古诗词

孙枝蔚

采桑子

孙枝蔚

老僧头白焦山顶,不管兴亡。lǎo sēng tóu bái jiāo shān dǐng,bù guǎn xīng wáng。
安稳禅床。ān wěn chán chuáng。
卧对江南古战场。wò duì jiāng nán gǔ zhàn chǎng。
客来久坐浑无语,饭熟茶香。kè lái jiǔ zuò hún wú yǔ,fàn shú chá xiāng。
归路茫茫。guī lù máng máng。
水打空船月照廊。shuǐ dǎ kōng chuán yuè zhào láng。

曹娥江舟中

孙枝蔚

无数滩明灭,征鸿伴远游。wú shù tān míng miè,zhēng hóng bàn yuǎn yóu。
荒江寒白日,群盗碍清秋。huāng jiāng hán bái rì,qún dào ài qīng qiū。
路转危樯急,沙回乱草浮。lù zhuǎn wēi qiáng jí,shā huí luàn cǎo fú。
寻常轻短剑,藉汝暂宽忧。xún cháng qīng duǎn jiàn,jí rǔ zàn kuān yōu。

曹娥江舟中

孙枝蔚

历险今年最,临深万虑轻。lì xiǎn jīn nián zuì,lín shēn wàn lǜ qīng。
健儿邀并坐,三老指孤城。jiàn ér yāo bìng zuò,sān lǎo zhǐ gū chéng。
战气云中黑,烽烟水外明。zhàn qì yún zhōng hēi,fēng yān shuǐ wài míng。
日斜舟易驻,愁绝听湍鸣。rì xié zhōu yì zhù,chóu jué tīng tuān míng。

金山

孙枝蔚

湖落题诗处,渔翁送客来。hú luò tí shī chù,yú wēng sòng kè lái。
山风下吴楚,海月上楼台。shān fēng xià wú chǔ,hǎi yuè shàng lóu tái。
僧老鼋鼍大,钟残鼓角哀。sēng lǎo yuán tuó dà,zhōng cán gǔ jiǎo āi。
全家寓江北,绝顶首频回。quán jiā yù jiāng běi,jué dǐng shǒu pín huí。

金山

孙枝蔚

殿角鸣樯燕,山腰立海鸥。diàn jiǎo míng qiáng yàn,shān yāo lì hǎi ōu。
此间风物异,无那客心愁。cǐ jiān fēng wù yì,wú nà kè xīn chóu。
身世殊张祜,歌吟类楚囚。shēn shì shū zhāng hù,gē yín lèi chǔ qiú。
更怜诸老衲,闲坐说瓜洲。gèng lián zhū lǎo nà,xián zuò shuō guā zhōu。

金山

孙枝蔚

竟作谈兵地,游人恐未谙。jìng zuò tán bīng dì,yóu rén kǒng wèi ān。
楼船看海上,歌哭听江南。lóu chuán kàn hǎi shàng,gē kū tīng jiāng nán。
计碍渔家艇,烽明古佛龛。jì ài yú jiā tǐng,fēng míng gǔ fú kān。
翻怜太平日,无用是烟岚。fān lián tài píng rì,wú yòng shì yān lán。

阅邸报见群公荐表滥及野老姓名将修辞启先成二诗

孙枝蔚

浪得声名悔已迟,如今檄恐《北山移》。làng dé shēng míng huǐ yǐ chí,rú jīn xí kǒng běi shān yí。
自经乱后无恒产,误喜朝中有故知。zì jīng luàn hòu wú héng chǎn,wù xǐ cháo zhōng yǒu gù zhī。
魏野方思看舞鹤,庄周只愿作生龟。wèi yě fāng sī kàn wǔ hè,zhuāng zhōu zhǐ yuàn zuò shēng guī。
忽蒙匠石频相顾,栎社神应替我悲。hū méng jiàng shí pín xiāng gù,lì shè shén yīng tì wǒ bēi。

阅邸报见群公荐表滥及野老姓名将修辞启先成二诗

孙枝蔚

百岁风狂实可惊,眼昏头白骨峥嵘。bǎi suì fēng kuáng shí kě jīng,yǎn hūn tóu bái gǔ zhēng róng。
纵曾在位冠须挂,岂合辞山网更撄。zòng céng zài wèi guān xū guà,qǐ hé cí shān wǎng gèng yīng。
文举何劳称一鹗,许繇长使忆三生。wén jǔ hé láo chēng yī è,xǔ yáo zhǎng shǐ yì sān shēng。
鲁郊金奏虽堪悦,谁识当时海鸟情。lǔ jiāo jīn zòu suī kān yuè,shuí shí dāng shí hǎi niǎo qíng。

