古诗词

徐凝

八月望夕雨

徐凝

今年八月十五夜,寒雨萧萧不可闻。jīn nián bā yuè shí wǔ yè,hán yǔ xiāo xiāo bù kě wén。
如练如霜在何处,吴山越水万重云。rú liàn rú shuāng zài hé chù,wú shān yuè shuǐ wàn zhòng yún。

观浙江涛

徐凝

浙江悠悠海西绿,惊涛日夜两翻覆。zhè jiāng yōu yōu hǎi xī lǜ,jīng tāo rì yè liǎng fān fù。
钱塘郭里看潮人,直至白头看不足。qián táng guō lǐ kàn cháo rén,zhí zhì bái tóu kàn bù zú。

嘉兴寒食

徐凝

嘉兴郭里逢寒食,落日家家拜扫回。jiā xīng guō lǐ féng hán shí,luò rì jiā jiā bài sǎo huí。
唯有县前苏小小,无人送与纸钱来。wéi yǒu xiàn qián sū xiǎo xiǎo,wú rén sòng yǔ zhǐ qián lái。

忆扬州

徐凝

萧娘脸薄难胜泪,桃叶眉头易得愁。xiāo niáng liǎn báo nán shèng lèi,táo yè méi tóu yì dé chóu。
天下三分明月夜,二分无赖是扬州。tiān xià sān fēn míng yuè yè,èr fēn wú lài shì yáng zhōu。

八月灯夕寄游越施秀才

徐凝

四天净色寒如水,八月清辉冷似霜。sì tiān jìng sè hán rú shuǐ,bā yuè qīng huī lěng shì shuāng。
想得越人今夜见,孟家珠在镜中央。xiǎng dé yuè rén jīn yè jiàn,mèng jiā zhū zài jìng zhōng yāng。

浙东故孟尚书种柳

徐凝

孟家种柳东城去,临水逶迤思故人。mèng jiā zhǒng liǔ dōng chéng qù,lín shuǐ wēi yí sī gù rén。
不似当时大司马,重来得见汉南春。bù shì dāng shí dà sī mǎ,zhòng lái dé jiàn hàn nán chūn。

长洲览古

徐凝

吴王上国长洲奢,翠黛寒江一道斜。wú wáng shàng guó zhǎng zhōu shē,cuì dài hán jiāng yī dào xié。
伤见摧残旧宫树,美人曾插九枝花。shāng jiàn cuī cán jiù gōng shù,měi rén céng chā jiǔ zhī huā。

却归旧山望月有寄

徐凝

年年明月总相似,大抵人情自不同。nián nián míng yuè zǒng xiāng shì,dà dǐ rén qíng zì bù tóng。
今夜故山依旧见,班家扇样碧峰东。jīn yè gù shān yī jiù jiàn,bān jiā shàn yàng bì fēng dōng。

再归松溪旧居宿西林

徐凝

五粒松深溪水清,众山摇落月偏明。wǔ lì sōng shēn xī shuǐ qīng,zhòng shān yáo luò yuè piān míng。
西林静夜重来宿,暗记人家犬吠声。xī lín jìng yè zhòng lái sù,àn jì rén jiā quǎn fèi shēng。

玩花五首

徐凝

一树梨花春向暮,雪枝残处怨风来。yī shù lí huā chūn xiàng mù,xuě zhī cán chù yuàn fēng lái。
明朝渐校无多去,看到黄昏不欲回。míng cháo jiàn xiào wú duō qù,kàn dào huáng hūn bù yù huí。

玩花五首

徐凝

曲尘溪上素红枝,影在溪流半落时。qū chén xī shàng sù hóng zhī,yǐng zài xī liú bàn luò shí。
时人自惜花肠断,春风却是等闲吹。shí rén zì xī huā cháng duàn,chūn fēng què shì děng xián chuī。

玩花五首

徐凝

朱霞燄燄山枝动,绿野声声杜宇来。zhū xiá yàn yàn shān zhī dòng,lǜ yě shēng shēng dù yǔ lái。
谁为蜀王身作鸟,自啼还自有花开。shuí wèi shǔ wáng shēn zuò niǎo,zì tí hái zì yǒu huā kāi。

玩花五首

徐凝

谁家踯躅青林里,半见殷花燄燄枝。shuí jiā zhí zhú qīng lín lǐ,bàn jiàn yīn huā yàn yàn zhī。
忆得倡楼人送客,深红衫子影门时。yì dé chàng lóu rén sòng kè,shēn hóng shān zi yǐng mén shí。

玩花五首

徐凝

花到蔷薇明艳绝,燕支颗破麦风秋。huā dào qiáng wēi míng yàn jué,yàn zhī kē pò mài fēng qiū。
一番弄色一番退,小妇轻妆大妇愁。yī fān nòng sè yī fān tuì,xiǎo fù qīng zhuāng dà fù chóu。

长庆春

徐凝

山头水色薄笼烟,久客新愁长庆年。shān tóu shuǐ sè báo lóng yān,jiǔ kè xīn chóu zhǎng qìng nián。
身上五劳仍病酒,夭桃窗下背花眠。shēn shàng wǔ láo réng bìng jiǔ,yāo táo chuāng xià bèi huā mián。

山鹧鸪词

徐凝

南越岭头山鹧鸪,传是当时守贞女。nán yuè lǐng tóu shān zhè gū,chuán shì dāng shí shǒu zhēn nǚ。
化为飞鸟怨何人,犹有啼声带蛮语。huà wèi fēi niǎo yuàn hé rén,yóu yǒu tí shēng dài mán yǔ。

郑女出参丈人词

徐凝

凤钗翠翘双宛转,出见丈人梳洗晚。fèng chāi cuì qiào shuāng wǎn zhuǎn,chū jiàn zhàng rén shū xǐ wǎn。
掣曳罗绡跪拜时,柳条无力花枝软。chè yè luó xiāo guì bài shí,liǔ tiáo wú lì huā zhī ruǎn。

春雨

徐凝

花时闷见联绵雨,云入人家水毁堤。huā shí mèn jiàn lián mián yǔ,yún rù rén jiā shuǐ huǐ dī。
昨日春风源上路,可怜红锦枉抛泥。zuó rì chūn fēng yuán shàng lù,kě lián hóng jǐn wǎng pāo ní。

和白使君木兰花

徐凝

枝枝转势雕弓动,片片摇光玉剑斜。zhī zhī zhuǎn shì diāo gōng dòng,piàn piàn yáo guāng yù jiàn xié。
见说木兰征戍女,不知那作酒边花。jiàn shuō mù lán zhēng shù nǚ,bù zhī nà zuò jiǔ biān huā。

正月十五夜呈幕中诸公

徐凝

宵游二万七千人,独坐重城圈一身。xiāo yóu èr wàn qī qiān rén,dú zuò zhòng chéng quān yī shēn。
步月游山俱不得,可怜辜负白头春。bù yuè yóu shān jù bù dé,kě lián gū fù bái tóu chūn。
8212345