古诗词

徐基

晓起

徐基

晓起浑无事,茫然仙此生。xiǎo qǐ hún wú shì,máng rán xiān cǐ shēng。
渐随池砚老,仍逐羽毛轻。jiàn suí chí yàn lǎo,réng zhú yǔ máo qīng。
久约心方坦,思艰气自平。jiǔ yuē xīn fāng tǎn,sī jiān qì zì píng。
他乡常作客,管子代春耕。tā xiāng cháng zuò kè,guǎn zi dài chūn gēng。

即事

徐基

日落天光净,披襟放浪吟。rì luò tiān guāng jìng,pī jīn fàng làng yín。
云边来鹤影,风里度蝉音。yún biān lái hè yǐng,fēng lǐ dù chán yīn。
竹瘦同诗骨,山青系客心。zhú shòu tóng shī gǔ,shān qīng xì kè xīn。
此衷原不昧,物欲漫相侵。cǐ zhōng yuán bù mèi,wù yù màn xiāng qīn。

庚午中秋书怀

徐基

月色明画昼,溶溶照客窗。yuè sè míng huà zhòu,róng róng zhào kè chuāng。
弄花堪作伴,对影喜成双。nòng huā kān zuò bàn,duì yǐng xǐ chéng shuāng。
壮志随时易,雄心惜酒降。zhuàng zhì suí shí yì,xióng xīn xī jiǔ jiàng。
所思千万种,金数付沧江。suǒ sī qiān wàn zhǒng,jīn shù fù cāng jiāng。

雨后

徐基

雨洗东坡月色清,溪边委辔听溪声。yǔ xǐ dōng pō yuè sè qīng,xī biān wěi pèi tīng xī shēng。
仙心欲捉左元放,大草间临张伯英。xiān xīn yù zhuō zuǒ yuán fàng,dà cǎo jiān lín zhāng bó yīng。
山下白云横匹素,树头初日挂铜钲。shān xià bái yún héng pǐ sù,shù tóu chū rì guà tóng zhēng。
人间歧路知多少,欲放扁舟取次行。rén jiān qí lù zhī duō shǎo,yù fàng biǎn zhōu qǔ cì xíng。

