古诗词

徐绍基

挽荆山叔祖

徐绍基

涵古茹今学力深,轗轲长此困青衿。hán gǔ rú jīn xué lì shēn,kǎn kē zhǎng cǐ kùn qīng jīn。
衔杯惯洒穷途泪,落笔时成掷地金。xián bēi guàn sǎ qióng tú lèi,luò bǐ shí chéng zhì dì jīn。
泉路未忘终古事,云霄犹聚半生心。quán lù wèi wàng zhōng gǔ shì,yún xiāo yóu jù bàn shēng xīn。
空留遗帙邱山重,未竟摩桫涕满襟。kōng liú yí zhì qiū shān zhòng,wèi jìng mó suō tì mǎn jīn。

通济门怀金正希、黄介子二先生

徐绍基

我从旧禁城边过,咫尺南寻通济门。wǒ cóng jiù jìn chéng biān guò,zhǐ chǐ nán xún tōng jì mén。
不觉抚膺三叹息,有怀绝脰两忠魂。bù jué fǔ yīng sān tàn xī,yǒu huái jué dòu liǎng zhōng hún。
一成一旅殷顽续,江右江干鲁殿存。yī chéng yī lǚ yīn wán xù,jiāng yòu jiāng gàn lǔ diàn cún。
碧血青燐归此土,谁为潸涕荐蘩蘋。bì xuè qīng lín guī cǐ tǔ,shuí wèi shān tì jiàn fán píng。

王半塘世丈枉和爰叠前韵五首

徐绍基

杏林康了自年年,且赋归与养性天。xìng lín kāng le zì nián nián,qiě fù guī yǔ yǎng xìng tiān。
一自石梁分襼后,云停月落数灯前。yī zì shí liáng fēn yì hòu,yún tíng yuè luò shù dēng qián。

王半塘世丈枉和爰叠前韵五首

徐绍基

衙斋灯火一编陈,骨力原宜耐苦辛。yá zhāi dēng huǒ yī biān chén,gǔ lì yuán yí nài kǔ xīn。
归听山村牛背笛,免教白首尚依人。guī tīng shān cūn niú bèi dí,miǎn jiào bái shǒu shàng yī rén。

王半塘世丈枉和爰叠前韵五首

徐绍基

白云荐岁盼家山,游子惊心碾铁环。bái yún jiàn suì pàn jiā shān,yóu zi jīng xīn niǎn tiě huán。
到此江南为接壤,宿迁关去便扬关。dào cǐ jiāng nán wèi jiē rǎng,sù qiān guān qù biàn yáng guān。

王半塘世丈枉和爰叠前韵五首

徐绍基

淩云意气昔年豪,痛饮何须读楚骚。líng yún yì qì xī nián háo,tòng yǐn hé xū dú chǔ sāo。
不觉中途憔悴甚,亭名怕说是劳劳。bù jué zhōng tú qiáo cuì shén,tíng míng pà shuō shì láo láo。

王半塘世丈枉和爰叠前韵五首

徐绍基

玄亭问字是翱翔,小草深沾湛露瀼。xuán tíng wèn zì shì áo xiáng,xiǎo cǎo shēn zhān zhàn lù ráng。
他日来游循故道,梦魂犹说郑公乡。tā rì lái yóu xún gù dào,mèng hún yóu shuō zhèng gōng xiāng。

