古诗词

傅锡祺

重九后二日饮于谢颂臣师生圹偶成

傅锡祺

群来韵士拟题糕,策杖登临意兴豪。qún lái yùn shì nǐ tí gāo,cè zhàng dēng lín yì xīng háo。
步到峰头天渐近,分明看取寿星高。bù dào fēng tóu tiān jiàn jìn,fēn míng kàn qǔ shòu xīng gāo。
四山色入酒杯青,锦瑟佳人劝不停。sì shān sè rù jiǔ bēi qīng,jǐn sè jiā rén quàn bù tíng。
迥异寻常作重九,休将醉倒笑刘伶。jiǒng yì xún cháng zuò zhòng jiǔ,xiū jiāng zuì dào xiào liú líng。
藉草为茵卧绿阴,村男村女绕如林。jí cǎo wèi yīn wò lǜ yīn,cūn nán cūn nǚ rào rú lín。
山禽无语人声静,只有娇歌和苦吟。shān qín wú yǔ rén shēng jìng,zhǐ yǒu jiāo gē hé kǔ yín。
写将胜概入图中,老更风流是谢公。xiě jiāng shèng gài rù tú zhōng,lǎo gèng fēng liú shì xiè gōng。
留与后人识行乐,红裙女伴白头翁。liú yǔ hòu rén shí xíng lè,hóng qún nǚ bàn bái tóu wēng。

题谢颂臣夫子科山生圹

傅锡祺

人情无论生与死,总求栖身得宁宇。rén qíng wú lùn shēng yǔ sǐ,zǒng qiú qī shēn dé níng yǔ。
廿纪风潮卷地来,大陆茫茫几净土。niàn jì fēng cháo juǎn dì lái,dà lù máng máng jǐ jìng tǔ。
先生择地不辞劳,远探禹域东南部。xiān shēng zé dì bù cí láo,yuǎn tàn yǔ yù dōng nán bù。
倦游买棹还故乡,故乡好山不数睹。juàn yóu mǎi zhào hái gù xiāng,gù xiāng hǎo shān bù shù dǔ。
此山形胜异群山,凿出神工与鬼斧。cǐ shān xíng shèng yì qún shān,záo chū shén gōng yǔ guǐ fǔ。
山灵不屑界凡庸,留待高人来作主。shān líng bù xiè jiè fán yōng,liú dài gāo rén lái zuò zhǔ。
芟除荆棘筑生坟,孝思不匮仍依祖。shān chú jīng jí zhù shēng fén,xiào sī bù kuì réng yī zǔ。
春秋辄率友人来,墓前歌诗醉清酤。chūn qiū zhé lǜ yǒu rén lái,mù qián gē shī zuì qīng gū。
我愿胜会逐年开,亲见墓木堪作柱。wǒ yuàn shèng huì zhú nián kāi,qīn jiàn mù mù kān zuò zhù。
此地颇僻隔红尘,为山不深绝狼虎。cǐ dì pǒ pì gé hóng chén,wèi shān bù shēn jué láng hǔ。
海天龙战任纷纷,葬身有地安如堵。hǎi tiān lóng zhàn rèn fēn fēn,zàng shēn yǒu dì ān rú dǔ。
得所我为先生贺,得人我为科山诩。dé suǒ wǒ wèi xiān shēng hè,dé rén wǒ wèi kē shān xǔ。
科山鼎立甲溪北,埋没久与凡山伍。kē shān dǐng lì jiǎ xī běi,mái méi jiǔ yǔ fán shān wǔ。
曩昔往来类土番,不则牧童与樵父。nǎng xī wǎng lái lèi tǔ fān,bù zé mù tóng yǔ qiáo fù。
赏识自逢慧眼人,石壁题诗不知数。shǎng shí zì féng huì yǎn rén,shí bì tí shī bù zhī shù。
不必新高万千尺,名并先生传万古。bù bì xīn gāo wàn qiān chǐ,míng bìng xiān shēng chuán wàn gǔ。

次南强同社病中却寄韵

傅锡祺

牢骚欲与帝天论,虎豹当关梗踵门。láo sāo yù yǔ dì tiān lùn,hǔ bào dāng guān gěng zhǒng mén。
信国三纲都系命,巫阳何日下招魂。xìn guó sān gāng dōu xì mìng,wū yáng hé rì xià zhāo hún。
壁间犹自悬双剑,掌底休辞尽一樽。bì jiān yóu zì xuán shuāng jiàn,zhǎng dǐ xiū cí jǐn yī zūn。
我是多年枯槁木,相逢惟有话寒温。wǒ shì duō nián kū gǎo mù,xiāng féng wéi yǒu huà hán wēn。
羞候权门谒巨公,生成倔强少人同。xiū hòu quán mén yè jù gōng,shēng chéng jué qiáng shǎo rén tóng。
偶传病肺惟高枕,自道吟诗可愈风。ǒu chuán bìng fèi wéi gāo zhěn,zì dào yín shī kě yù fēng。
历劫暂居安乐国,游仙倘梦广寒宫。lì jié zàn jū ān lè guó,yóu xiān tǎng mèng guǎng hán gōng。
水清石白鱼肥美,且挟琴书理钓筒。shuǐ qīng shí bái yú féi měi,qiě xié qín shū lǐ diào tǒng。

