古诗词

庄培因

青石梁

庄培因

石梁积空雾,策马穿宿障。shí liáng jī kōng wù,cè mǎ chuān sù zhàng。
一径迥入幽,两壁俨相向。yī jìng jiǒng rù yōu,liǎng bì yǎn xiāng xiàng。
攀援穷上跻,彳亍怯下望。pān yuán qióng shàng jī,chì chù qiè xià wàng。
才过登历艰,始觉宇宙旷。cái guò dēng lì jiān,shǐ jué yǔ zhòu kuàng。
朝霞忽争飞,变幻非一状。cháo xiá hū zhēng fēi,biàn huàn fēi yī zhuàng。
独树缀高岭,残云带连嶂。dú shù zhuì gāo lǐng,cán yún dài lián zhàng。
即自信多奇,嗒焉效天放。jí zì xìn duō qí,dā yān xiào tiān fàng。

立秋日效陶徵士体

庄培因

孟秋雨初霁,凉飔缘窗虚。mèng qiū yǔ chū jì,liáng sī yuán chuāng xū。
溽暑渐欲阑,始觉夏葛疏。rù shǔ jiàn yù lán,shǐ jué xià gé shū。
莎鸡吟砌间,水衣上庭除。shā jī yín qì jiān,shuǐ yī shàng tíng chú。
感时意不昧,惜日情所纡。gǎn shí yì bù mèi,xī rì qíng suǒ yū。
开轩挹新爽,散帙穷居诸。kāi xuān yì xīn shuǎng,sàn zhì qióng jū zhū。
晤言一室中,游心太古初。wù yán yī shì zhōng,yóu xīn tài gǔ chū。
俯仰浩无虑,密尔以自娱。fǔ yǎng hào wú lǜ,mì ěr yǐ zì yú。

立秋日效陶徵士体

庄培因

间居屏人事,与世安所乖。jiān jū píng rén shì,yǔ shì ān suǒ guāi。
图书盈我前,卓荦平生怀。tú shū yíng wǒ qián,zhuó luò píng shēng huái。
寥寥天宇澄,高秋气弥佳。liáo liáo tiān yǔ chéng,gāo qiū qì mí jiā。
何以寄真想,远在山水厓。hé yǐ jì zhēn xiǎng,yuǎn zài shān shuǐ yá。
枯桐聊可挥,澹泊古与偕。kū tóng liáo kě huī,dàn pō gǔ yǔ xié。
谅非悦耳声,因之素心谐。liàng fēi yuè ěr shēng,yīn zhī sù xīn xié。