古诗词

曹溶

霜天晓角·春怨

曹溶

亭阴弄碧,懒把金樽侧。tíng yīn nòng bì,lǎn bǎ jīn zūn cè。
莫怪泪痕常满,与东风、旧相识。mò guài lèi hén cháng mǎn,yǔ dōng fēng jiù xiāng shí。
芳信连朝隔,玉箫吹不得。fāng xìn lián cháo gé,yù xiāo chuī bù dé。
最是恹恹心性,比垂杨、更无力。zuì shì yān yān xīn xìng,bǐ chuí yáng gèng wú lì。

霜天晓角·同香山敬可夜坐倦圃

曹溶

月华千顷,画烛摇花冷。yuè huá qiān qǐng,huà zhú yáo huā lěng。
恰到五湖深处,平生事、付渔艇。qià dào wǔ hú shēn chù,píng shēng shì fù yú tǐng。
鹤警铜壶静,做成今夜永。hè jǐng tóng hú jìng,zuò chéng jīn yè yǒng。
正是愁肠无限,几片叶、送秋影。zhèng shì chóu cháng wú xiàn,jǐ piàn yè sòng qiū yǐng。

巫山一段云·偶咏

曹溶

蝶戏湘裙带,花衔宝髻绒。dié xì xiāng qún dài,huā xián bǎo jì róng。
深深妆阁乍相逢,眉黛为谁浓。shēn shēn zhuāng gé zhà xiāng féng,méi dài wèi shuí nóng。
婉步疑生月,娇歌不耐风。wǎn bù yí shēng yuè,jiāo gē bù nài fēng。
寄情摇曳玉光中,休更托春葱。jì qíng yáo yè yù guāng zhōng,xiū gèng tuō chūn cōng。

菩萨蛮·茉莉

曹溶

家本桄榔江上住,江南恰是留侬处。jiā běn guāng láng jiāng shàng zhù,jiāng nán qià shì liú nóng chù。
金屋尚愁寒,春到莫借看。jīn wū shàng chóu hán,chūn dào mò jiè kàn。
绿窗垂嫩雪,小院人难别。lǜ chuāng chuí nèn xuě,xiǎo yuàn rén nán bié。
催送夜情来,珊瑚枕畔开。cuī sòng yè qíng lái,shān hú zhěn pàn kāi。

西地锦题虞山蒋文从雪泛卷

曹溶

一抹玉沙平野,且莫停杯斝。yī mǒ yù shā píng yě,qiě mò tíng bēi jiǎ。
有时卧雪,有时歌雪,恣高人陶写。yǒu shí wò xuě,yǒu shí gē xuě,zì gāo rén táo xiě。
吹火打蓬堪画,在让玉山下。chuī huǒ dǎ péng kān huà,zài ràng yù shān xià。
谁家曲水,谁家辋水,又相随来也。shuí jiā qū shuǐ,shuí jiā wǎng shuǐ,yòu xiāng suí lái yě。

少年游·寄项嵋雪

曹溶

客囊清减似穷秋,典尽酒家裘。kè náng qīng jiǎn shì qióng qiū,diǎn jǐn jiǔ jiā qiú。
桃花竞笑,鹿车还后,楚馆日悠悠。táo huā jìng xiào,lù chē hái hòu,chǔ guǎn rì yōu yōu。
定研兰露裁新句,分付雪儿讴。dìng yán lán lù cái xīn jù,fēn fù xuě ér ōu。
最是今年,两番上巳,偏少晋人游。zuì shì jīn nián,liǎng fān shàng sì,piān shǎo jìn rén yóu。

少年游·寄项嵋雪

曹溶

禾兴溪上草连天,不见翠楼烟。hé xīng xī shàng cǎo lián tiān,bù jiàn cuì lóu yān。
黑头潘令,满襟离怨,赢得唾珠圆。hēi tóu pān lìng,mǎn jīn lí yuàn,yíng dé tuò zhū yuán。
送归野艇无多日,皓魄已初弦。sòng guī yě tǐng wú duō rì,hào pò yǐ chū xián。
春信将阑,可能相就,开榼海棠前。chūn xìn jiāng lán,kě néng xiāng jiù,kāi kē hǎi táng qián。

