古诗词

张问陶

嘉陵江上

张问陶

利州山水淡宜秋,波浪潺湲绕郭流。lì zhōu shān shuǐ dàn yí qiū,bō làng chán yuán rào guō liú。
仿佛巴渝东去路,一帆风雨峡中舟。fǎng fú bā yú dōng qù lù,yī fān fēng yǔ xiá zhōng zhōu。

寄杜梅溪明府二十韵

张问陶

夫子东吴秀,闻鸡早着鞭。fū zi dōng wú xiù,wén jī zǎo zhe biān。
诗名原在杜,利器必归燕。shī míng yuán zài dù,lì qì bì guī yàn。
宰著神明号,家藏锦绣篇。zǎi zhù shén míng hào,jiā cáng jǐn xiù piān。
得时惊骥足,振翼羡鸢肩。dé shí jīng jì zú,zhèn yì xiàn yuān jiān。
郢曲邀君和,穷交倍我怜。yǐng qū yāo jūn hé,qióng jiāo bèi wǒ lián。
契投今雨外,心折古风前。qì tóu jīn yǔ wài,xīn zhé gǔ fēng qián。
商羽欣同调,泥鸿各异天。shāng yǔ xīn tóng diào,ní hóng gè yì tiān。
长途纡万里,离绪绕三年。zhǎng tú yū wàn lǐ,lí xù rào sān nián。
昔去真徒尔,重来亦偶然。xī qù zhēn tú ěr,zhòng lái yì ǒu rán。
骑驴怀旧刺,坐客叹寒毡。qí lǘ huái jiù cì,zuò kè tàn hán zhān。
身枉登千佛,囊羞剩一钱。shēn wǎng dēng qiān fú,náng xiū shèng yī qián。
行歌经市上,沽酒忆垆边。xíng gē jīng shì shàng,gū jiǔ yì lú biān。
海阔萍难合,霜清月自圆。hǎi kuò píng nán hé,shuāng qīng yuè zì yuán。
空悬徐稚榻,谁擘薛涛笺。kōng xuán xú zhì tà,shuí bāi xuē tāo jiān。
彦会期他日,吾门重叱贤。yàn huì qī tā rì,wú mén zhòng chì xián。
赏音弦指寂,惜别岁华迁。shǎng yīn xián zhǐ jì,xī bié suì huá qiān。
台迥才多俊,凫遥令似仙。tái jiǒng cái duō jùn,fú yáo lìng shì xiān。
宦情如食蔗,慧业欲通禅。huàn qíng rú shí zhè,huì yè yù tōng chán。
文采留中叶,飞腾卜右蝉。wén cǎi liú zhōng yè,fēi téng bo yòu chán。
飘零嗟郑谷,莫笑苦夤缘。piāo líng jiē zhèng gǔ,mò xiào kǔ yín yuán。

壮志

张问陶

三十立功名,四十退山谷。sān shí lì gōng míng,sì shí tuì shān gǔ。
不见两鬓霜,英雄死亦足。bù jiàn liǎng bìn shuāng,yīng xióng sǐ yì zú。
咄嗟少年子,如彼玉在璞。duō jiē shǎo nián zi,rú bǐ yù zài pú。
光气未腾天,魍魉抱之哭。guāng qì wèi téng tiān,wǎng liǎng bào zhī kū。
人生不得志,天地皆拳曲。rén shēng bù dé zhì,tiān dì jiē quán qū。
慷慨对中原,流年何太促。kāng kǎi duì zhōng yuán,liú nián hé tài cù。
落拓大布衣,许身非碌碌。luò tuò dà bù yī,xǔ shēn fēi lù lù。
四十四万言,隐轸匡时略。sì shí sì wàn yán,yǐn zhěn kuāng shí lüè。
为天子大臣,上书继臣朔。wèi tiān zi dà chén,shàng shū jì chén shuò。

张问陶

冻禽塌翅飞,模糊见人影。dòng qín tā chì fēi,mó hú jiàn rén yǐng。
林寒夜开未,一院古苔冷。lín hán yè kāi wèi,yī yuàn gǔ tái lěng。

