古诗词

曹俊

重九偕周载帆庄仲光孝廉登雉皋文峰阁

曹俊

四顾苍茫回暮烟,天心悔祸定何年。sì gù cāng máng huí mù yān,tiān xīn huǐ huò dìng hé nián。
辞家王粲悲摇落,去国江淹恨渺绵。cí jiā wáng càn bēi yáo luò,qù guó jiāng yān hèn miǎo mián。
治乱相寻仍气数,古今无恙只山川。zhì luàn xiāng xún réng qì shù,gǔ jīn wú yàng zhǐ shān chuān。
朅来同是思乡客,搔首登高一黯然。qiè lái tóng shì sī xiāng kè,sāo shǒu dēng gāo yī àn rán。

春感次伯兄镜云韵

曹俊

羁人随处念家山,月冷荒原梦度关。jī rén suí chù niàn jiā shān,yuè lěng huāng yuán mèng dù guān。
野草远连新水绿,夕阳斜照乱峰殷。yě cǎo yuǎn lián xīn shuǐ lǜ,xī yáng xié zhào luàn fēng yīn。
莺啼故国春无主,客到新亭泪自潸。yīng tí gù guó chūn wú zhǔ,kè dào xīn tíng lèi zì shān。
风景不堪回首望,只凭杯酒洗愁颜。fēng jǐng bù kān huí shǒu wàng,zhǐ píng bēi jiǔ xǐ chóu yán。

记事赠沈鹭卿太史

曹俊

锦碎珠残到此时,斜阳一霎有谁知。jǐn suì zhū cán dào cǐ shí,xié yáng yī shà yǒu shuí zhī。
帘前花影春归早,枕上啼痕梦醒迟。lián qián huā yǐng chūn guī zǎo,zhěn shàng tí hén mèng xǐng chí。
隐语竟成长恨曲,旧游重检少年诗。yǐn yǔ jìng chéng zhǎng hèn qū,jiù yóu zhòng jiǎn shǎo nián shī。
情场底说难排遣,转瞬秋风漾鬓丝。qíng chǎng dǐ shuō nán pái qiǎn,zhuǎn shùn qiū fēng yàng bìn sī。

述怀示肩吾远模两弟二首

曹俊

江南词客久无家,展转难通上汉槎。jiāng nán cí kè jiǔ wú jiā,zhǎn zhuǎn nán tōng shàng hàn chá。
漫说知贫多鲍叔,于今问字少侯芭。màn shuō zhī pín duō bào shū,yú jīn wèn zì shǎo hóu bā。
辞巢倦羽伤离伴,迷路游骢误踏沙。cí cháo juàn yǔ shāng lí bàn,mí lù yóu cōng wù tà shā。
红杏倚云栽日下,几时芳信到天涯。hóng xìng yǐ yún zāi rì xià,jǐ shí fāng xìn dào tiān yá。

述怀示肩吾远模两弟二首

曹俊

压线年年积泪痕,万端幽绪与谁论。yā xiàn nián nián jī lèi hén,wàn duān yōu xù yǔ shuí lùn。
蠹因食字频钻纸,雀可衔环解报恩。dù yīn shí zì pín zuān zhǐ,què kě xián huán jiě bào ēn。
岭上梅花招处士,江南芳草忆王孙。lǐng shàng méi huā zhāo chù shì,jiāng nán fāng cǎo yì wáng sūn。
狂谋谬算终无用,长夜漫漫断客魂。kuáng móu miù suàn zhōng wú yòng,zhǎng yè màn màn duàn kè hún。

崇川道中口占

曹俊

世远行路难,无家各奔扰。shì yuǎn xíng lù nán,wú jiā gè bēn rǎo。
此邦不可居,过客呼黄鸟。cǐ bāng bù kě jū,guò kè hū huáng niǎo。

阜宁舟次

曹俊

野水渺无际,斜阳对客愁。yě shuǐ miǎo wú jì,xié yáng duì kè chóu。
芦中有穷士,此处泊孤舟。lú zhōng yǒu qióng shì,cǐ chù pō gū zhōu。

清河道中

曹俊

青杉寥落走风尘,又见西风动白蘋。qīng shān liáo luò zǒu fēng chén,yòu jiàn xī fēng dòng bái píng。
万斛秋愁千里客,相逢强半乱离人。wàn hú qiū chóu qiān lǐ kè,xiāng féng qiáng bàn luàn lí rén。

