古诗词

许南英

题摩达山诗草

许南英

读君「摩达草」,结想到遥岑。dú jūn mó dá cǎo,jié xiǎng dào yáo cén。
一片钧天乐,飘然世外音。yī piàn jūn tiān lè,piāo rán shì wài yīn。

题摩达山诗草

许南英

左图而右书,伯歌还季舞。zuǒ tú ér yòu shū,bó gē hái jì wǔ。
荡胸生层云,山静如太古。dàng xiōng shēng céng yún,shān jìng rú tài gǔ。

题摩达山诗草

许南英

濯足扶桑海,沧波策六鳌。zhuó zú fú sāng hǎi,cāng bō cè liù áo。
联诗秋夜雨,花萼一楼高。lián shī qiū yè yǔ,huā è yī lóu gāo。

题摩达山诗草

许南英

木客解吟诗,领略诗滋味。mù kè jiě yín shī,lǐng lüè shī zī wèi。
中宵风雨声,空山作鼓吹。zhōng xiāo fēng yǔ shēng,kōng shān zuò gǔ chuī。

杂兴

许南英

天气初长日困人,近来诗稿懒誊真。tiān qì chū zhǎng rì kùn rén,jìn lái shī gǎo lǎn téng zhēn。
偶思静作蝇头楷,用尽秋毫未入神。ǒu sī jìng zuò yíng tóu kǎi,yòng jǐn qiū háo wèi rù shén。

杂兴

许南英

案头书卷堪为友,篱角梅花即是春。àn tóu shū juǎn kān wèi yǒu,lí jiǎo méi huā jí shì chūn。
笑说钱无如日落,行行连影不随身!xiào shuō qián wú rú rì luò,xíng xíng lián yǐng bù suí shēn!

杂兴

许南英

灯光射壁人留影,雨点敲窗鬼作声。dēng guāng shè bì rén liú yǐng,yǔ diǎn qiāo chuāng guǐ zuò shēng。
裂破纸条吹灭火,暗帏欹枕到天明。liè pò zhǐ tiáo chuī miè huǒ,àn wéi yī zhěn dào tiān míng。

题许质珊墨兰

许南英

彼此同心本似兰,写兰当竹报平安。bǐ cǐ tóng xīn běn shì lán,xiě lán dāng zhú bào píng ān。
美人细认淋漓笔,笑向花前问质珊。měi rén xì rèn lín lí bǐ,xiào xiàng huā qián wèn zhì shān。

偶成

许南英

眉尖眼角解温存,未必求凰曲动闻。méi jiān yǎn jiǎo jiě wēn cún,wèi bì qiú huáng qū dòng wén。
赋就金门期一献,可能无负卓文君!fù jiù jīn mén qī yī xiàn,kě néng wú fù zhuó wén jūn!

太真

许南英

舍身为遣六军行,掩面君王太不情!shě shēn wèi qiǎn liù jūn xíng,yǎn miàn jūn wáng tài bù qíng!
比翼鸟分连理折,负他有殿号「长生」!bǐ yì niǎo fēn lián lǐ zhé,fù tā yǒu diàn hào zhǎng shēng!

太真

许南英

无人山下葬真姬,不及征夫革裹尸。wú rén shān xià zàng zhēn jī,bù jí zhēng fū gé guǒ shī。
空费洗儿钱百万,生前酷爱禄山儿!kōng fèi xǐ ér qián bǎi wàn,shēng qián kù ài lù shān ér!

太真

许南英

委地花钿了不存,马嵬坡下渺芳魂。wěi dì huā diàn le bù cún,mǎ wéi pō xià miǎo fāng hún。
如何道士传来语,尚有金钗达至尊?rú hé dào shì chuán lái yǔ,shàng yǒu jīn chāi dá zhì zūn?

挽吴湘玉

许南英

病魔毕竟为情魔,一纸飞书唤奈何!bìng mó bì jìng wèi qíng mó,yī zhǐ fēi shū huàn nài hé!
顾我无言惟一笑,笑时恨比泪时多!gù wǒ wú yán wéi yī xiào,xiào shí hèn bǐ lèi shí duō!

挽吴湘玉

许南英

松鬓蓬蓬自苦辛,病来姊妹不相亲。sōng bìn péng péng zì kǔ xīn,bìng lái zǐ mèi bù xiāng qīn。
一宵未了风尘债,强挽郎偎翠佩身!yī xiāo wèi le fēng chén zhài,qiáng wǎn láng wēi cuì pèi shēn!

挽吴湘玉

许南英

空谷争传第一家,腰肢争柳貌争花。kōng gǔ zhēng chuán dì yī jiā,yāo zhī zhēng liǔ mào zhēng huā。
偶随仙子凌波去,辜负湘裙六幅纱!ǒu suí xiān zi líng bō qù,gū fù xiāng qún liù fú shā!

挽吴湘玉

许南英

枕屏无梦到潇湘,太息情长命不长!zhěn píng wú mèng dào xiāo xiāng,tài xī qíng zhǎng mìng bù zhǎng!
阿母错怜教不嫁,前身应是杜兰香!ā mǔ cuò lián jiào bù jià,qián shēn yīng shì dù lán xiāng!

挽吴湘玉

许南英

卧病经旬怨转痴,罡风如剪断情丝!wò bìng jīng xún yuàn zhuǎn chī,gāng fēng rú jiǎn duàn qíng sī!
怜卿酷为荔支病,故筑香坟傍荔支。lián qīng kù wèi lì zhī bìng,gù zhù xiāng fén bàng lì zhī。

挽吴湘玉

许南英

回思旧事堪怜惜,巾扇钗裙一样深。huí sī jiù shì kān lián xī,jīn shàn chāi qún yī yàng shēn。
卿似落花寒食节,春城无处不伤心!qīng shì luò huā hán shí jié,chūn chéng wú chù bù shāng xīn!

申江旅次

许南英

晚来飞雪又重重,乱酌无巡兴转浓。wǎn lái fēi xuě yòu zhòng zhòng,luàn zhuó wú xún xīng zhuǎn nóng。
拥被欲寻归去梦,冷魂飞不过吴淞!yōng bèi yù xún guī qù mèng,lěng hún fēi bù guò wú sōng!

申江即景

许南英

此景中原得未曾,楼台处处两三层。cǐ jǐng zhōng yuán dé wèi céng,lóu tái chù chù liǎng sān céng。
沿江无数垂杨绿,一树垂杨一盏灯。yán jiāng wú shù chuí yáng lǜ,yī shù chuí yáng yī zhǎn dēng。