望远山

张问陶

云气束四山,山势各崭绝。yún qì shù sì shān,shān shì gè zhǎn jué。
狮象争向背,巨灵手亲裂。shī xiàng zhēng xiàng bèi,jù líng shǒu qīn liè。
阴崖不可窥,中有秦汉雪。yīn yá bù kě kuī,zhōng yǒu qín hàn xuě。

临江叹

张问陶

骇浪蹴日回,惊涛激云上。hài làng cù rì huí,jīng tāo jī yún shàng。
我舟一叶轻,势与水天抗。wǒ zhōu yī yè qīng,shì yǔ shuǐ tiān kàng。
回头阊阖生遥慨,目中久已无瀛海。huí tóu chāng hé shēng yáo kǎi,mù zhōng jiǔ yǐ wú yíng hǎi。
瀛海遥环九九州,苍茫宇宙皆浮沤。yíng hǎi yáo huán jiǔ jiǔ zhōu,cāng máng yǔ zhòu jiē fú ōu。
我似太仓一稊米,无衣无食依南纪。wǒ shì tài cāng yī tí mǐ,wú yī wú shí yī nán jì。
呜呼,古来烈士多苦心,夜深一诵猛虎行。wū hū,gǔ lái liè shì duō kǔ xīn,yè shēn yī sòng měng hǔ xíng。

毕展叔

张问陶

鸾鹄并高峙,短翼不及群。luán gǔ bìng gāo zhì,duǎn yì bù jí qún。
一樽山水外,犹足张吾军。yī zūn shān shuǐ wài,yóu zú zhāng wú jūn。
是时赤日流,酷暑方如焚。shì shí chì rì liú,kù shǔ fāng rú fén。
人声集下界,扰扰鸣饥蚊。rén shēng jí xià jiè,rǎo rǎo míng jī wén。
谁知楼上客,高极清无闻。shuí zhī lóu shàng kè,gāo jí qīng wú wén。
题诗招天风,拂纸飞晴云。tí shī zhāo tiān fēng,fú zhǐ fēi qíng yún。
醉磨墨一斗,秃此中书君。zuì mó mò yī dòu,tū cǐ zhōng shū jūn。
惜哉河朔饮,长空日易曛。xī zāi hé shuò yǐn,zhǎng kōng rì yì xūn。
抱情各有适,天阔江沄沄。bào qíng gè yǒu shì,tiān kuò jiāng yún yún。

骤雨

张问陶

奇云挟雨至,迫以千里风。qí yún xié yǔ zhì,pò yǐ qiān lǐ fēng。
乾坤白浩浩,万马鸣空中。qián kūn bái hào hào,wàn mǎ míng kōng zhōng。
我居实湫隘,譬彼笯与笼。wǒ jū shí jiǎo ài,pì bǐ nú yǔ lóng。
阴气动破壁,薜荔青蒙蒙。yīn qì dòng pò bì,bì lì qīng méng méng。
自倾一壶酒,磈垒难销镕。zì qīng yī hú jiǔ,wěi lěi nán xiāo róng。
梦中窥海日,意气始得雄。mèng zhōng kuī hǎi rì,yì qì shǐ dé xióng。

羁旅行

张问陶

男儿生不识乡里,南船北马伊胡底。nán ér shēng bù shí xiāng lǐ,nán chuán běi mǎ yī hú dǐ。
长剑销磨四海尘,萍蓬不得夸弧矢。zhǎng jiàn xiāo mó sì hǎi chén,píng péng bù dé kuā hú shǐ。
吾闻马周落拓新丰市,谁为鸢肩悲失翅。wú wén mǎ zhōu luò tuò xīn fēng shì,shuí wèi yuān jiān bēi shī chì。
蠖曲龙伸指顾间,英雄不下穷途泪。huò qū lóng shēn zhǐ gù jiān,yīng xióng bù xià qióng tú lèi。
庞眉书客在泥滓,一心欲逐枯兰死。páng méi shū kè zài ní zǐ,yī xīn yù zhú kū lán sǐ。
十载哦诗壮志消,中原对酒雄心起。shí zài ó shī zhuàng zhì xiāo,zhōng yuán duì jiǔ xióng xīn qǐ。

