古诗词

韦夏卿

送顾况归茅山

韦夏卿

圣代为迁客,虚皇作近臣。shèng dài wèi qiān kè,xū huáng zuò jìn chén。
法尊称大洞,学浅忝初真。fǎ zūn chēng dà dòng,xué qiǎn tiǎn chū zhēn。
鸾凤文章丽,烟霞翰墨新。luán fèng wén zhāng lì,yān xiá hàn mò xīn。
羡君寻句曲,白鹄是三神。xiàn jūn xún jù qū,bái gǔ shì sān shén。

和丘员外题湛长史旧居

韦夏卿

道胜物能齐,累轻身易退。dào shèng wù néng qí,lèi qīng shēn yì tuì。
苟安一丘上,何必三山外。gǒu ān yī qiū shàng,hé bì sān shān wài。
云霞长若绮,松石常如黛。yún xiá zhǎng ruò qǐ,sōng shí cháng rú dài。
徒有昔王过,竟遗青史载。tú yǒu xī wáng guò,jìng yí qīng shǐ zài。
诗因野寺咏,酒向山椒酹。shī yīn yě sì yǒng,jiǔ xiàng shān jiāo lèi。
异时逢尔知,兹辰驻余旆。yì shí féng ěr zhī,zī chén zhù yú pèi。