古诗词

袁梓贵

江梅

袁梓贵

泽国荒城暮,岁寒谁问津。zé guó huāng chéng mù,suì hán shuí wèn jīn。
沧江满风雪,犹自一枝春。cāng jiāng mǎn fēng xuě,yóu zì yī zhī chūn。
孤影澄波媚,疏烟澹月皴。gū yǐng chéng bō mèi,shū yān dàn yuè cūn。
遥天何处寄,恐触怒蛟鳞。yáo tiān hé chù jì,kǒng chù nù jiāo lín。

孤雁

袁梓贵

寥落竟无侣,清高生远愁。liáo luò jìng wú lǚ,qīng gāo shēng yuǎn chóu。
风霜片影急,天地一声秋。fēng shuāng piàn yǐng jí,tiān dì yī shēng qiū。
四泽遍缯缴,孤飞何处投。sì zé biàn zēng jiǎo,gū fēi hé chù tóu。
故群自粱稻,嗟尔若为谋。gù qún zì liáng dào,jiē ěr ruò wèi móu。

读元次山舂陵贼退二诗有作

袁梓贵

漫叟儒者官,嗟官贼不如。màn sǒu rú zhě guān,jiē guān zéi bù rú。
贼民虽在官,异哉更在儒。zéi mín suī zài guān,yì zāi gèng zài rú。
官本他乡人,爬搜幸终疏。guān běn tā xiāng rén,pá sōu xìng zhōng shū。
儒实我族类,反噬完肤无。rú shí wǒ zú lèi,fǎn shì wán fū wú。
借问腐体疮,何如附骨疽。jiè wèn fǔ tǐ chuāng,hé rú fù gǔ jū。
公然闯庭场,罟擭陷阱俱。gōng rán chuǎng tíng chǎng,gǔ wò xiàn jǐng jù。
儒形盗官势,官气官眉须。rú xíng dào guān shì,guān qì guān méi xū。
哼尔诸缙耆,我前当嗫嚅。hēng ěr zhū jìn qí,wǒ qián dāng niè rú。
我虽尔等夷,我与官为徒。wǒ suī ěr děng yí,wǒ yǔ guān wèi tú。
嘻尔城狐鼠,无烦尔追呼。xī ěr chéng hú shǔ,wú fán ěr zhuī hū。
乞尔为蛩蛩,吾钭为巨虚。qǐ ěr wèi qióng qióng,wú tǒu wèi jù xū。
嗟尔漏网凶,亲援亟苞苴。jiē ěr lòu wǎng xiōng,qīn yuán jí bāo jū。
翼卵我有权,安归虐同闾。yì luǎn wǒ yǒu quán,ān guī nüè tóng lǘ。
咄尔身家民,来来勿趑趄。duō ěr shēn jiā mín,lái lái wù zī jū。
勿言桑梓情,肤虱食在肤。wù yán sāng zǐ qíng,fū shī shí zài fū。
勿言创痍伤,肉尽骨尚粗。wù yán chuàng yí shāng,ròu jǐn gǔ shàng cū。
贼剥尔九百,我不当千蚨。zéi bō ěr jiǔ bǎi,wǒ bù dāng qiān fú。
此外纷穷黎,贼虽不尔荼。cǐ wài fēn qióng lí,zéi suī bù ěr tú。
我将竭泽取,集瘠能成腴。wǒ jiāng jié zé qǔ,jí jí néng chéng yú。
尚有群儒酸,橐笔来于于。shàng yǒu qún rú suān,tuó bǐ lái yú yú。
勿曰同类为,齑黄当金输。wù yuē tóng lèi wèi,jī huáng dāng jīn shū。
我橐尚无底,实中需金珠。wǒ tuó shàng wú dǐ,shí zhōng xū jīn zhū。
我膳薄双鸡,备物需疱厨。wǒ shàn báo shuāng jī,bèi wù xū pào chú。
我党私百千,虚屯需禄糈。wǒ dǎng sī bǎi qiān,xū tún xū lù xǔ。
矧不厚所敛,何物为官谀。shěn bù hòu suǒ liǎn,hé wù wèi guān yú。
谁欤者违言,视此官牒符。shuí yú zhě wéi yán,shì cǐ guān dié fú。
下言乡井卫,上言军国需。xià yán xiāng jǐng wèi,shàng yán jūn guó xū。
公名快私虐,良法供奸渔。gōng míng kuài sī nüè,liáng fǎ gōng jiān yú。
症结邪勿攻,更剥元气虚。zhèng jié xié wù gōng,gèng bō yuán qì xū。
死自病者受,医禄日获余。sǐ zì bìng zhě shòu,yī lù rì huò yú。
长官知未知,道已民气舒。zhǎng guān zhī wèi zhī,dào yǐ mín qì shū。
不然胡乐输,乐输群贤劬。bù rán hú lè shū,lè shū qún xián qú。
何以谢群贤,畀尔斧钺鈇。hé yǐ xiè qún xián,bì ěr fǔ yuè fū。
日括脑肺肝,膏华饰田庐。rì kuò nǎo fèi gān,gāo huá shì tián lú。
日饱髓血脂,光泽丰腰躯。rì bǎo suǐ xuè zhī,guāng zé fēng yāo qū。
峨峨复峨峨,形虎而骨狐。é é fù é é,xíng hǔ ér gǔ hú。
堂庑坐驵侩,衣冠纷隶胥。táng wǔ zuò zǎng kuài,yī guān fēn lì xū。
岂无旧兰蕙,一朝化茅茹。qǐ wú jiù lán huì,yī cháo huà máo rú。
或方吓凤皇,或且歌卬须。huò fāng xià fèng huáng,huò qiě gē áng xū。
谁能绝人命,以作时世趋。shuí néng jué rén mìng,yǐ zuò shí shì qū。
大笑行出门,灵均方卜居。dà xiào xíng chū mén,líng jūn fāng bo jū。
即持漫叟竿,归钓湍江鱼。jí chí màn sǒu gān,guī diào tuān jiāng yú。
纷纷投饵来,既得复弃诸。fēn fēn tóu ěr lái,jì dé fù qì zhū。
含情语阳鱎,恐无食汝余。hán qíng yǔ yáng jiǎo,kǒng wú shí rǔ yú。