青神舟中不得见峨眉山与亥白兄饮酒排闷

张问陶

青神县前江水湾,白云遮断峨眉山。qīng shén xiàn qián jiāng shuǐ wān,bái yún zhē duàn é méi shān。
平生骂佛得奇报,僮仆惊疑无好颜。píng shēng mà fú dé qí bào,tóng pū jīng yí wú hǎo yán。
我到人间无不可,肯随老媪谈因果。wǒ dào rén jiān wú bù kě,kěn suí lǎo ǎo tán yīn guǒ。
酒坛乍破一船香,后祭江神先祭我。jiǔ tán zhà pò yī chuán xiāng,hòu jì jiāng shén xiān jì wǒ。
醉后聊倾一杯酒,为问普贤犹在否。zuì hòu liáo qīng yī bēi jiǔ,wèi wèn pǔ xián yóu zài fǒu。
我今未死普贤死,眼底请看谁不朽。wǒ jīn wèi sǐ pǔ xián sǐ,yǎn dǐ qǐng kàn shuí bù xiǔ。
世人结队朝峨眉,一步一拜头頍頍。shì rén jié duì cháo é méi,yī bù yī bài tóu kuǐ kuǐ。
峨眉见我独逃避,毕竟我奇山未奇。é méi jiàn wǒ dú táo bì,bì jìng wǒ qí shān wèi qí。
丹棱彭君古豪杰,对子常笑峨眉劣。dān léng péng jūn gǔ háo jié,duì zi cháng xiào é méi liè。
曾向华严顶上来,尺山寸水皆能说。céng xiàng huá yán dǐng shàng lái,chǐ shān cùn shuǐ jiē néng shuō。
始知古人多妄语,偶然托兴非心许。shǐ zhī gǔ rén duō wàng yǔ,ǒu rán tuō xīng fēi xīn xǔ。
君不见宋玉《高唐赋》最工,巫山可有行云女。jūn bù jiàn sòng yù gāo táng fù zuì gōng,wū shān kě yǒu xíng yún nǚ。

壬子十二月六日与亥白兄携酒游凌云山

张问陶

脚踏凌云峰,手摩大佛顶。jiǎo tà líng yún fēng,shǒu mó dà fú dǐng。
大佛缩项向西笑,公等观世真平等。dà fú suō xiàng xiàng xī xiào,gōng děng guān shì zhēn píng děng。
是时水涸江水间,一山浓翠浮波间。shì shí shuǐ hé jiāng shuǐ jiān,yī shān nóng cuì fú bō jiān。
古洞轰轰答人语,悬崖奇木根如环。gǔ dòng hōng hōng dá rén yǔ,xuán yá qí mù gēn rú huán。
倾耳附石壁,风浪声潺潺。qīng ěr fù shí bì,fēng làng shēng chán chán。
大笑如游海门国,眼前只少松寥山。dà xiào rú yóu hǎi mén guó,yǎn qián zhǐ shǎo sōng liáo shān。
兴到亲提一壶酒,兄酬弟劝环山走。xīng dào qīn tí yī hú jiǔ,xiōng chóu dì quàn huán shān zǒu。
酒肉淋漓过戒坛,寺僧扪舌如狗馋。jiǔ ròu lín lí guò jiè tán,sì sēng mén shé rú gǒu chán。
开山凿险谁之功,后有韦皋前海通。kāi shān záo xiǎn shuí zhī gōng,hòu yǒu wéi gāo qián hǎi tōng。
一心爱人如爱佛,挥金剜眼皆英雄。yī xīn ài rén rú ài fú,huī jīn wān yǎn jiē yīng xióng。
我辈来游直游戏,姓名何必留天地。wǒ bèi lái yóu zhí yóu xì,xìng míng hé bì liú tiān dì。
碑版零星碎欲无,千年生死真容易。bēi bǎn líng xīng suì yù wú,qiān nián shēng sǐ zhēn róng yì。
却对山泉怜浩劫,泉清恐有蛟龙蛰。què duì shān quán lián hào jié,quán qīng kǒng yǒu jiāo lóng zhé。
人外寻诗呼白云,石根温酒攒红叶。rén wài xún shī hū bái yún,shí gēn wēn jiǔ zǎn hóng yè。
荒祠四面青山青,大苏独坐愁零丁。huāng cí sì miàn qīng shān qīng,dà sū dú zuò chóu líng dīng。
我拉遗像欲飞去,旁人指点疑仙灵。wǒ lā yí xiàng yù fēi qù,páng rén zhǐ diǎn yí xiān líng。
不封万户侯,不识韩荆州。bù fēng wàn hù hóu,bù shí hán jīng zhōu。
停舟聊痛饮,醉中并忘凌云游。tíng zhōu liáo tòng yǐn,zuì zhōng bìng wàng líng yún yóu。
隔江遥问汉嘉守,此游颇胜东坡否。gé jiāng yáo wèn hàn jiā shǒu,cǐ yóu pǒ shèng dōng pō fǒu。

