古诗词

孙瑶英

阮郎归·湖上送春

孙瑶英

西陵歌舞送春愁。xī líng gē wǔ sòng chūn chóu。
杨花飞满楼。yáng huā fēi mǎn lóu。
杜鹃啼血恨无休。dù juān tí xuè hèn wú xiū。
闺人欲白头。guī rén yù bái tóu。
桥六转,荡轻舟。qiáo liù zhuǎn,dàng qīng zhōu。
湖山非旧游。hú shān fēi jiù yóu。
乱红摇落淡烟稠,好句锦囊收。luàn hóng yáo luò dàn yān chóu,hǎo jù jǐn náng shōu。

小重山·秋夜

孙瑶英

独坐闲窗午漏敲。dú zuò xián chuāng wǔ lòu qiāo。
落花间覆地,语莺娇。luò huā jiān fù dì,yǔ yīng jiāo。
屏山图画自轻描。píng shān tú huà zì qīng miáo。
风阵阵,蟋蟀响庭寥。fēng zhèn zhèn,xī shuài xiǎng tíng liáo。
月影上芭蕉。yuè yǐng shàng bā jiāo。
离怀无可遣,费推敲。lí huái wú kě qiǎn,fèi tuī qiāo。
囊琴长挂为谁调。náng qín zhǎng guà wèi shuí diào。
人瘦也,寂寞是凉宵。rén shòu yě,jì mò shì liáng xiāo。

玉楼春·闺情

孙瑶英

氤氲绿篆浮香鸭。yīn yūn lǜ zhuàn fú xiāng yā。
睡起午窗开镜匣。shuì qǐ wǔ chuāng kāi jìng xiá。
纤纤素手整云鬟,银粉淡消红映颊。xiān xiān sù shǒu zhěng yún huán,yín fěn dàn xiāo hóng yìng jiá。
双峰锁翠眉愁压。shuāng fēng suǒ cuì méi chóu yā。
拈得金针还倒捻。niān dé jīn zhēn hái dào niǎn。
东风肠断少人知,慵看花间飞蛱蝶。dōng fēng cháng duàn shǎo rén zhī,yōng kàn huā jiān fēi jiá dié。

满江红·咏雪

孙瑶英

仙女天花,忽散遍、满城春色。xiān nǚ tiān huā,hū sàn biàn mǎn chéng chūn sè。
极目处、峰峦银砌,楼台粉饰。jí mù chù fēng luán yín qì,lóu tái fěn shì。
皓鹤乍离珠阙舞,琼枝忽向瑶阶植。hào hè zhà lí zhū quē wǔ,qióng zhī hū xiàng yáo jiē zhí。
看纷纷,应斗早梅芳,成林白。kàn fēn fēn,yīng dòu zǎo méi fāng,chéng lín bái。
沾绣幄,明书室。zhān xiù wò,míng shū shì。
严风紧,迟还急。yán fēng jǐn,chí hái jí。
似澄江铺练,蓝田生璧。shì chéng jiāng pù liàn,lán tián shēng bì。
片片飞来疑柳絮,轻轻舞去穿窗隙。piàn piàn fēi lái yí liǔ xù,qīng qīng wǔ qù chuān chuāng xì。
望川原,万顷月华寒,无尘迹。wàng chuān yuán,wàn qǐng yuè huá hán,wú chén jì。