古诗词

唐彦谦

索虾

唐彦谦

姑孰多紫虾,独有湖阳优。gū shú duō zǐ xiā,dú yǒu hú yáng yōu。
出产在四时,极美宜于秋。chū chǎn zài sì shí,jí měi yí yú qiū。
双钳鼓繁须,当顶抽长矛。shuāng qián gǔ fán xū,dāng dǐng chōu zhǎng máo。
鞠躬见汤王,封作朱衣侯。jū gōng jiàn tāng wáng,fēng zuò zhū yī hóu。
所以供盘餐,罗列同珍羞。suǒ yǐ gōng pán cān,luó liè tóng zhēn xiū。
蒜友日相亲,瓜朋时与俦。suàn yǒu rì xiāng qīn,guā péng shí yǔ chóu。
既名钓诗钓,又作钩诗钩。jì míng diào shī diào,yòu zuò gōu shī gōu。
于时同相访,数日承款留。yú shí tóng xiāng fǎng,shù rì chéng kuǎn liú。
厌饮多美味,独此心相投。yàn yǐn duō měi wèi,dú cǐ xīn xiāng tóu。
别来岁云久,驰想空悠悠。bié lái suì yún jiǔ,chí xiǎng kōng yōu yōu。
衔杯动遐思,{拶扌=口}口涎空流。xián bēi dòng xiá sī,zā shou kǒu kǒu xián kōng liú。
封缄托双鲤,于焉来远求。fēng jiān tuō shuāng lǐ,yú yān lái yuǎn qiú。
慷慨胡隐君,果肯分惠否。kāng kǎi hú yǐn jūn,guǒ kěn fēn huì fǒu。

采桑女

唐彦谦

春风吹蚕细如蚁,桑芽才努青鸦嘴。chūn fēng chuī cán xì rú yǐ,sāng yá cái nǔ qīng yā zuǐ。
侵晨探采谁家女,手挽长条泪如雨。qīn chén tàn cǎi shuí jiā nǚ,shǒu wǎn zhǎng tiáo lèi rú yǔ。
去岁初眠当此时,今岁春寒叶放迟。qù suì chū mián dāng cǐ shí,jīn suì chūn hán yè fàng chí。
愁听门外催里胥,官家二月收新丝。chóu tīng mén wài cuī lǐ xū,guān jiā èr yuè shōu xīn sī。

送许户曹

唐彦谦

沙头小燕鸣春和,杨柳垂丝烟倒拖。shā tóu xiǎo yàn míng chūn hé,yáng liǔ chuí sī yān dào tuō。
将军楼船发浩歌,云樯高插天嵯峨。jiāng jūn lóu chuán fā hào gē,yún qiáng gāo chā tiān cuó é。
白虹走香倾翠壶,劝饮花前金叵罗。bái hóng zǒu xiāng qīng cuì hú,quàn yǐn huā qián jīn pǒ luó。
神鳌驾粟升天河,新承雨泽浮恩波。shén áo jià sù shēng tiān hé,xīn chéng yǔ zé fú ēn bō。

咏葡萄

唐彦谦

西园晚霁浮嫩凉,开尊漫摘葡萄尝。xī yuán wǎn jì fú nèn liáng,kāi zūn màn zhāi pú táo cháng。
满架高撑紫络索,一枝斜亸金琅珰。mǎn jià gāo chēng zǐ luò suǒ,yī zhī xié duǒ jīn láng dāng。
天风飕飕叶栩栩,蝴蝶声乾作晴雨。tiān fēng sōu sōu yè xǔ xǔ,hú dié shēng qián zuò qíng yǔ。
神蛟清夜蛰寒潭,万片湿云飞不起。shén jiāo qīng yè zhé hán tán,wàn piàn shī yún fēi bù qǐ。
石家美人金谷游,罗帏翠幕珊瑚钩。shí jiā měi rén jīn gǔ yóu,luó wéi cuì mù shān hú gōu。
玉盘新荐入华屋,珠帐高悬夜不收。yù pán xīn jiàn rù huá wū,zhū zhàng gāo xuán yè bù shōu。
胜游记得当年景,清气逼人毛骨冷。shèng yóu jì dé dāng nián jǐng,qīng qì bī rén máo gǔ lěng。
笑呼明镜上遥天,醉倚银床弄秋影。xiào hū míng jìng shàng yáo tiān,zuì yǐ yín chuáng nòng qiū yǐng。

