古诗词

许德蘋

点绛唇·暮春感赋

许德蘋

花落花开,恨春作弄千般巧。huā luò huā kāi,hèn chūn zuò nòng qiān bān qiǎo。
此情谁晓。cǐ qíng shuí xiǎo。
都是催人老。dōu shì cuī rén lǎo。
杜宇声声,偏向楼头叫。dù yǔ shēng shēng,piān xiàng lóu tóu jiào。
春归了。chūn guī le。
飞花料峭。fēi huā liào qiào。
有个蜂儿抱。yǒu gè fēng ér bào。

菩萨蛮·秋夜书怀

许德蘋

凉飙黄叶催寒色。liáng biāo huáng yè cuī hán sè。
纸窗月照无情碧。zhǐ chuāng yuè zhào wú qíng bì。
一阵雨潇潇。yī zhèn yǔ xiāo xiāo。
墙东悔种蕉。qiáng dōng huǐ zhǒng jiāo。
嘹嘹新雁过。liáo liáo xīn yàn guò。
刀尺声相和。dāo chǐ shēng xiāng hé。
莫说是寻常。mò shuō shì xún cháng。
人情怨夜长。rén qíng yuàn yè zhǎng。

唐多令

许德蘋

鸿雁一声秋。hóng yàn yī shēng qiū。
江干钓未收。jiāng gàn diào wèi shōu。
是何人、独倚西楼,听彻邻家吹玉笛,明月下、诉扬州。shì hé rén dú yǐ xī lóu,tīng chè lín jiā chuī yù dí,míng yuè xià sù yáng zhōu。
蓦地起边愁。mò dì qǐ biān chóu。
金戈载道游。jīn gē zài dào yóu。
说桃源、何处渔舟。shuō táo yuán hé chù yú zhōu。
霜叶围山红簌簌,还认是、武陵邱。shuāng yè wéi shān hóng sù sù,hái rèn shì wǔ líng qiū。

钗头凤秋夜不寐,漫成此调

许德蘋

秋怀闷。qiū huái mèn。
秋心凉。qiū xīn liáng。
一番秋意无人问。yī fān qiū yì wú rén wèn。
眼花落。yǎn huā luò。
灯花落。dēng huā luò。
数尽莲筹,满街剥啄。shù jǐn lián chóu,mǎn jiē bō zhuó。
柝。tuò。
柝。tuò。
柝。tuò。
风声紧。fēng shēng jǐn。
虫声近。chóng shēng jìn。
搅人魂梦何曾稳。jiǎo rén hún mèng hé céng wěn。
罗衾薄。luó qīn báo。
罗衫薄。luó shān báo。
坐到更残,鸡声已作。zuò dào gèng cán,jī shēng yǐ zuò。
喔。ō。
喔。ō。
喔。ō。

苏幕遮·梦

许德蘋

下罗帏,推绣被。xià luó wéi,tuī xiù bèi。
倦态朦胧,已入甜乡里。juàn tài méng lóng,yǐ rù tián xiāng lǐ。
意象须臾盈眼底。yì xiàng xū yú yíng yǎn dǐ。
飞度华胥,又到辽西矣。fēi dù huá xū,yòu dào liáo xī yǐ。
渡头鸳,柯畔蚁。dù tóu yuān,kē pàn yǐ。
各自游仙,各自逢场戏。gè zì yóu xiān,gè zì féng chǎng xì。
知否黄梁炊熟未。zhī fǒu huáng liáng chuī shú wèi。
种种相思,说起无头尾。zhǒng zhǒng xiāng sī,shuō qǐ wú tóu wěi。

