古诗词

唐求

酬友生早秋

唐求

彤云将欲罢,蝉柳响如秋。tóng yún jiāng yù bà,chán liǔ xiǎng rú qiū。
雾散九霄近,日程三伏愁。wù sàn jiǔ xiāo jìn,rì chéng sān fú chóu。
残阳宿雨霁,高浪碎沙沤。cán yáng sù yǔ jì,gāo làng suì shā ōu。
袪足馀旬后,分襟任自由。qū zú yú xún hòu,fēn jīn rèn zì yóu。

晓发

唐求

旅馆候天曙,整车趋远程。lǚ guǎn hòu tiān shǔ,zhěng chē qū yuǎn chéng。
几处晓钟断,半桥残月明。jǐ chù xiǎo zhōng duàn,bàn qiáo cán yuè míng。
沙上鸟犹在,渡头人未行。shā shàng niǎo yóu zài,dù tóu rén wèi xíng。
去去古时道,马嘶三两声。qù qù gǔ shí dào,mǎ sī sān liǎng shēng。

题郑处士隐居

唐求

不信最清旷,及来愁已空。bù xìn zuì qīng kuàng,jí lái chóu yǐ kōng。
数点石泉雨,一溪霜叶风。shù diǎn shí quán yǔ,yī xī shuāng yè fēng。
业在有山处,道成无事中。yè zài yǒu shān chù,dào chéng wú shì zhōng。
酌尽一尊酒,病夫颜亦红。zhuó jǐn yī zūn jiǔ,bìng fū yán yì hóng。

古寺

唐求

路傍古时寺,寥落藏金容。lù bàng gǔ shí sì,liáo luò cáng jīn róng。
破塔有寒草,坏楼无晓钟。pò tǎ yǒu hán cǎo,huài lóu wú xiǎo zhōng。
乱纸失经偈,断碑分篆踪。luàn zhǐ shī jīng jì,duàn bēi fēn zhuàn zōng。
日暮月光吐,绕门千树松。rì mù yuè guāng tǔ,rào mén qiān shù sōng。

赠著上人

唐求

掩门江上住,尽日更无为。yǎn mén jiāng shàng zhù,jǐn rì gèng wú wèi。
古木坐禅处,残星鸣磬时。gǔ mù zuò chán chù,cán xīng míng qìng shí。
水浇冰滴滴,珠数落累累。shuǐ jiāo bīng dī dī,zhū shù luò lèi lèi。
自有闲行伴,青藤杖一枝。zì yǒu xián xíng bàn,qīng téng zhàng yī zhī。

马嵬感事

唐求

冷气生深殿,狼星渡远关。lěng qì shēng shēn diàn,láng xīng dù yuǎn guān。
九城鼙鼓内,千骑道途间。jiǔ chéng pí gǔ nèi,qiān qí dào tú jiān。
凤髻随秋草,銮舆入暮山。fèng jì suí qiū cǎo,luán yú rù mù shān。
恨多留不得,悲泪满龙颜。hèn duō liú bù dé,bēi lèi mǎn lóng yán。

赠行如上人

唐求

不知名利苦,念佛老岷峨。bù zhī míng lì kǔ,niàn fú lǎo mín é。
衲补云千片,香烧印一窠。nà bǔ yún qiān piàn,xiāng shāo yìn yī kē。
恋山人事少,怜客道心多。liàn shān rén shì shǎo,lián kè dào xīn duō。
日日斋钟后,高悬滤水罗。rì rì zhāi zhōng hòu,gāo xuán lǜ shuǐ luó。

送友人归邛州

唐求

鹤鸣山下去,满箧荷瑶琨。hè míng shān xià qù,mǎn qiè hé yáo kūn。
放马荒田草,看碑古寺门。fàng mǎ huāng tián cǎo,kàn bēi gǔ sì mén。
渐寒沙上雨,欲暝水边村。jiàn hán shā shàng yǔ,yù míng shuǐ biān cūn。
莫忘分襟处,梅花扑酒尊。mò wàng fēn jīn chù,méi huā pū jiǔ zūn。

和舒上人山居即事

唐求

败叶填溪路,残阳过野亭。bài yè tián xī lù,cán yáng guò yě tíng。
仍弹一滴水,更读两张经。réng dàn yī dī shuǐ,gèng dú liǎng zhāng jīng。
暝鸟烟中见,寒钟竹里听。míng niǎo yān zhōng jiàn,hán zhōng zhú lǐ tīng。
不多山下去,人世尽膻腥。bù duō shān xià qù,rén shì jǐn shān xīng。

发邛州寄友人

唐求

茫茫驱一马,自叹又何之。máng máng qū yī mǎ,zì tàn yòu hé zhī。
出郭见山处,待船逢雨时。chū guō jiàn shān chù,dài chuán féng yǔ shí。
晓鸡鸣野店,寒叶堕秋枝。xiǎo jī míng yě diàn,hán yè duò qiū zhī。
寂寞前程去,闲吟欲共谁。jì mò qián chéng qù,xián yín yù gòng shuí。