城北一带田家

张问陶

鹰鹜呼长云,鱼龙逼颓岸。yīng wù hū zhǎng yún,yú lóng bī tuí àn。
江流阅万里,波势来天半。jiāng liú yuè wàn lǐ,bō shì lái tiān bàn。
山根鬼工凿,千古石淩乱。shān gēn guǐ gōng záo,qiān gǔ shí líng luàn。
何代锄为田,扶犁满南涧。hé dài chú wèi tián,fú lí mǎn nán jiàn。
杉皮小屋子,四壁垂萝蔓。shān pí xiǎo wū zi,sì bì chuí luó màn。
朝耕课妻子,夜饮逢亲串。cháo gēng kè qī zi,yè yǐn féng qīn chuàn。
骨肉聚乡井,亦可忘贫贱。gǔ ròu jù xiāng jǐng,yì kě wàng pín jiàn。
生死南山坡,安知离别幻。shēng sǐ nán shān pō,ān zhī lí bié huàn。

寒夜吟

张问陶

月色坠烟秋不晓,勾栏吊月啼蛄老。yuè sè zhuì yān qiū bù xiǎo,gōu lán diào yuè tí gū lǎo。
秦筝弦柱十三行,钿蝉金雁弹伊凉。qín zhēng xián zhù shí sān xíng,diàn chán jīn yàn dàn yī liáng。
一夜冻痕生绿井,窥帘漠漠花枝冷。yī yè dòng hén shēng lǜ jǐng,kuī lián mò mò huā zhī lěng。

冬夜稚存招同寿民雪中饮酒既醉作歌

张问陶

雪光忽照玻璃盏,城南故人争折简。xuě guāng hū zhào bō lí zhǎn,chéng nán gù rén zhēng zhé jiǎn。
藻翰纷飞酒气浓,化身十万难分遣。zǎo hàn fēn fēi jiǔ qì nóng,huà shēn shí wàn nán fēn qiǎn。
驱车我独访洪厓,七年古雪曾同埋。qū chē wǒ dú fǎng hóng yá,qī nián gǔ xuě céng tóng mái。
旧诗重读天犹笑,有客旁观呼绝调。jiù shī zhòng dú tiān yóu xiào,yǒu kè páng guān hū jué diào。
扛来大瓮高于我,我击泥头客吹火。káng lái dà wèng gāo yú wǒ,wǒ jī ní tóu kè chuī huǒ。
夜色苍茫天乍低,须眉恐被同云裹。yè sè cāng máng tiān zhà dī,xū méi kǒng bèi tóng yún guǒ。
一园老树枝杈丫,盘空千翅飞惊鸦。yī yuán lǎo shù zhī chā yā,pán kōng qiān chì fēi jīng yā。
举杯临风问黑帝,谁储万斛空中花。jǔ bēi lín fēng wèn hēi dì,shuí chǔ wàn hú kōng zhōng huā。
空中花影英英白,铺向人间作瑶席。kōng zhōng huā yǐng yīng yīng bái,pù xiàng rén jiān zuò yáo xí。
鳖饮轮囷牛饮豪,此中醉卧能留迹。biē yǐn lún qūn niú yǐn háo,cǐ zhōng zuì wò néng liú jì。
呜呼百年聚散如鸿爪,傀儡登场任颠倒。wū hū bǎi nián jù sàn rú hóng zhǎo,guī lěi dēng chǎng rèn diān dào。
瞥眼流光唤不回,浮踪一过真如扫。piē yǎn liú guāng huàn bù huí,fú zōng yī guò zhēn rú sǎo。
飞金尊,击玉壶,仰天叩缶声乌乌。fēi jīn zūn,jī yù hú,yǎng tiān kòu fǒu shēng wū wū。
不知二豪侍侧是何物,但觉我非故我吾忘吾。bù zhī èr háo shì cè shì hé wù,dàn jué wǒ fēi gù wǒ wú wàng wú。
今之歌者其谁乎。jīn zhī gē zhě qí shuí hū。