唐彦谦

湖田十月清霜堕,晚稻初香蟹如虎。hú tián shí yuè qīng shuāng duò,wǎn dào chū xiāng xiè rú hǔ。
扳罾拖网取赛多,篾篓挑将水边货。bān zēng tuō wǎng qǔ sài duō,miè lǒu tiāo jiāng shuǐ biān huò。
纵横连爪一尺长,秀凝铁色含湖光。zòng héng lián zhǎo yī chǐ zhǎng,xiù níng tiě sè hán hú guāng。
蟛蜞石蟹已曾食,使我一见惊非常。péng qí shí xiè yǐ céng shí,shǐ wǒ yī jiàn jīng fēi cháng。
买之最厌黄髯老,偿价十钱尚嫌少。mǎi zhī zuì yàn huáng rán lǎo,cháng jià shí qián shàng xián shǎo。
漫夸丰味过蝤蛑,尖脐犹胜团脐好。màn kuā fēng wèi guò qiú móu,jiān qí yóu shèng tuán qí hǎo。
充盘煮熟堆琳琅,橙膏酱渫调堪尝。chōng pán zhǔ shú duī lín láng,chéng gāo jiàng xiè diào kān cháng。
一斗擘开红玉满,双螯{拶扌=口}出琼酥香。yī dòu bāi kāi hóng yù mǎn,shuāng áo zā shou kǒu chū qióng sū xiāng。
岸头沽得泥封酒,细嚼频斟弗停手。àn tóu gū dé ní fēng jiǔ,xì jué pín zhēn fú tíng shǒu。
西风张翰苦思鲈,如斯丰味能知否。xī fēng zhāng hàn kǔ sī lú,rú sī fēng wèi néng zhī fǒu。
物之可爱尤可憎,尝闻取刺于青蝇。wù zhī kě ài yóu kě zēng,cháng wén qǔ cì yú qīng yíng。
无肠公子固称美,弗使当道禁横行。wú cháng gōng zi gù chēng měi,fú shǐ dāng dào jìn héng xíng。

叙别

唐彦谦

谯楼夜促莲花漏,树阴摇月蛟螭走。qiáo lóu yè cù lián huā lòu,shù yīn yáo yuè jiāo chī zǒu。
蟠挐对月吸深杯,月府清虚玉兔吼。pán ná duì yuè xī shēn bēi,yuè fǔ qīng xū yù tù hǒu。
翠盘擘脯臙脂香,碧碗敲冰分蔗浆。cuì pán bāi pú yān zhī xiāng,bì wǎn qiāo bīng fēn zhè jiāng。
十载番思旧时事,好怀不似当年狂。shí zài fān sī jiù shí shì,hǎo huái bù shì dāng nián kuáng。
夜合花香开小院,坐爱凉风吹醉面。yè hé huā xiāng kāi xiǎo yuàn,zuò ài liáng fēng chuī zuì miàn。
酒中弹剑发清歌,白发年来为愁变。jiǔ zhōng dàn jiàn fā qīng gē,bái fā nián lái wèi chóu biàn。