夜宿海陵僧舍示蒋鹿潭

曹俊

书生戎马走淮南,乱里馀生七不堪。shū shēng róng mǎ zǒu huái nán,luàn lǐ yú shēng qī bù kān。
墙外恶声惊梦断,五更寒月照茅庵。qiáng wài è shēng jīng mèng duàn,wǔ gèng hán yuè zhào máo ān。

夜宿海陵僧舍示蒋鹿潭

曹俊

功名今日重狂奴,厌听禅堂说野狐。gōng míng jīn rì zhòng kuáng nú,yàn tīng chán táng shuō yě hú。
天下纷纷正多事,挑灯拭泪读阴符。tiān xià fēn fēn zhèng duō shì,tiāo dēng shì lèi dú yīn fú。

春夜听雨

曹俊

攲枕无言梦乍醒,春寒夜半逼疏棂。qī zhěn wú yán mèng zhà xǐng,chūn hán yè bàn bī shū líng。
碧阑干外潇潇雨,不管愁人不耐听。bì lán gàn wài xiāo xiāo yǔ,bù guǎn chóu rén bù nài tīng。

春暮病中

曹俊

春雨春风断客魂,小窗岑寂度晨昏。chūn yǔ chūn fēng duàn kè hún,xiǎo chuāng cén jì dù chén hūn。
红稀绿暗添新恨,病过花时未出门。hóng xī lǜ àn tiān xīn hèn,bìng guò huā shí wèi chū mén。

题满洲姚缜庵十六国宫词后二首

曹俊

秦凉燕赵各分驰,巴蜀平阳亦一时。qín liáng yàn zhào gè fēn chí,bā shǔ píng yáng yì yī shí。
无限伤心宫阃事,兀谁妙笔补新词。wú xiàn shāng xīn gōng kǔn shì,wù shuí miào bǐ bǔ xīn cí。

题满洲姚缜庵十六国宫词后二首

曹俊

吊古闲情付酒瓯,漫将故实考春秋。diào gǔ xián qíng fù jiǔ ōu,màn jiāng gù shí kǎo chūn qiū。
诗人爱说悲欢处,新月斜阳总是愁。shī rén ài shuō bēi huān chù,xīn yuè xié yáng zǒng shì chóu。

题折兰美人二首

曹俊

轻衫浅倚画栏斜,小院无声春色奢。qīng shān qiǎn yǐ huà lán xié,xiǎo yuàn wú shēng chūn sè shē。
手折幽兰开笑靥,美人心事惜名花。shǒu zhé yōu lán kāi xiào yè,měi rén xīn shì xī míng huā。

题折兰美人二首

曹俊

不爱浓香爱国香,花容冶淡斗新妆。bù ài nóng xiāng ài guó xiāng,huā róng yě dàn dòu xīn zhuāng。
兰杆寂寂春如梦,半晌无言幽恨长。lán gān jì jì chūn rú mèng,bàn shǎng wú yán yōu hèn zhǎng。

过漂母祠题壁二首

曹俊

轶事流传信不诬,凄凉古庙傍城隅。yì shì liú chuán xìn bù wū,qī liáng gǔ miào bàng chéng yú。
翻从一饭传千载,小节由来未可无。fān cóng yī fàn chuán qiān zài,xiǎo jié yóu lái wèi kě wú。

过漂母祠题壁二首

曹俊

自古蛾眉识别真,不求厚报隐河滨。zì gǔ é méi shí bié zhēn,bù qiú hòu bào yǐn hé bīn。
乱离亦有王孙过,愿见当年进食人。luàn lí yì yǒu wáng sūn guò,yuàn jiàn dāng nián jìn shí rén。

题梅花小影二首

曹俊

冰肌玉骨绝纤尘,淡到无言最可人。bīng jī yù gǔ jué xiān chén,dàn dào wú yán zuì kě rén。
愧我不禁风雪冷,哪堪辜负客中春。kuì wǒ bù jìn fēng xuě lěng,nǎ kān gū fù kè zhōng chūn。

题梅花小影二首

曹俊

记得巡檐索笑时,清香一缕度心迟。jì dé xún yán suǒ xiào shí,qīng xiāng yī lǚ dù xīn chí。
比来未断罗浮梦,幸有当头明月知。bǐ lái wèi duàn luó fú mèng,xìng yǒu dāng tóu míng yuè zhī。
47123