神驹篇

张问陶

良马期千里,不辨骥与骜。liáng mǎ qī qiān lǐ,bù biàn jì yǔ ào。
卓哉武皇帝,高识薄九霄。zhuó zāi wǔ huáng dì,gāo shí báo jiǔ xiāo。
八骏绝蹄迹,六闲久寂寥。bā jùn jué tí jì,liù xián jiǔ jì liáo。
神驹西北来,振鬣风云骄。shén jū xī běi lái,zhèn liè fēng yún jiāo。
许身龙虎匹,磊落不可招。xǔ shēn lóng hǔ pǐ,lěi luò bù kě zhāo。
以怀周王驾,目无汴水涛。yǐ huái zhōu wáng jià,mù wú biàn shuǐ tāo。
长鸣立大野,落日声萧萧。zhǎng míng lì dà yě,luò rì shēng xiāo xiāo。
五花散云锦,拳曲如麟毛。wǔ huā sàn yún jǐn,quán qū rú lín máo。
高蹄未经凿,气夺千人豪。gāo tí wèi jīng záo,qì duó qiān rén háo。
居然自矜宠,安用九方皋。jū rán zì jīn chǒng,ān yòng jiǔ fāng gāo。
饰以百宝络,缀以黄金镳。shì yǐ bǎi bǎo luò,zhuì yǐ huáng jīn biāo。
珠缨压脑重,连钱贴脊飘。zhū yīng yā nǎo zhòng,lián qián tiē jí piāo。
持之献天子,未拟汉蒲梢。chí zhī xiàn tiān zi,wèi nǐ hàn pú shāo。

蟋蟀吟秋燕飞二首其二秋燕飞

张问陶

秋燕飞,蘋香易销歇,春去不如归。qiū yàn fēi,píng xiāng yì xiāo xiē,chūn qù bù rú guī。
客巢非故垒,主人焉可依。kè cháo fēi gù lěi,zhǔ rén yān kě yī。
何不呼群聚海国,且待明年春草肥。hé bù hū qún jù hǎi guó,qiě dài míng nián chūn cǎo féi。
胡为乎,四郊衰黄鹰隼击,飘飘在万里,犹著旧乌衣。hú wèi hū,sì jiāo shuāi huáng yīng sǔn jī,piāo piāo zài wàn lǐ,yóu zhù jiù wū yī。
风尘憔悴空尔为。fēng chén qiáo cuì kōng ěr wèi。
忠臣义士一旦出身许君父,慷慨驱车不复顾。zhōng chén yì shì yī dàn chū shēn xǔ jūn fù,kāng kǎi qū chē bù fù gù。
不则故家零落,先畴芜没难为耕。bù zé gù jiā líng luò,xiān chóu wú méi nán wèi gēng。
欲归归不得,江湖浩荡随蓬萍。yù guī guī bù dé,jiāng hú hào dàng suí péng píng。
尔岂茫茫身世迫,缘江磔磔徒饥鸣。ěr qǐ máng máng shēn shì pò,yuán jiāng zhé zhé tú jī míng。
避伯劳,侣冻雀,平原燕麦纷纷落。bì bó láo,lǚ dòng què,píng yuán yàn mài fēn fēn luò。
暮雨归迷翡翠楼,浓春梦断栖鸳阁。mù yǔ guī mí fěi cuì lóu,nóng chūn mèng duàn qī yuān gé。
君不见,山丘华屋变桑田,旧时王谢无青毡。jūn bù jiàn,shān qiū huá wū biàn sāng tián,jiù shí wáng xiè wú qīng zhān。
羁人游子那忍见,空堂秋草合,落日复谁怜。jī rén yóu zi nà rěn jiàn,kōng táng qiū cǎo hé,luò rì fù shuí lián。
霜簌簌,风沙沙,乌啼饿鸱笑欲去,天无涯。shuāng sù sù,fēng shā shā,wū tí è chī xiào yù qù,tiān wú yá。
含凄绕枯树,桃李何时花。hán qī rào kū shù,táo lǐ hé shí huā。
于嗟乎,潇湘水阔蛟龙恶,燕兮此肉将安托。yú jiē hū,xiāo xiāng shuǐ kuò jiāo lóng è,yàn xī cǐ ròu jiāng ān tuō。
客子悲秋惨不乐,月明况有南飞鹊。kè zi bēi qiū cǎn bù lè,yuè míng kuàng yǒu nán fēi què。