送樊琯司业归朝

唐彦谦

近者苏司业,文雄道最光。jìn zhě sū sī yè,wén xióng dào zuì guāng。
夫君居太学,妙誉继中行。fū jūn jū tài xué,miào yù jì zhōng xíng。
汲郡陵初发,汾阴箧久亡。jí jùn líng chū fā,fén yīn qiè jiǔ wáng。
寂寥方倚席,容易忽升堂。jì liáo fāng yǐ xí,róng yì hū shēng táng。
去日应悬榻,来时定裂裳。qù rì yīng xuán tà,lái shí dìng liè shang。
惬心频拾芥,应手屡穿杨。qiè xīn pín shí jiè,yīng shǒu lǚ chuān yáng。
辩急如无敌,飞腾固自强。biàn jí rú wú dí,fēi téng gù zì qiáng。
论心期舌在,问事畏头长。lùn xīn qī shé zài,wèn shì wèi tóu zhǎng。
驷马终题柱,诸生悉面墙。sì mǎ zhōng tí zhù,zhū shēng xī miàn qiáng。
啖螯讥尔雅,卖饼诉公羊。dàn áo jī ěr yǎ,mài bǐng sù gōng yáng。
未见泥函谷,俄惊火建章。wèi jiàn ní hán gǔ,é jīng huǒ jiàn zhāng。
烟尘昏象魏,行在隔巴梁。yān chén hūn xiàng wèi,xíng zài gé bā liáng。
红粟填郿坞,青袍过寿阳。hóng sù tián méi wù,qīng páo guò shòu yáng。
剪茅行殿湿,伐柏旧陵香。jiǎn máo xíng diàn shī,fá bǎi jiù líng xiāng。
黉室青衿尽,渠门火旆扬。hóng shì qīng jīn jǐn,qú mén huǒ pèi yáng。
云飞同去国,星散各殊方。yún fēi tóng qù guó,xīng sàn gè shū fāng。
贱子悲穷辙,当年亦擅场。jiàn zi bēi qióng zhé,dāng nián yì shàn chǎng。
齑辛寻幼妇,醴酒忆先生。jī xīn xún yòu fù,lǐ jiǔ yì xiān shēng。
圣域探姬孔,皇风乐禹汤。shèng yù tàn jī kǒng,huáng fēng lè yǔ tāng。
畏诛轻李喜,言命小臧仓。wèi zhū qīng lǐ xǐ,yán mìng xiǎo zāng cāng。
折树休盘槊,沈钩且钓璜。zhé shù xiū pán shuò,shěn gōu qiě diào huáng。
鸿都问词客,他日莫相忘。hóng dōu wèn cí kè,tā rì mò xiāng wàng。

片石

唐彦谦

小斋庐阜石,寄自沃洲僧。xiǎo zhāi lú fù shí,jì zì wò zhōu sēng。
山客劳携笈,幽人自得朋。shān kè láo xié jí,yōu rén zì dé péng。
瘦云低作段,野浪冻成云。shòu yún dī zuò duàn,yě làng dòng chéng yún。
便可同清话,何须有物凭。biàn kě tóng qīng huà,hé xū yǒu wù píng。

邓艾庙

唐彦谦

昭烈遗黎死尚羞,挥刀斫石恨谯周。zhāo liè yí lí sǐ shàng xiū,huī dāo zhuó shí hèn qiáo zhōu。
如何千载留遗庙,血食巴山伴武侯。rú hé qiān zài liú yí miào,xuè shí bā shān bàn wǔ hóu。

洛神

唐彦谦

人世仙家本自殊,何须相见向中途。rén shì xiān jiā běn zì shū,hé xū xiāng jiàn xiàng zhōng tú。
惊鸿瞥过游龙去,漫恼陈王一事无。jīng hóng piē guò yóu lóng qù,màn nǎo chén wáng yī shì wú。

垂柳

唐彦谦

绊惹春风别有情,世间谁敢斗轻盈。bàn rě chūn fēng bié yǒu qíng,shì jiān shuí gǎn dòu qīng yíng。
楚王江畔无端种,饿损纤腰学不成。chǔ wáng jiāng pàn wú duān zhǒng,è sǔn xiān yāo xué bù chéng。

仲山

唐彦谦

千载遗踪寄薜萝,沛中乡里旧山河。qiān zài yí zōng jì bì luó,pèi zhōng xiāng lǐ jiù shān hé。
长陵亦是闲丘陇,异日谁知与仲多。zhǎng líng yì shì xián qiū lǒng,yì rì shuí zhī yǔ zhòng duō。
112123456