宣华苑

孙枝蔚

共醉宣华苑,嘉王好酒悲。gòng zuì xuān huá yuàn,jiā wáng hǎo jiǔ bēi。
韩昭方用事,涕泪莫空垂。hán zhāo fāng yòng shì,tì lèi mò kōng chuí。

夜坐

孙枝蔚

园中鸟不鸣,邻女静弹筝。yuán zhōng niǎo bù míng,lín nǚ jìng dàn zhēng。
只道东墙下,无人看月明。zhǐ dào dōng qiáng xià,wú rén kàn yuè míng。

赵孝子歌

孙枝蔚

崇祯五年季冬夜,贼满山西武乡野。chóng zhēn wǔ nián jì dōng yè,zéi mǎn shān xī wǔ xiāng yě。
悲风愁云动千里,杀人之父城门下。bēi fēng chóu yún dòng qiān lǐ,shā rén zhī fù chéng mén xià。
念贼彼亦人之子,不肯容人代父死。niàn zéi bǐ yì rén zhī zi,bù kěn róng rén dài fù sǐ。
归语我友及里中儿,父仇不报,子活何为,愿假我斧,我必击之。guī yǔ wǒ yǒu jí lǐ zhōng ér,fù chóu bù bào,zi huó hé wèi,yuàn jiǎ wǒ fǔ,wǒ bì jī zhī。
月黑鸡鸣,事不可迟。yuè hēi jī míng,shì bù kě chí。
亲族向前相泣语,百万骑中贼何处。qīn zú xiàng qián xiāng qì yǔ,bǎi wàn qí zhōng zéi hé chù。
此贼胸前挂铜牌,此贼秣马在庭阶。cǐ zéi xiōng qián guà tóng pái,cǐ zéi mò mǎ zài tíng jiē。
诸君且勿劝我住,我当畏圣贤,不畏虎与豺。zhū jūn qiě wù quàn wǒ zhù,wǒ dāng wèi shèng xián,bù wèi hǔ yǔ chái。
皇天怜孝复怜勇,须臾贼死不旋踵。huáng tiān lián xiào fù lián yǒng,xū yú zéi sǐ bù xuán zhǒng。
一贼既倒群贼惊,此儿何姓复何名。yī zéi jì dào qún zéi jīng,cǐ ér hé xìng fù hé míng。
自言身是赵庭举,吾奏上帝当歼汝,汝曹不孝复不忠。zì yán shēn shì zhào tíng jǔ,wú zòu shàng dì dāng jiān rǔ,rǔ cáo bù xiào fù bù zhōng。
朝廷恩泽二百六七十年中,何忍负之弯汝弓,况复孤人之子烹人翁。cháo tíng ēn zé èr bǎi liù qī shí nián zhōng,hé rěn fù zhī wān rǔ gōng,kuàng fù gū rén zhī zi pēng rén wēng。
骂毕投井井无水,七尺吾当全归耳。mà bì tóu jǐng jǐng wú shuǐ,qī chǐ wú dāng quán guī ěr。
至今山西武乡人,百里负米养其亲。zhì jīn shān xī wǔ xiāng rén,bǎi lǐ fù mǐ yǎng qí qīn。
不见前村赵孝子,聂政荆轲安足拟。bù jiàn qián cūn zhào xiào zi,niè zhèng jīng kē ān zú nǐ。