蟋蟀吟秋燕飞二首其一蟋蟀吟

张问陶

蟋蟀吟,声断续。xī shuài yín,shēng duàn xù。
咽唈不胜啼,清商动林木。yàn yì bù shèng tí,qīng shāng dòng lín mù。
鹍鸡筋作琵琶弦,铁拨夜弹水灵曲。kūn jī jīn zuò pí pá xián,tiě bō yè dàn shuǐ líng qū。
有客沾罗衣,热泪忽盈掬。yǒu kè zhān luó yī,rè lèi hū yíng jū。
混沌凿死三万秋,人间何物能无愁。hùn dùn záo sǐ sān wàn qiū,rén jiān hé wù néng wú chóu。
英雄失路吞声哭,烈士途穷悲击筑。yīng xióng shī lù tūn shēng kū,liè shì tú qióng bēi jī zhù。
诗三百篇,大抵贤人发愤之所为。shī sān bǎi piān,dà dǐ xián rén fā fèn zhī suǒ wèi。
千古穷愁同一致,后涕与前泣,不待相摹追。qiān gǔ qióng chóu tóng yī zhì,hòu tì yǔ qián qì,bù dài xiāng mó zhuī。
尔岂感于死生离别之不容己,迎霜号月鸣声悲。ěr qǐ gǎn yú sǐ shēng lí bié zhī bù róng jǐ,yíng shuāng hào yuè míng shēng bēi。
一听感孤吟,再听若为赓。yī tīng gǎn gū yín,zài tīng ruò wèi gēng。
呼俦复啸侣,中夜万羽戛戛鸣。hū chóu fù xiào lǚ,zhōng yè wàn yǔ jiá jiá míng。
素女破瑟之弦二十五,一弦一柱皆商声。sù nǚ pò sè zhī xián èr shí wǔ,yī xián yī zhù jiē shāng shēng。
胡笳乍拍千人怒,楚歌四起一军惊。hú jiā zhà pāi qiān rén nù,chǔ gē sì qǐ yī jūn jīng。
何不学为鸾笙凤吹悦人耳,无乃造物赋尔偏多情。hé bù xué wèi luán shēng fèng chuī yuè rén ěr,wú nǎi zào wù fù ěr piān duō qíng。
蟋蟀吟,重唧唧。xī shuài yín,zhòng jī jī。
晓露深,草根湿。xiǎo lù shēn,cǎo gēn shī。
如驱万马,长城窟黑。rú qū wàn mǎ,zhǎng chéng kū hēi。
天高秋气清,尔胡多不平。tiān gāo qiū qì qīng,ěr hú duō bù píng。
岂独放臣逐子弃妻怨友耿耿不能寐,我亦听此心怦怦。qǐ dú fàng chén zhú zi qì qī yuàn yǒu gěng gěng bù néng mèi,wǒ yì tīng cǐ xīn pēng pēng。
明星荧荧大如月,欲眠未眠声转烈,一灯欲死东方白。míng xīng yíng yíng dà rú yuè,yù mián wèi mián shēng zhuǎn liè,yī dēng yù sǐ dōng fāng bái。

击筑吟

张问陶

久隐畏约无穷时,堂上击筑将何之。jiǔ yǐn wèi yuē wú qióng shí,táng shàng jī zhù jiāng hé zhī。
君不见,秦人食马尚能报,何况平生国士知。jūn bù jiàn,qín rén shí mǎ shàng néng bào,hé kuàng píng shēng guó shì zhī。
眼大心雄转漂泊,鸷鸟群中悲一鹗。yǎn dà xīn xióng zhuǎn piāo pō,zhì niǎo qún zhōng bēi yī è。
饿死居然好布衣,乾坤不悔填沟壑。è sǐ jū rán hǎo bù yī,qián kūn bù huǐ tián gōu hè。
雄飞雌伏总平平,浮世何须识姓名。xióng fēi cí fú zǒng píng píng,fú shì hé xū shí xìng míng。
寄语穷愁孟东野,新诗休作不平鸣。jì yǔ qióng chóu mèng dōng yě,xīn shī xiū zuò bù píng míng。

