古诗词

陈宗起

独居

陈宗起

贫约性所安,索居独难耐。pín yuē xìng suǒ ān,suǒ jū dú nán nài。
舍业起踟蹰,何处觅良会。shě yè qǐ chí chú,hé chù mì liáng huì。
庭桂冬森森,高可出檐外。tíng guì dōng sēn sēn,gāo kě chū yán wài。
黄梅正发花,疏拙别有熊。huáng méi zhèng fā huā,shū zhuō bié yǒu xióng。
欣然与盘桓,游兴忽中怠。xīn rán yǔ pán huán,yóu xīng hū zhōng dài。
乃知林栖者,种树有深赖。nǎi zhī lín qī zhě,zhǒng shù yǒu shēn lài。

出郭

陈宗起

出郭见牧童,牵牛下冈去。chū guō jiàn mù tóng,qiān niú xià gāng qù。
缓步如不前,逢人语絮絮。huǎn bù rú bù qián,féng rén yǔ xù xù。
牛饥思美草,且置不遑顾。niú jī sī měi cǎo,qiě zhì bù huáng gù。
语罢复间间,余情向何处。yǔ bà fù jiān jiān,yú qíng xiàng hé chù。
予故无心者,悠然与之遇。yǔ gù wú xīn zhě,yōu rán yǔ zhī yù。
恐有尘劳人,因兹百感聚。kǒng yǒu chén láo rén,yīn zī bǎi gǎn jù。