春仲省墓

徐绍基

出自西郭门,微风扇柔枝。chū zì xī guō mén,wēi fēng shàn róu zhī。
蜿蟺九垆山,绀寒云气垂。wān shàn jiǔ lú shān,gàn hán yún qì chuí。
彳亍足新愈,道出祖陇陲。chì chù zú xīn yù,dào chū zǔ lǒng chuí。
既无郁葱树,终鲜屹立碑。jì wú yù cōng shù,zhōng xiān yì lì bēi。
一步一凝睇,当是而更非。yī bù yī níng dì,dāng shì ér gèng fēi。
尚忆黄莺庙,摄以白云祠。shàng yì huáng yīng miào,shè yǐ bái yún cí。
肃肃谒墓下,有翁前致词。sù sù yè mù xià,yǒu wēng qián zhì cí。
云是泾里来,不问渠能知。yún shì jīng lǐ lái,bù wèn qú néng zhī。
此兆蜘蛛似,土脉人称奇。cǐ zhào zhī zhū shì,tǔ mài rén chēng qí。
繄惟予小子,山麓褰书帷。yī wéi yǔ xiǎo zi,shān lù qiān shū wéi。
醴泉汇一源,芝草苗华滋。lǐ quán huì yī yuán,zhī cǎo miáo huá zī。
昔我先人葬,一瓦覆靡遗。xī wǒ xiān rén zàng,yī wǎ fù mí yí。
高高祖孑立,蔚为世人师。gāo gāo zǔ jié lì,wèi wèi shì rén shī。
忠撼葫桥水,孝达金陵逵。zhōng hàn hú qiáo shuǐ,xiào dá jīn líng kuí。
世泽閟未泄,乃衍泾里支。shì zé bì wèi xiè,nǎi yǎn jīng lǐ zhī。
一传吴振铎,七叶经敷菑。yī chuán wú zhèn duó,qī yè jīng fū zāi。
前光恐遏佚,代谢会有时。qián guāng kǒng è yì,dài xiè huì yǒu shí。
三世皆反葬,岁岁一来兹。sān shì jiē fǎn zàng,suì suì yī lái zī。
以此卜壤吉,以此永人思。yǐ cǐ bo rǎng jí,yǐ cǐ yǒng rén sī。
翁闻言若悟,在德不在陂。wēng wén yán ruò wù,zài dé bù zài bēi。
所嗟咫尺地,曾未东西驰。suǒ jiē zhǐ chǐ dì,céng wèi dōng xī chí。
胡然躬省视,日暮患路歧。hú rán gōng shěng shì,rì mù huàn lù qí。
封树非古也,四尺防何嶷。fēng shù fēi gǔ yě,sì chǐ fáng hé yí。
眷言栽松柏。juàn yán zāi sōng bǎi。
缭以坚藩篱。liáo yǐ jiān fān lí。
镌碣寿姓氏,不必盘蛟螭。juān jié shòu xìng shì,bù bì pán jiāo chī。
一心抱尔尔,搦管吾守贻。yī xīn bào ěr ěr,nuò guǎn wú shǒu yí。
祖德愧谢咏,家风追潘诗。zǔ dé kuì xiè yǒng,jiā fēng zhuī pān shī。
行吟抵馆舍,四座春风披。xíng yín dǐ guǎn shě,sì zuò chūn fēng pī。

简陈吉甫

徐绍基

宰相宰天下,邑宰宰一方。zǎi xiāng zǎi tiān xià,yì zǎi zǎi yī fāng。
司牧尤亲民,慎简惟贤良。sī mù yóu qīn mín,shèn jiǎn wéi xián liáng。
疾苦逾切肤,夙夜耿不忘。jí kǔ yú qiè fū,sù yè gěng bù wàng。
剔弊审厥要,无取轻更张。tī bì shěn jué yào,wú qǔ qīng gèng zhāng。
下车一儆百,所恐锄非稂。xià chē yī jǐng bǎi,suǒ kǒng chú fēi láng。
煦妪以为仁,水濡趋沦亡。xù yù yǐ wèi rén,shuǐ rú qū lún wáng。
酌施谐风土,意必衷先王。zhuó shī xié fēng tǔ,yì bì zhōng xiān wáng。
蔀屋一气孚,童耇时跻堂。bù wū yī qì fú,tóng gǒu shí jī táng。
读法匪具交,游手归农桑。dú fǎ fěi jù jiāo,yóu shǒu guī nóng sāng。
傔从屏尝试,冰铁为肝肠。qiàn cóng píng cháng shì,bīng tiě wèi gān cháng。
壶飧易见德,况系万民望。hú sūn yì jiàn dé,kuàng xì wàn mín wàng。
先生蓄经济,教泽敷中阳。xiān shēng xù jīng jì,jiào zé fū zhōng yáng。
桃李久成蹊,移填蔽芾棠。táo lǐ jiǔ chéng qī,yí tián bì fèi táng。
养民亟于士,井通津润长。yǎng mín jí yú shì,jǐng tōng jīn rùn zhǎng。
弗以憔悴甚,难与储仓箱。fú yǐ qiáo cuì shén,nán yǔ chǔ cāng xiāng。
弗以驵侩染,难与追陶唐。fú yǐ zǎng kuài rǎn,nán yǔ zhuī táo táng。
掣肘不获施,利钝由彼苍。chè zhǒu bù huò shī,lì dùn yóu bǐ cāng。
为宰咸岂弟,天下乃平康。wèi zǎi xián qǐ dì,tiān xià nǎi píng kāng。
阔疏比刍荛,用以发吾狂。kuò shū bǐ chú ráo,yòng yǐ fā wú kuáng。
长安遽言别,洛下犹相羊。zhǎng ān jù yán bié,luò xià yóu xiāng yáng。
南鸿渺天末,区区缄报章。nán hóng miǎo tiān mò,qū qū jiān bào zhāng。