng nián sè cǎn jǔ,bǎn chè bǎi zhōu huài。
射工掠浮影,暗伏虺与虿。shè gōng lüè fú yǐng,àn fú huī yǔ chài。
日月避其幽,昼夜云雨晦。rì yuè bì qí yōu,zhòu yè yún yǔ huì。
中流夐回首,艰远念行迈。zhōng liú xiòng huí shǒu,jiān yuǎn niàn xíng mài。
浩荡越乡心,崎岖五溪外。hào dàng yuè xiāng xīn,qí qū wǔ xī wài。

牟珠洞

孙鼎臣

耆阇拂天表,祇洹开地灵。qí dū fú tiān biǎo,qí huán kāi dì líng。
谁移珠林树,来凿白石扃。shuí yí zhū lín shù,lái záo bái shí jiōng。
穹隆耸一柱,斜入无光青。qióng lóng sǒng yī zhù,xié rù wú guāng qīng。
庄严两宝塔,七级捎奔星。zhuāng yán liǎng bǎo tǎ,qī jí shāo bēn xīng。
迦相枝倒垂,樛流延上荣。jiā xiāng zhī dào chuí,jiū liú yán shàng róng。
旁有紫竹林,迸露赤玉瑛。páng yǒu zǐ zhú lín,bèng lù chì yù yīng。
裶裶五彩幡,累累九子铃。fēi fēi wǔ cǎi fān,lèi lèi jiǔ zi líng。
应贞袒右臂,龙女立媌娙。yīng zhēn tǎn yòu bì,lóng nǚ lì miáo xíng。
天乳五百道,放出琉璃瓶。tiān rǔ wǔ bǎi dào,fàng chū liú lí píng。
味如醍醐甘,色如羊脂凝。wèi rú tí hú gān,sè rú yáng zhī níng。
老僧敬导客,我倦脚欲停。lǎo sēng jìng dǎo kè,wǒ juàn jiǎo yù tíng。
相从乞涧薪,就此煮茯苓。xiāng cóng qǐ jiàn xīn,jiù cǐ zhǔ fú líng。

九月晦日陪寿阳祁相国张诗舲少宰何青士侍御于慈仁寺饯秋主人为叶润臣阁读孔绣山舍人分韵得细字

孙鼎臣

履綦行有声,落叶满轩砌。lǚ qí xíng yǒu shēng,luò yè mǎn xuān qì。
西山对小阁,正露仙人髻。xī shān duì xiǎo gé,zhèng lù xiān rén jì。
人情秋多悲,怨此西风厉。rén qíng qiū duō bēi,yuàn cǐ xī fēng lì。
焉知秋易尽,浩浩川东逝。yān zhī qiū yì jǐn,hào hào chuān dōng shì。
惊蛇去大壑,短尾谁力掣。jīng shé qù dà hè,duǎn wěi shuí lì chè。
所以蟋蟀诗,达人善为计。suǒ yǐ xī shuài shī,dá rén shàn wèi jì。
吾师居洛下,公衮一蝉蜕。wú shī jū luò xià,gōng gǔn yī chán tuì。
少宰人伦鉴,诗律晚尤细。shǎo zǎi rén lún jiàn,shī lǜ wǎn yóu xì。
天香祇树林,二老所流憩。tiān xiāng qí shù lín,èr lǎo suǒ liú qì。
鸾螭竞轩舞,僧壁银钩丽。luán chī jìng xuān wǔ,sēng bì yín gōu lì。
兹辰陪清游,壶觞惬谈艺。zī chén péi qīng yóu,hú shāng qiè tán yì。
酒酣看余霞,飞鸟入遥睇。jiǔ hān kàn yú xiá,fēi niǎo rù yáo dì。
3212