居无门

张问陶

居无门,顿觉神骨清,两眼划然明。jū wú mén,dùn jué shén gǔ qīng,liǎng yǎn huà rán míng。
九垓为市,八荒为庭,瞋目直欲空寰瀛。jiǔ gāi wèi shì,bā huāng wèi tíng,chēn mù zhí yù kōng huán yíng。
独游太古世,欲存外户不闭之高情。dú yóu tài gǔ shì,yù cún wài hù bù bì zhī gāo qíng。
横逆之来不必撄,撄人适以撄吾宁。héng nì zhī lái bù bì yīng,yīng rén shì yǐ yīng wú níng。
鲁勾践,原非人,君不见,齐庆卿。lǔ gōu jiàn,yuán fēi rén,jūn bù jiàn,qí qìng qīng。

由睫巢移居竹尾小楼

张问陶

筑楼不居人,楼已成弃掷。zhù lóu bù jū rén,lóu yǐ chéng qì zhì。
逆彼郢匠心,聊取蔽庭隙。nì bǐ yǐng jiàng xīn,liáo qǔ bì tíng xì。
上下数十年,积尘高一尺。shàng xià shù shí nián,jī chén gāo yī chǐ。
如英雄失路,惨澹无颜色。rú yīng xióng shī lù,cǎn dàn wú yán sè。
卑陋在一隅,拳曲乾坤窄。bēi lòu zài yī yú,quán qū qián kūn zhǎi。
空椽啸狐鼠,杂处鬼与蜮。kōng chuán xiào hú shǔ,zá chù guǐ yǔ yù。
当窗好竹树,翠雨收不得。dāng chuāng hǎo zhú shù,cuì yǔ shōu bù dé。
岂称高明居,宜付穷途客。qǐ chēng gāo míng jū,yí fù qióng tú kè。
我昔居虽狭,完小殊清洁。wǒ xī jū suī xiá,wán xiǎo shū qīng jié。
魍魉迫我去,安能恋十笏。wǎng liǎng pò wǒ qù,ān néng liàn shí hù。
大地无所逃,倦羽聊此集。dà dì wú suǒ táo,juàn yǔ liáo cǐ jí。
人有阮生泪,楼绝庾公迹。rén yǒu ruǎn shēng lèi,lóu jué yǔ gōng jì。
抚兹悟生理,物我成其僻。fǔ zī wù shēng lǐ,wù wǒ chéng qí pì。
朅来拨重关,忽入鳅蛇窟。qiè lái bō zhòng guān,hū rù qiū shé kū。
怪形印鹤爪,阴气结人立。guài xíng yìn hè zhǎo,yīn qì jié rén lì。
恍惚若有凭,森然竖毛发。huǎng hū ruò yǒu píng,sēn rán shù máo fā。
似非身可托,且庆俗已隔。shì fēi shēn kě tuō,qiě qìng sú yǐ gé。
脱帽执箕帚,祛尘小收拾。tuō mào zhí jī zhǒu,qū chén xiǎo shōu shí。
撩草罗衾裯,艳之以文墨。liāo cǎo luó qīn chóu,yàn zhī yǐ wén mò。
何物讶见人,梁间声咄咄。hé wù yà jiàn rén,liáng jiān shēng duō duō。
雨檐闻鼠鼬,短檠飞蟙蟔。yǔ yán wén shǔ yòu,duǎn qíng fēi zhí mò。
天以昌吾诗,何以呼逼仄。tiān yǐ chāng wú shī,hé yǐ hū bī zè。
苍茫十斛酒,浩荡千古月。cāng máng shí hú jiǔ,hào dàng qiān gǔ yuè。
境遇本漠然,壮心多所激。jìng yù běn mò rán,zhuàng xīn duō suǒ jī。