少年游·游横山园悼李舒章

曹溶

云峰百尺引苍虬,着意写芳秋。yún fēng bǎi chǐ yǐn cāng qiú,zhe yì xiě fāng qiū。
斜晖窈窕,蟪蛄啼出,才子不能留。xié huī yǎo tiǎo,huì gū tí chū,cái zi bù néng liú。
虾须如有神山隔,画栋只藏愁。xiā xū rú yǒu shén shān gé,huà dòng zhǐ cáng chóu。
旧日池塘,情波无尽,难荡木兰舟。jiù rì chí táng,qíng bō wú jǐn,nán dàng mù lán zhōu。

少年游·寿客

曹溶

楸枰敲罢拂花茵,相对玉嶙峋。qiū píng qiāo bà fú huā yīn,xiāng duì yù lín xún。
龙劫修来,秦灰不染,拾得太平身。lóng jié xiū lái,qín huī bù rǎn,shí dé tài píng shēn。
当歌难舍鸬鹚杓,日日要沾唇。dāng gē nán shě lú cí biāo,rì rì yào zhān chún。
重阳节后,淋漓烟月,未减芳春。zhòng yáng jié hòu,lín lí yān yuè,wèi jiǎn fāng chūn。

西江月·再过某宅闻歌

曹溶

莲影频催象拍,粉香难透虾须。lián yǐng pín cuī xiàng pāi,fěn xiāng nán tòu xiā xū。
人间恨事可消除,惟有聪明最苦。rén jiān hèn shì kě xiāo chú,wéi yǒu cōng míng zuì kǔ。
数对雏莺自语,一行弱柳谁扶。shù duì chú yīng zì yǔ,yī xíng ruò liǔ shuí fú。
醉魂飘荡忆当初,又被横波约住。zuì hún piāo dàng yì dāng chū,yòu bèi héng bō yuē zhù。

南柯子·旅恨

曹溶

马度离人地,山衔去国程。mǎ dù lí rén dì,shān xián qù guó chéng。
孤身都似雪花轻。gū shēn dōu shì xuě huā qīng。
侥幸不知春色、过清明。jiǎo xìng bù zhī chūn sè guò qīng míng。
小榭低金锁,重帘冷玉笙。xiǎo xiè dī jīn suǒ,zhòng lián lěng yù shēng。
那家沽酒甚多情。nà jiā gū jiǔ shén duō qíng。
又被晚风催送、宿沙城。yòu bèi wǎn fēng cuī sòng sù shā chéng。

南柯子·王家歌姬

曹溶

映尘兰心巧,穿窗柳线斜。yìng chén lán xīn qiǎo,chuān chuāng liǔ xiàn xié。
斛珠买遍五陵花。hú zhū mǎi biàn wǔ líng huā。
记取十分春暖、在君家。jì qǔ shí fēn chūn nuǎn zài jūn jiā。
画鼓刚挝了,瑶笙较嫩些。huà gǔ gāng wō le,yáo shēng jiào nèn xiē。
此宵易惹病根芽。cǐ xiāo yì rě bìng gēn yá。
怨杀天边银汉、一痕沙。yuàn shā tiān biān yín hàn yī hén shā。

青门引·焚香

曹溶

乍入消魂径,旖旎相期不定。zhà rù xiāo hún jìng,yǐ nǐ xiāng qī bù dìng。
名园花气恼人多,困来无力,不敌金猊静。míng yuán huā qì nǎo rén duō,kùn lái wú lì,bù dí jīn ní jìng。
轻翻宿火寒犹凝,甲煎嫌他硬。qīng fān sù huǒ hán yóu níng,jiǎ jiān xián tā yìng。
今宵似有怜惜,隔帘送出春情性。jīn xiāo shì yǒu lián xī,gé lián sòng chū chūn qíng xìng。

醉花阴·席上

曹溶

绣幄笼寒穿小径,帘外微风定。xiù wò lóng hán chuān xiǎo jìng,lián wài wēi fēng dìng。
劝酒碧笙娇,玉漏将残,如梦如春令。quàn jiǔ bì shēng jiāo,yù lòu jiāng cán,rú mèng rú chūn lìng。
青衫江上凭谁赠,艳曲连宵听。qīng shān jiāng shàng píng shuí zèng,yàn qū lián xiāo tīng。
久已割柔肠,翠影侵人,添却当年病。jiǔ yǐ gē róu cháng,cuì yǐng qīn rén,tiān què dāng nián bìng。