题扇上俞雪朗所画江南山水图奉酬王正子送予之屯留长句

孙枝蔚

我是关中旧酒徒,全家避乱来江都。wǒ shì guān zhōng jiù jiǔ tú,quán jiā bì luàn lái jiāng dōu。
此邦南北之冲衢,相顾草堂多鸿儒。cǐ bāng nán běi zhī chōng qú,xiāng gù cǎo táng duō hóng rú。
文章不救饥寒躯,岁岁挂帆江与湖。wén zhāng bù jiù jī hán qū,suì suì guà fān jiāng yǔ hú。
虽然奔走颜色枯,眼看山水乐有余。suī rán bēn zǒu yán sè kū,yǎn kàn shān shuǐ lè yǒu yú。
夜泊庙门闻啼乌,桥边酒家女当垆。yè pō miào mén wén tí wū,qiáo biān jiǔ jiā nǚ dāng lú。
醉听邻船唱《鹧鸪》,江南乐事轮姑苏。zuì tīng lín chuán chàng zhè gū,jiāng nán lè shì lún gū sū。
洞庭渔人一何愚,风雨不知惜肌肤。dòng tíng yú rén yī hé yú,fēng yǔ bù zhī xī jī fū。
近午打鱼声喧呼,前惊白鹭后飞凫。jìn wǔ dǎ yú shēng xuān hū,qián jīng bái lù hòu fēi fú。
可怜村农更勤劬,小艇叉泥泥最污。kě lián cūn nóng gèng qín qú,xiǎo tǐng chā ní ní zuì wū。
景物此时触老夫,苦搜佳句忘客途。jǐng wù cǐ shí chù lǎo fū,kǔ sōu jiā jù wàng kè tú。
孟尝平原今有无,空手归来愁妻孥。mèng cháng píng yuán jīn yǒu wú,kōng shǒu guī lái chóu qī nú。
赢得清梦绕菰芦,此事语人人谓迂。yíng dé qīng mèng rào gū lú,cǐ shì yǔ rén rén wèi yū。
今者舍舟思登车,有兄远仕新寄书。jīn zhě shě zhōu sī dēng chē,yǒu xiōng yuǎn shì xīn jì shū。
屯留乃在山一隅,但饮葡萄少莼鲈。tún liú nǎi zài shān yī yú,dàn yǐn pú táo shǎo chún lú。
王郎送我心踌蹰,惠以长句胜随珠。wáng láng sòng wǒ xīn chóu chú,huì yǐ zhǎng jù shèng suí zhū。
知我眷恋江上渔,更索俞生画作图。zhī wǒ juàn liàn jiāng shàng yú,gèng suǒ yú shēng huà zuò tú。
他时相见吾友于,但道王郎美丈夫。tā shí xiāng jiàn wú yǒu yú,dàn dào wáng láng měi zhàng fū。
若忆旧游问吴趋,请示此画非模糊。ruò yì jiù yóu wèn wú qū,qǐng shì cǐ huà fēi mó hú。

自邑中归田作

孙枝蔚

朝与牛同出,夕与牛同归。cháo yǔ niú tóng chū,xī yǔ niú tóng guī。
所遇但牧童,安复有是非。suǒ yù dàn mù tóng,ān fù yǒu shì fēi。
贫家无僮婢,且喜牛常肥。pín jiā wú tóng bì,qiě xǐ niú cháng féi。
贤妻赖能勤,不废窗下机。xián qī lài néng qín,bù fèi chuāng xià jī。
织成一疋布,将为贱者衣。zhī chéng yī pǐ bù,jiāng wèi jiàn zhě yī。
长作陇亩民,高歌望夕晖。zhǎng zuò lǒng mǔ mín,gāo gē wàng xī huī。

自邑中归田作

孙枝蔚

驱车当得路,凿井当得泉。qū chē dāng dé lù,záo jǐng dāng dé quán。
我本东皋氓,适野便悠然。wǒ běn dōng gāo máng,shì yě biàn yōu rán。
小心事农父,农父谓我贤。xiǎo xīn shì nóng fù,nóng fù wèi wǒ xián。
授以耘耔法,要言皆可传。shòu yǐ yún zǐ fǎ,yào yán jiē kě chuán。
节序荷相存,乾糇未有愆。jié xù hé xiāng cún,qián hóu wèi yǒu qiān。
始知诗书外,礼法不相悬。shǐ zhī shī shū wài,lǐ fǎ bù xiāng xuán。
此中无羞辱,聊用乐天年。cǐ zhōng wú xiū rǔ,liáo yòng lè tiān nián。
奈何催租吏,箕踞柴门前。nài hé cuī zū lì,jī jù chái mén qián。
野人苦低头,不如对简编。yě rén kǔ dī tóu,bù rú duì jiǎn biān。
箪瓢与陋巷,昔不有颜渊。dān piáo yǔ lòu xiàng,xī bù yǒu yán yuān。

自邑中归田作

孙枝蔚

览书忽不乐,战争古来有。lǎn shū hū bù lè,zhàn zhēng gǔ lái yǒu。
当时立功人,往往身先朽。dāng shí lì gōng rén,wǎng wǎng shēn xiān xiǔ。
富贵苟不终,空羡田间叟。fù guì gǒu bù zhōng,kōng xiàn tián jiān sǒu。
达人识进退,沮溺果良友。dá rén shí jìn tuì,jǔ nì guǒ liáng yǒu。
可笑王孺仲,乃为儿曹丑。kě xiào wáng rú zhòng,nǎi wèi ér cáo chǒu。
苦节诚未易,且复对尊酒。kǔ jié chéng wèi yì,qiě fù duì zūn jiǔ。