舟行夜泊夔州

唐求

维舟镜面中,回对白盐峰。wéi zhōu jìng miàn zhōng,huí duì bái yán fēng。
夜静沙堤月,天寒水寺钟。yè jìng shā dī yuè,tiān hán shuǐ sì zhōng。
故园何日到,旧友几时逢。gù yuán hé rì dào,jiù yǒu jǐ shí féng。
欲作还家梦,青山一万重。yù zuò hái jiā mèng,qīng shān yī wàn zhòng。

山东兰若遇静公夜归

唐求

松门一径微,苔滑往来稀。sōng mén yī jìng wēi,tái huá wǎng lái xī。
半夜闻钟后,浑身带雪归。bàn yè wén zhōng hòu,hún shēn dài xuě guī。
问寒僧接杖,辨语犬衔衣。wèn hán sēng jiē zhàng,biàn yǔ quǎn xián yī。
又是安禅去,呼童闭竹扉。yòu shì ān chán qù,hū tóng bì zhú fēi。

边将

唐求

三千护塞儿,独自滞边陲。sān qiān hù sāi ér,dú zì zhì biān chuí。
老向二毛见,秋从一叶知。lǎo xiàng èr máo jiàn,qiū cóng yī yè zhī。
地寒乡思苦,天暮角声悲。dì hán xiāng sī kǔ,tiān mù jiǎo shēng bēi。
却被交亲笑,封侯未有期。què bèi jiāo qīn xiào,fēng hóu wèi yǒu qī。

秋寄□江舒公

唐求

故人何处望,秋色满江濆。gù rén hé chù wàng,qiū sè mǎn jiāng fén。
入水溪虫乱,过桥山路分。rù shuǐ xī chóng luàn,guò qiáo shān lù fēn。
鹤归松上月,僧入竹间云。hè guī sōng shàng yuè,sēng rù zhú jiān yún。
莫惜中宵磬,从教梦里闻。mò xī zhōng xiāo qìng,cóng jiào mèng lǐ wén。

题杨山人隐居

唐求

深山道者家,门户带烟霞。shēn shān dào zhě jiā,mén hù dài yān xiá。
绿缀沿岩草,红飘落水花。lǜ zhuì yán yán cǎo,hóng piāo luò shuǐ huā。
半庭栽小树,一径扫平沙。bàn tíng zāi xiǎo shù,yī jìng sǎo píng shā。
往往溪边坐,持竿到日斜。wǎng wǎng xī biān zuò,chí gān dào rì xié。

夜上隐居寺

唐求

寻师拟学空,空住虎溪东。xún shī nǐ xué kōng,kōng zhù hǔ xī dōng。
千里照山月,一枝惊鹤风。qiān lǐ zhào shān yuè,yī zhī jīng hè fēng。
年如流去水,山似转来蓬。nián rú liú qù shuǐ,shān shì zhuǎn lái péng。
尽日都无事,安禅石窟中。jǐn rì dōu wú shì,ān chán shí kū zhōng。

友人见访不值因寄

唐求

门户寒江近,篱墙野树深。mén hù hán jiāng jìn,lí qiáng yě shù shēn。
晚风摇竹影,斜日转山阴。wǎn fēng yáo zhú yǐng,xié rì zhuǎn shān yīn。
砌觉披秋草,床惊倒古琴。qì jué pī qiū cǎo,chuáng jīng dào gǔ qín。
更闻邻舍说,一只鹤来寻。gèng wén lín shě shuō,yī zhǐ hè lái xún。

涂次偶作

唐求

岁月客中销,崎岖力自招。suì yuè kè zhōng xiāo,qí qū lì zì zhāo。
问人寻野寺,牵马渡危桥。wèn rén xún yě sì,qiān mǎ dù wēi qiáo。
为雨疑天晚,因山觉路遥。wèi yǔ yí tiān wǎn,yīn shān jué lù yáo。
前程何处是,一望又迢迢。qián chéng hé chù shì,yī wàng yòu tiáo tiáo。

送友人江行之庐山肄业

唐求

蜀国初开棹,庐峰拟拾萤。shǔ guó chū kāi zhào,lú fēng nǐ shí yíng。
兽皮裁褥暖,莲叶制衣馨。shòu pí cái rù nuǎn,lián yè zhì yī xīn。
楚水秋来碧,巫山雨后青。chǔ shuǐ qiū lái bì,wū shān yǔ hòu qīng。
莫教衔凤诏,三度到中庭。mò jiào xián fèng zhào,sān dù dào zhōng tíng。

山居偶作

唐求

趋名逐利身,终日走风尘。qū míng zhú lì shēn,zhōng rì zǒu fēng chén。
还到水边宅,却为山下人。hái dào shuǐ biān zhái,què wèi shān xià rén。
僧教开竹户,客许戴纱巾。sēng jiào kāi zhú hù,kè xǔ dài shā jīn。
且喜琴书在,苏生未厌贫。qiě xǐ qín shū zài,sū shēng wèi yàn pín。
2612