虞美人·春日病起

许德蘋

晓莺啼破愁人梦。xiǎo yīng tí pò chóu rén mèng。
紫燕窥帘缝。zǐ yàn kuī lián fèng。
侍儿扶我过楼东。shì ér fú wǒ guò lóu dōng。
只见琴床画箧、被尘封。zhǐ jiàn qín chuáng huà qiè bèi chén fēng。
两肩犹觉罗衣重。liǎng jiān yóu jué luó yī zhòng。
瘦与梅魂共。shòu yǔ méi hún gòng。
病馀不耐诉情衷。bìng yú bù nài sù qíng zhōng。
忍看花明柳暗、一重重。rěn kàn huā míng liǔ àn yī zhòng zhòng。

芭蕉雨与张月娟姊雨夜夜话

许德蘋

并坐虚窗意切。bìng zuò xū chuāng yì qiè。
有谁来解得、同心结。yǒu shuí lái jiě dé tóng xīn jié。
一粟灯花明灭。yī sù dēng huā míng miè。
可奈对著愁人,将愁怎说。kě nài duì zhù chóu rén,jiāng chóu zěn shuō。
人生浑似梦蝶。rén shēng hún shì mèng dié。
看乌兔飘瞥。kàn wū tù piāo piē。
只一例收场、还分别。zhǐ yī lì shōu chǎng hái fēn bié。
正谁到、断肠时,惊听雨滴丛蕉,风摇片铁。zhèng shuí dào duàn cháng shí,jīng tīng yǔ dī cóng jiāo,fēng yáo piàn tiě。

一七令·对梅花作

许德蘋

梅。méi。
梅。méi。
潇洒,芳菲。xiāo sǎ,fāng fēi。
玉为骨,冰为肌。yù wèi gǔ,bīng wèi jī。
姑射清绝,寿阳娇奇。gū shè qīng jué,shòu yáng jiāo qí。
花分南北艳,寒忍雪霜欺。huā fēn nán běi yàn,hán rěn xuě shuāng qī。
千树初传春信,一枝独占花魁。qiān shù chū chuán chūn xìn,yī zhī dú zhàn huā kuí。
谁识孤标能鉴水,除非白石更无词。shuí shí gū biāo néng jiàn shuǐ,chú fēi bái shí gèng wú cí。

虞美人·梅花

许德蘋

朝来和梦寻春迹。cháo lái hé mèng xún chūn jì。
枝上堆残雪。zhī shàng duī cán xuě。
罗浮仙子却嫣然。luó fú xiān zi què yān rán。
花瘦侬怜侬瘦、被花怜。huā shòu nóng lián nóng shòu bèi huā lián。
一钩残月朦胧照。yī gōu cán yuè méng lóng zhào。
应索何人笑。yīng suǒ hé rén xiào。
丁香已结个中词。dīng xiāng yǐ jié gè zhōng cí。
凭遍阑干攀折、几回看。píng biàn lán gàn pān zhé jǐ huí kàn。

寿阳曲道旁孤梅着花,睹此生感

许德蘋

一树疏花发,众芳都不如。yī shù shū huā fā,zhòng fāng dōu bù rú。
向天涯、赠将何处。xiàng tiān yá zèng jiāng hé chù。
甚殷勤、暗香留几许。shén yīn qín àn xiāng liú jǐ xǔ。
轻试问、是谁为主。qīng shì wèn shì shuí wèi zhǔ。

蝶恋花·癸丑春日将归洞庭,闺中诸姊妹投赠诗词以为祖饯之意,予亦悲感交集,谱此以别。

许德蘋

小劫红羊期已满。xiǎo jié hóng yáng qī yǐ mǎn。
扰扰尘喧,乌兔飞如箭。rǎo rǎo chén xuān,wū tù fēi rú jiàn。
往日若多来日短。wǎng rì ruò duō lái rì duǎn。
眉峰深锁何曾展。méi fēng shēn suǒ hé céng zhǎn。
从今省识东君面。cóng jīn shěng shí dōng jūn miàn。
卷起重帘,为有双飞燕。juǎn qǐ zhòng lián,wèi yǒu shuāng fēi yàn。
桃李秾华才到眼。táo lǐ nóng huá cái dào yǎn。
此情不比寻常见。cǐ qíng bù bǐ xún cháng jiàn。

