古诗词

孙昌胤

清明

孙昌胤

清明暮春里,怅望北山陲。qīng míng mù chūn lǐ,chàng wàng běi shān chuí。
燧火开新焰,桐花发故枝。suì huǒ kāi xīn yàn,tóng huā fā gù zhī。
沈冥惭岁物,欢宴阻朋知。shěn míng cán suì wù,huān yàn zǔ péng zhī。
不及林间鸟,迁乔并羽仪。bù jí lín jiān niǎo,qiān qiáo bìng yǔ yí。

和司空曙刘慎虚九日送人

孙昌胤

京邑叹离群,江楼喜遇君。jīng yì tàn lí qún,jiāng lóu xǐ yù jūn。
开筵当九日,泛菊外浮云。kāi yán dāng jiǔ rì,fàn jú wài fú yún。
朗咏山川霁,酣歌物色新。lǎng yǒng shān chuān jì,hān gē wù sè xīn。
君看酒中意,未肯丧斯文。jūn kàn jiǔ zhōng yì,wèi kěn sàng sī wén。

遇旅鹤

孙昌胤

灵鹤产绝境,昂昂无与俦。líng hè chǎn jué jìng,áng áng wú yǔ chóu。
群飞沧海曙,一叫云山秋。qún fēi cāng hǎi shǔ,yī jiào yún shān qiū。
野性方自得,人寰何所求。yě xìng fāng zì dé,rén huán hé suǒ qiú。
时因戏祥风,偶尔来中州。shí yīn xì xiáng fēng,ǒu ěr lái zhōng zhōu。
中州帝王宅,园沼深且幽。zhōng zhōu dì wáng zhái,yuán zhǎo shēn qiě yōu。
希君惠稻粱,欲并离丹丘。xī jūn huì dào liáng,yù bìng lí dān qiū。
不然奋飞去,将适汗漫游。bù rán fèn fēi qù,jiāng shì hàn màn yóu。
肯作池上鹜,年年空沈浮。kěn zuò chí shàng wù,nián nián kōng shěn fú。