己巳七月昌邑途中遇水以车作舟行三十里赋诗纪事

徐基

少年尚意气,到处学游仙。shǎo nián shàng yì qì,dào chù xué yóu xiān。
见险不知止,日暮犹加鞭。jiàn xiǎn bù zhī zhǐ,rì mù yóu jiā biān。
破浪江湖里,独泛木兰船。pò làng jiāng hú lǐ,dú fàn mù lán chuán。
壮志凌山岳,雄襟贯百川。zhuàng zhì líng shān yuè,xióng jīn guàn bǎi chuān。
古人难行路,我意殊不然。gǔ rén nán xíng lù,wǒ yì shū bù rán。
策马走山左,平坦可安眠。cè mǎ zǒu shān zuǒ,píng tǎn kě ān mián。
和雨忽淋漓,墟社成深渊。hé yǔ hū lín lí,xū shè chéng shēn yuān。
茫茫围天住,浩浩渺无边。máng máng wéi tiān zhù,hào hào miǎo wú biān。
征车息古寺,借榻且迁延。zhēng chē xī gǔ sì,jiè tà qiě qiān yán。
寺僧为我说,前流难寻沿。sì sēng wèi wǒ shuō,qián liú nán xún yán。
五龙新决口,柳沟势相连。wǔ lóng xīn jué kǒu,liǔ gōu shì xiāng lián。
欲渡无舟楫,不如且言旋。yù dù wú zhōu jí,bù rú qiě yán xuán。
踌躇正乏策,夜雨复连绵。chóu chú zhèng fá cè,yè yǔ fù lián mián。
点点滴心上,客况倍忧煎。diǎn diǎn dī xīn shàng,kè kuàng bèi yōu jiān。
秋虫声唧唧,若亦为予怜。qiū chóng shēng jī jī,ruò yì wèi yǔ lián。
辗转不成寐,起坐看云天。niǎn zhuǎn bù chéng mèi,qǐ zuò kàn yún tiān。
朝聚土人谋,不惜杖头钱。cháo jù tǔ rén móu,bù xī zhàng tóu qián。
沽酒供一醉,聊作欢喜缘。gū jiǔ gōng yī zuì,liáo zuò huān xǐ yuán。
土人俱踊跃,愿共涉沦涟。tǔ rén jù yǒng yuè,yuàn gòng shè lún lián。
旋即驾我车,驱之入清泉。xuán jí jià wǒ chē,qū zhī rù qīng quán。
或者推其尾,或者挽其前。huò zhě tuī qí wěi,huò zhě wǎn qí qián。
马亦奋两耳,努力渡云烟。mǎ yì fèn liǎng ěr,nǔ lì dù yún yān。
以车代舟筏,居然行之便。yǐ chē dài zhōu fá,jū rán xíng zhī biàn。
途长马力乏,车内水涓涓。tú zhǎng mǎ lì fá,chē nèi shuǐ juān juān。
喘息复前征,飘飘到陌阡。chuǎn xī fù qián zhēng,piāo piāo dào mò qiān。
仆人长叹息,此行尚勉旃。pū rén zhǎng tàn xī,cǐ xíng shàng miǎn zhān。
我唯顾之笑,水下尽原田。wǒ wéi gù zhī xiào,shuǐ xià jǐn yuán tián。
并无蛟龙窟,何必畏其颠。bìng wú jiāo lóng kū,hé bì wèi qí diān。
吁嗟乎!人世风波险十倍,兀坐尚可被拘牵。xū jiē hū!rén shì fēng bō xiǎn shí bèi,wù zuò shàng kě bèi jū qiān。
似此清流殊不恶,相对长吟《秋水篇》。shì cǐ qīng liú shū bù è,xiāng duì zhǎng yín qiū shuǐ piān。

恨妇词

徐基

天道未可测,人事未可知。tiān dào wèi kě cè,rén shì wèi kě zhī。
丰歉数所定,施报庶无私。fēng qiàn shù suǒ dìng,shī bào shù wú sī。
山左逢凶岁,我正游不其。shān zuǒ féng xiōng suì,wǒ zhèng yóu bù qí。
哀鸿鸣四野,穷黎日苦瘦。āi hóng míng sì yě,qióng lí rì kǔ shòu。
有司勤抚恤,缙绅效驱驰。yǒu sī qín fǔ xù,jìn shēn xiào qū chí。
就食四万口,开厂日午时。jiù shí sì wàn kǒu,kāi chǎng rì wǔ shí。
画地分男女,奔走俱淹迟。huà dì fēn nán nǚ,bēn zǒu jù yān chí。
城东王氏妇,扶姑抱女儿。chéng dōng wáng shì fù,fú gū bào nǚ ér。
冀得三人粮,聊以解朝饥。jì dé sān rén liáng,liáo yǐ jiě cháo jī。
粟米未到囊,老母已倾欹。sù mǐ wèi dào náng,lǎo mǔ yǐ qīng yī。
侧身援以手,幼孩复见遗。cè shēn yuán yǐ shǒu,yòu hái fù jiàn yí。
肝肠已痛绝,那堪践踏随。gān cháng yǐ tòng jué,nà kān jiàn tà suí。
势如万壑趋,两肱难护持。shì rú wàn hè qū,liǎng gōng nán hù chí。
辗转人丛里,捐躯尽孝慈。niǎn zhuǎn rén cóng lǐ,juān qū jǐn xiào cí。
可怜三女子,顷刻无完尸。kě lián sān nǚ zi,qǐng kè wú wán shī。
士民长太息,行路泪亦垂。shì mín zhǎng tài xī,xíng lù lèi yì chuí。
救荒无善策,古人曾言之。jiù huāng wú shàn cè,gǔ rén céng yán zhī。
天乎彼何辜,所遭竟如斯。tiān hū bǐ hé gū,suǒ zāo jìng rú sī。
此理殊不解,漫成《恨妇词》。cǐ lǐ shū bù jiě,màn chéng hèn fù cí。