醉花阴·春怨

曹溶

嫩柳亭前黄几许,雪密莺无语。nèn liǔ tíng qián huáng jǐ xǔ,xuě mì yīng wú yǔ。
指冷入瑶弦,画烛微昏,只觉情如缕。zhǐ lěng rù yáo xián,huà zhú wēi hūn,zhǐ jué qíng rú lǚ。
人生最时离时苦,问故园归路。rén shēng zuì shí lí shí kǔ,wèn gù yuán guī lù。
不惜马蹄忙,香草连天,拟逐东风去。bù xī mǎ tí máng,xiāng cǎo lián tiān,nǐ zhú dōng fēng qù。

醉花阴·云暑五月初见芍药

曹溶

簟卷清湘寒影皱,香逼蜂须透。diàn juǎn qīng xiāng hán yǐng zhòu,xiāng bī fēng xū tòu。
花信忆金盘,密约虽迟,倾国还依旧。huā xìn yì jīn pán,mì yuē suī chí,qīng guó hái yī jiù。
玉栏风露端阳后,尘土淹衫袖。yù lán fēng lù duān yáng hòu,chén tǔ yān shān xiù。
几日费清醪,强欲留春,又怕因春瘦。jǐ rì fèi qīng láo,qiáng yù liú chūn,yòu pà yīn chūn shòu。

醉花阴·同辰六红桥泛舟

曹溶

庚信才多无著处,堤上微云度。gēng xìn cái duō wú zhù chù,dī shàng wēi yún dù。
莫看紫桃花,相趁游蜂,画屧声中去。mò kàn zǐ táo huā,xiāng chèn yóu fēng,huà xiè shēng zhōng qù。
三台催盏牙樯暮,到玉钩残路。sān tái cuī zhǎn yá qiáng mù,dào yù gōu cán lù。
须念有情难,苦论兴亡,直是书生误。xū niàn yǒu qíng nán,kǔ lùn xīng wáng,zhí shì shū shēng wù。

浪淘沙·闲情

曹溶

青鸟信沉沉,泪滴罗襟。qīng niǎo xìn chén chén,lèi dī luó jīn。
落红无力上瑶簪。luò hóng wú lì shàng yáo zān。
最是横塘风乍紧,吹散柔心。zuì shì héng táng fēng zhà jǐn,chuī sàn róu xīn。
玉盏惜空斟,冷落从今。yù zhǎn xī kōng zhēn,lěng luò cóng jīn。
梦回人倚画床阴。mèng huí rén yǐ huà chuáng yīn。
借问谁家香阁里,占得春深。jiè wèn shuí jiā xiāng gé lǐ,zhàn dé chūn shēn。

浪淘沙·询孔子威坠马

曹溶

野岸石桥滨,雪色初匀。yě àn shí qiáo bīn,xuě sè chū yún。
扬鞭一试紫骝新。yáng biān yī shì zǐ liú xīn。
记取黄沙沉戟地,不是花茵。jì qǔ huáng shā chén jǐ dì,bù shì huā yīn。
持酒酹芳辰,年少腰身。chí jiǔ lèi fāng chén,nián shǎo yāo shēn。
罗衣低拂五陵尘。luó yī dī fú wǔ líng chén。
回首微闻相痛惜,楼上佳人。huí shǒu wēi wén xiāng tòng xī,lóu shàng jiā rén。

浪淘沙·题吴园次收绘小像

曹溶

痴绝此渔翁,不钓三公。chī jué cǐ yú wēng,bù diào sān gōng。
吴南越北柳阴浓。wú nán yuè běi liǔ yīn nóng。
万事且须看脚下,海阔山空。wàn shì qiě xū kàn jiǎo xià,hǎi kuò shān kōng。
百怪舞蛟龙,雨雨风风。bǎi guài wǔ jiāo lóng,yǔ yǔ fēng fēng。
热肠敛手是英雄。rè cháng liǎn shǒu shì yīng xióng。
欲展丝纶还有待,人在图中。yù zhǎn sī lún hái yǒu dài,rén zài tú zhōng。
2471234567»