舟次观雪后山

袁梓贵

船窗触纸瞠冻蝇,隔窗唤山山不应。chuán chuāng chù zhǐ chēng dòng yíng,gé chuāng huàn shān shān bù yīng。
天公戏罢地媪笑,雨玉虽幻殊难矜。tiān gōng xì bà dì ǎo xiào,yǔ yù suī huàn shū nán jīn。
巨灵别逞白描手,粉本万里铺素绫。jù líng bié chěng bái miáo shǒu,fěn běn wàn lǐ pù sù líng。
皴劈湛起水晶粟,捏凸细斫玻璃层。cūn pī zhàn qǐ shuǐ jīng sù,niē tū xì zhuó bō lí céng。
纷如镕锡泻盘水,奇状错凿嵌水银。fēn rú róng xī xiè pán shuǐ,qí zhuàng cuò záo qiàn shuǐ yín。
妙如技演目巧室,空青府筑峰碅磳。miào rú jì yǎn mù qiǎo shì,kōng qīng fǔ zhù fēng jūn zēng。
以如咸海曝盐卤,熬波出素堆丘陵。yǐ rú xián hǎi pù yán lǔ,áo bō chū sù duī qiū líng。
忽然化作银涛万叠涌,欲流不流,疑有白马犀甲藏威灵。hū rán huà zuò yín tāo wàn dié yǒng,yù liú bù liú,yí yǒu bái mǎ xī jiǎ cáng wēi líng。
魏宫户洞误屏隔,南山树尽系绢匀。wèi gōng hù dòng wù píng gé,nán shān shù jǐn xì juàn yún。
玉狮嗅地背毛氄,白龙仰天鳞甲腾。yù shī xiù dì bèi máo rǒng,bái lóng yǎng tiān lín jiǎ téng。
玉女缟素冷逾艳,烂簪白奈鬟鬅鬙。yù nǚ gǎo sù lěng yú yàn,làn zān bái nài huán péng sēng。
儿孙笋列信如玉,未免丱角皤堪憎。ér sūn sǔn liè xìn rú yù,wèi miǎn guàn jiǎo pó kān zēng。
是空是色绝拟议,但见苦日偷露光摩棱。shì kōng shì sè jué nǐ yì,dàn jiàn kǔ rì tōu lù guāng mó léng。
造视更有群玉矗,又不知是山还是积雪之冻凝。zào shì gèng yǒu qún yù chù,yòu bù zhī shì shān hái shì jī xuě zhī dòng níng。
便思移入广寒殿,万八千户依崚嶒。biàn sī yí rù guǎng hán diàn,wàn bā qiān hù yī léng céng。
不然直作泰山倚,纵有阳炙犹堪凭空恨。bù rán zhí zuò tài shān yǐ,zòng yǒu yáng zhì yóu kān píng kōng hèn。
可望不可即,毋乃琼宫瑶岛骨重难飞登。kě wàng bù kě jí,wú nǎi qióng gōng yáo dǎo gǔ zhòng nán fēi dēng。
我时眼刮明远镜,眉峰隐隐生凉冰。wǒ shí yǎn guā míng yuǎn jìng,méi fēng yǐn yǐn shēng liáng bīng。
扪心已信玉壶里,但恨块垒浇难平。mén xīn yǐ xìn yù hú lǐ,dàn hèn kuài lěi jiāo nán píng。
袁安虽僵亦云乐,如此卧游得未曾。yuán ān suī jiāng yì yún lè,rú cǐ wò yóu dé wèi céng。
方山冠耸起摩顶,头衔直借吾知能。fāng shān guān sǒng qǐ mó dǐng,tóu xián zhí jiè wú zhī néng。