古诗词

陈玉璂

同友登京口避风馆高阁望江题壁

陈玉璂

衮衮登楼兴,披襟坐上头。gǔn gǔn dēng lóu xīng,pī jīn zuò shàng tóu。
果知天地大,不尽古今愁。guǒ zhī tiān dì dà,bù jǐn gǔ jīn chóu。
孤塔烟中断,诸峰波面浮。gū tǎ yān zhōng duàn,zhū fēng bō miàn fú。
凭栏一长啸,明月夜横秋。píng lán yī zhǎng xiào,míng yuè yè héng qiū。

落叶

陈玉璂

木叶惊微脱,相看惜故枝。mù yè jīng wēi tuō,xiāng kàn xī gù zhī。
一秋今古梦,万树别离思。yī qiū jīn gǔ mèng,wàn shù bié lí sī。
入水飘无定,随风下每迟。rù shuǐ piāo wú dìng,suí fēng xià měi chí。
始知天地意,摇落总无私。shǐ zhī tiān dì yì,yáo luò zǒng wú sī。