蝶恋花·癸丑春日将归洞庭,闺中诸姊妹投赠诗词以为祖饯之意,予亦悲感交集,谱此以别。

许德蘋

世味炎凉参已透。shì wèi yán liáng cān yǐ tòu。
一树垂垂,绿遍河堤柳。yī shù chuí chuí,lǜ biàn hé dī liǔ。
放眼静看人太瘦。fàng yǎn jìng kàn rén tài shòu。
吟魂怕绕屏山岫。yín hún pà rào píng shān xiù。
枝上杜鹃啼已久。zhī shàng dù juān tí yǐ jiǔ。
催得人归,只恐人归后。cuī dé rén guī,zhǐ kǒng rén guī hòu。
山影自怜非似旧。shān yǐng zì lián fēi shì jiù。
黄昏泪落抛红豆。huáng hūn lèi luò pāo hóng dòu。

蝶恋花·癸丑春日将归洞庭,闺中诸姊妹投赠诗词以为祖饯之意,予亦悲感交集,谱此以别。

许德蘋

小院重门深锁紧。xiǎo yuàn zhòng mén shēn suǒ jǐn。
秋月春花,消得闲愁闷。qiū yuè chūn huā,xiāo dé xián chóu mèn。
道是闷愁消得尽。dào shì mèn chóu xiāo dé jǐn。
那知对景添长恨。nà zhī duì jǐng tiān zhǎng hèn。
昨夜东风来衮衮。zuó yè dōng fēng lái gǔn gǔn。
墙角梅花,特报春来信。qiáng jiǎo méi huā,tè bào chūn lái xìn。
只恐韶华真一瞬。zhǐ kǒng sháo huá zhēn yī shùn。
此情脉脉萦方寸。cǐ qíng mài mài yíng fāng cùn。

蝶恋花·癸丑春日将归洞庭,闺中诸姊妹投赠诗词以为祖饯之意,予亦悲感交集,谱此以别。

许德蘋

不敢轻将西子比。bù gǎn qīng jiāng xī zi bǐ。
觅得陶朱,欲泛五湖里。mì dé táo zhū,yù fàn wǔ hú lǐ。
画舸乘风吾去矣。huà gě chéng fēng wú qù yǐ。
从今洗眼来云水。cóng jīn xǐ yǎn lái yún shuǐ。
忽听骊歌声细细。hū tīng lí gē shēng xì xì。
尽是阳春,多道伤离意。jǐn shì yáng chūn,duō dào shāng lí yì。
后日思量凭雁鲤。hòu rì sī liàng píng yàn lǐ。
尺书时把加餐慰。chǐ shū shí bǎ jiā cān wèi。

浣溪沙·寄怀崔小莺姊

许德蘋

驻拍停歌冷夕阳。zhù pāi tíng gē lěng xī yáng。
浓烟深锁倒垂杨。nóng yān shēn suǒ dào chuí yáng。
无聊独自咏河梁。wú liáo dú zì yǒng hé liáng。
双鬓浑忘施黛绿,满头犹自插花黄。shuāng bìn hún wàng shī dài lǜ,mǎn tóu yóu zì chā huā huáng。
闲庭寂寞晚风凉。xián tíng jì mò wǎn fēng liáng。

浣溪沙·寄怀崔小莺姊

许德蘋

片片飞云逐雁行。piàn piàn fēi yún zhú yàn xíng。
飘来一阵木樨香。piāo lái yī zhèn mù xī xiāng。
更阑犹厌漏声长。gèng lán yóu yàn lòu shēng zhǎng。
心事漫和灯细语,愁怀只与梦商量。xīn shì màn hé dēng xì yǔ,chóu huái zhǐ yǔ mèng shāng liàng。
无眠又见月窥窗。wú mián yòu jiàn yuè kuī chuāng。
56123