古诗词

韦承庆

凌朝浮江旅思

韦承庆

天晴上初日,春水送孤舟。tiān qíng shàng chū rì,chūn shuǐ sòng gū zhōu。
山远疑无树,潮平似不流。shān yuǎn yí wú shù,cháo píng shì bù liú。
岸花开且落,江鸟没还浮。àn huā kāi qiě luò,jiāng niǎo méi hái fú。
羁望伤千里,长歌遣四愁。jī wàng shāng qiān lǐ,zhǎng gē qiǎn sì chóu。

寒食应制

韦承庆

凤城春色晚,龙禁早晖通。fèng chéng chūn sè wǎn,lóng jìn zǎo huī tōng。
旧火收槐燧,馀寒入桂宫。jiù huǒ shōu huái suì,yú hán rù guì gōng。
莺啼正隐叶,鸡斗始开笼。yīng tí zhèng yǐn yè,jī dòu shǐ kāi lóng。
蔼蔼瑶山满,仙歌始乐风。ǎi ǎi yáo shān mǎn,xiān gē shǐ lè fēng。

南中咏雁

韦承庆

万里人南去,三春雁北飞。wàn lǐ rén nán qù,sān chūn yàn běi fēi。
不知何岁月,得与尔同归?bù zhī hé suì yuè,dé yǔ ěr tóng guī?

直中书省

韦承庆

清切凤皇池,扶疏鸡树枝。qīng qiè fèng huáng chí,fú shū jī shù zhī。
唯应集鸾鹭,何为宿羁雌。wéi yīng jí luán lù,hé wèi sù jī cí。
大造乾坤辟,深恩雨露垂。dà zào qián kūn pì,shēn ēn yǔ lù chuí。
昆蚑皆含养,驽骀亦驱驰。kūn qí jiē hán yǎng,nú dài yì qū chí。
木偶翻为用,芝泥忽滥窥。mù ǒu fān wèi yòng,zhī ní hū làn kuī。
九思空自勉,五字本无施。jiǔ sī kōng zì miǎn,wǔ zì běn wú shī。
徒喜逢千载,何阶答二仪。tú xǐ féng qiān zài,hé jiē dá èr yí。
萤光向日尽,蚊力负山疲。yíng guāng xiàng rì jǐn,wén lì fù shān pí。
禁宇庭除阔,闲宵钟箭移。jìn yǔ tíng chú kuò,xián xiāo zhōng jiàn yí。
暗花临户发,残月下帘欹。àn huā lín hù fā,cán yuè xià lián yī。
白发随年改,丹心为主披。bái fā suí nián gǎi,dān xīn wèi zhǔ pī。
命将时共泰,言与行俱危。mìng jiāng shí gòng tài,yán yǔ xíng jù wēi。
寄谢巢由客,尧年正在斯。jì xiè cháo yóu kè,yáo nián zhèng zài sī。

横吹曲辞·折杨柳

韦承庆

万里边城地,三春杨柳节。wàn lǐ biān chéng dì,sān chūn yáng liǔ jié。
叶似镜中眉,花如关外雪。yè shì jìng zhōng méi,huā rú guān wài xuě。
征人远乡思,倡妇高楼别。zhēng rén yuǎn xiāng sī,chàng fù gāo lóu bié。
不忍掷年华,含情寄攀折。bù rěn zhì nián huá,hán qíng jì pān zhé。