古诗词

秦文超

燕中吟

秦文超

贞女耻自媒,大儒耻自炫。zhēn nǚ chǐ zì méi,dà rú chǐ zì xuàn。
古人藏岩穴,贤声动州县。gǔ rén cáng yán xué,xián shēng dòng zhōu xiàn。
安车聘不出,明王犹北面。ān chē pìn bù chū,míng wáng yóu běi miàn。
季代重制科,词章罗英彦。jì dài zhòng zhì kē,cí zhāng luó yīng yàn。
士气日以靡,士心日以变。shì qì rì yǐ mí,shì xīn rì yǐ biàn。
四方窃名流,被褐来畿甸。sì fāng qiè míng liú,bèi hè lái jī diān。
滥刻诗与文,彼此相夸诞。làn kè shī yǔ wén,bǐ cǐ xiāng kuā dàn。
朝暮马厩中,欲乘阍吏便。cháo mù mǎ jiù zhōng,yù chéng hūn lì biàn。
东阁与西掖,千金重一见。dōng gé yǔ xī yē,qiān jīn zhòng yī jiàn。
是曰通声气,不惜身卑贱。shì yuē tōng shēng qì,bù xī shēn bēi jiàn。
有时关节灵,凤池叨首荐。yǒu shí guān jié líng,fèng chí dāo shǒu jiàn。
得意骄后生,衣钵相流传。dé yì jiāo hòu shēng,yī bō xiāng liú chuán。
亦有不得志,奔竞日云倦。yì yǒu bù dé zhì,bēn jìng rì yún juàn。
譬彼倚市门,色衰遭人谴。pì bǐ yǐ shì mén,sè shuāi zāo rén qiǎn。
穷通由彼苍,岂必事攀援。qióng tōng yóu bǐ cāng,qǐ bì shì pān yuán。
徒丧廉耻心,千秋污笔砚。tú sàng lián chǐ xīn,qiān qiū wū bǐ yàn。
不见韩范辈,浩气留书卷。bù jiàn hán fàn bèi,hào qì liú shū juǎn。