留别季希韩同令兄沧苇侍御

孙枝蔚

不著千狐腋,便跨千金鞍。bù zhù qiān hú yè,biàn kuà qiān jīn ān。
此乐何足道,最忆心所欢。cǐ lè hé zú dào,zuì yì xīn suǒ huān。
老作广陵客,半岁别江干。lǎo zuò guǎng líng kè,bàn suì bié jiāng gàn。
南烹爱鱼虾,西馔列脯肝。nán pēng ài yú xiā,xī zhuàn liè pú gān。
困坐蹇驴背,腰脚失轻安。kùn zuò jiǎn lǘ bèi,yāo jiǎo shī qīng ān。
上党天下脊,望远路漫漫。shàng dǎng tiān xià jí,wàng yuǎn lù màn màn。
对此重离别,亟归腊已残。duì cǐ zhòng lí bié,jí guī là yǐ cán。
妇卧牛衣中,泪不为汝弹。fù wò niú yī zhōng,lèi bù wèi rǔ dàn。
儿恐复却去,兴不为汝阑。ér kǒng fù què qù,xīng bù wèi rǔ lán。
念我故人面,秉烛须细看。niàn wǒ gù rén miàn,bǐng zhú xū xì kàn。
故人喜我至,谈深酒屡寒。gù rén xǐ wǒ zhì,tán shēn jiǔ lǚ hán。
我爱兽炭红,顿忘斤力殚。wǒ ài shòu tàn hóng,dùn wàng jīn lì dān。
博雅侍御公,邀过同盘餐。bó yǎ shì yù gōng,yāo guò tóng pán cān。
谓言吾弟宅,虽无杜位宽。wèi yán wú dì zhái,suī wú dù wèi kuān。
与君同守岁,勿负良会难。yǔ jūn tóng shǒu suì,wù fù liáng huì nán。
请看雌雄剑,既合谁不叹。qǐng kàn cí xióng jiàn,jì hé shuí bù tàn。
留客无奇策,何以免疲单。liú kè wú qí cè,hé yǐ miǎn pí dān。
但愿泥滑滑,后土无寸乾。dàn yuàn ní huá huá,hòu tǔ wú cùn qián。

京口遇方尔止

孙枝蔚

去年赋诗平山下,今年饮酒铁瓮城。qù nián fù shī píng shān xià,jīn nián yǐn jiǔ tiě wèng chéng。
湖海飘零成二老,相逢渐觉少弟兄。hú hǎi piāo líng chéng èr lǎo,xiāng féng jiàn jué shǎo dì xiōng。
君髯虽白气犹壮,楼上吟诗楼下惊。jūn rán suī bái qì yóu zhuàng,lóu shàng yín shī lóu xià jīng。
医学旁搜未肯已,六书辨论何其精。yī xué páng sōu wèi kěn yǐ,liù shū biàn lùn hé qí jīng。
将访故人适闽粤,无钱买舟那得行。jiāng fǎng gù rén shì mǐn yuè,wú qián mǎi zhōu nà dé xíng。
我有山田未归去,岁办租税借人耕。wǒ yǒu shān tián wèi guī qù,suì bàn zū shuì jiè rén gēng。
苦吟空满二千首,一字未可示公卿。kǔ yín kōng mǎn èr qiān shǒu,yī zì wèi kě shì gōng qīng。
已愁嫁女复婚男,梦中五岳徒峥嵘。yǐ chóu jià nǚ fù hūn nán,mèng zhōng wǔ yuè tú zhēng róng。
昨日读君生女诗,香山东野同伤情。zuó rì dú jūn shēng nǚ shī,xiāng shān dōng yě tóng shāng qíng。
有儿失学亦堪虑,古来哀怨何时平。yǒu ér shī xué yì kān lǜ,gǔ lái āi yuàn hé shí píng。
不如置此且痛饮,春风千树黄鹂鸣。bù rú zhì cǐ qiě tòng yǐn,chūn fēng qiān shù huáng lí míng。
万岁楼边雨初歇,坐对长江如练横。wàn suì lóu biān yǔ chū xiē,zuò duì zhǎng jiāng rú liàn héng。

望隔墙冬青树有怀吴宾贤

孙枝蔚

冬青隔墙看,看罢增叹息。dōng qīng gé qiáng kàn,kàn bà zēng tàn xī。
无人知怀抱,但谓爱树色。wú rén zhī huái bào,dàn wèi ài shù sè。
松竹不在眼,此树复难即。sōng zhú bù zài yǎn,cǐ shù fù nán jí。
叹息谓固宜,听之心益恻。tàn xī wèi gù yí,tīng zhī xīn yì cè。
故人卧海滨,守拙艰衣食。gù rén wò hǎi bīn,shǒu zhuō jiān yī shí。
本是岁寒交,别来岁非一。běn shì suì hán jiāo,bié lái suì fēi yī。
冬青覆墙头,举首辄在侧。dōng qīng fù qiáng tóu,jǔ shǒu zhé zài cè。
与子各一方,为邻安可得。yǔ zi gè yī fāng,wèi lín ān kě dé。