送仲衡东京游学再次痴仙韵

傅锡祺

环球智识日求新,耻作辕驹老此身。huán qiú zhì shí rì qiú xīn,chǐ zuò yuán jū lǎo cǐ shēn。
君去乘风酬壮志,我来折柳赠行人。jūn qù chéng fēng chóu zhuàng zhì,wǒ lái zhé liǔ zèng xíng rén。
孤帆匹马天涯远,黄卷青灯客里亲。gū fān pǐ mǎ tiān yá yuǎn,huáng juǎn qīng dēng kè lǐ qīn。
上野樱花开未了,入都犹及见残春。shàng yě yīng huā kāi wèi le,rù dōu yóu jí jiàn cán chūn。
盛传文物萃皇居,为借他山别故庐。shèng chuán wén wù cuì huáng jū,wèi jiè tā shān bié gù lú。
人效吴风新断发,地多秦火未焚书。rén xiào wú fēng xīn duàn fā,dì duō qín huǒ wèi fén shū。
殊方父子欢相聚,绝岛亲朋惜暂疏。shū fāng fù zi huān xiāng jù,jué dǎo qīn péng xī zàn shū。
缥缈蓬莱何日返,三千弱水放船初。piāo miǎo péng lái hé rì fǎn,sān qiān ruò shuǐ fàng chuán chū。
容易轻装便出门,壮心肯为利名昏。róng yì qīng zhuāng biàn chū mén,zhuàng xīn kěn wèi lì míng hūn。
一船琴剑航神户,三月莺花别大墩。yī chuán qín jiàn háng shén hù,sān yuè yīng huā bié dà dūn。
故里欲输新学入,客囊还检旧书温。gù lǐ yù shū xīn xué rù,kè náng hái jiǎn jiù shū wēn。
同舟难逐林宗去,卖赋惭余滞兔园。tóng zhōu nán zhú lín zōng qù,mài fù cán yú zhì tù yuán。

老马叹

傅锡祺

死骨不惜千金市,老马虽老还未死。sǐ gǔ bù xī qiān jīn shì,lǎo mǎ suī lǎo hái wèi sǐ。
漫云齿长筋力衰,伏枥壮志犹千里。màn yún chǐ zhǎng jīn lì shuāi,fú lì zhuàng zhì yóu qiān lǐ。
当年遭遇九方皋,妙得天机相术高。dāng nián zāo yù jiǔ fāng gāo,miào dé tiān jī xiāng shù gāo。
赏识骊黄牝牡外,将军此际著征袍。shǎng shí lí huáng pìn mǔ wài,jiāng jūn cǐ jì zhù zhēng páo。
往来驰骋同奔电,身历沙场数百战。wǎng lái chí chěng tóng bēn diàn,shēn lì shā chǎng shù bǎi zhàn。
绝塞风霜半世经,瘦骨如柴形容变。jué sāi fēng shuāng bàn shì jīng,shòu gǔ rú chái xíng róng biàn。
去时堂堂逐旗鼓,金勒银鞍齐部伍。qù shí táng táng zhú qí gǔ,jīn lēi yín ān qí bù wǔ。
归来战士半死生,同槽什九委尘土。guī lái zhàn shì bàn sǐ shēng,tóng cáo shén jiǔ wěi chén tǔ。
龙骧将军承优诏,刍豆曾支三品料。lóng xiāng jiāng jūn chéng yōu zhào,chú dòu céng zhī sān pǐn liào。
转瞬公家弃此身,不堪尽力忆年少。zhuǎn shùn gōng jiā qì cǐ shēn,bù kān jǐn lì yì nián shǎo。
大宛新来初就羁,扬眉吐气四奔驰。dà wǎn xīn lái chū jiù jī,yáng méi tǔ qì sì bēn chí。
即今老朽投闲日,正是群驹得意时。jí jīn lǎo xiǔ tóu xián rì,zhèng shì qún jū dé yì shí。

蔡文姬

傅锡祺

红颜流落塞垣深,盼到刀环感不禁。hóng yán liú luò sāi yuán shēn,pàn dào dāo huán gǎn bù jìn。
留别家山归别子,临歧碎尽美人心。liú bié jiā shān guī bié zi,lín qí suì jǐn měi rén xīn。
焦尾仓皇失故琴,胡笳宛转谱哀音。jiāo wěi cāng huáng shī gù qín,hú jiā wǎn zhuǎn pǔ āi yīn。
黄金不有曹公赎,青冢明妃共古今。huáng jīn bù yǒu cáo gōng shú,qīng zhǒng míng fēi gòng gǔ jīn。
伤离字字是哀吟,坟籍从知久浸淫。shāng lí zì zì shì āi yín,fén jí cóng zhī jiǔ jìn yín。
伏女教经传父语,缮书输汝出胸襟。fú nǚ jiào jīng chuán fù yǔ,shàn shū shū rǔ chū xiōng jīn。

哭亡妻高氏绸

傅锡祺

比翼双栖廿七年,逐春归去杳如烟。bǐ yì shuāng qī niàn qī nián,zhú chūn guī qù yǎo rú yān。
未完儿女成人愿,竟了夫妻夙世缘。wèi wán ér nǚ chéng rén yuàn,jìng le fū qī sù shì yuán。
怜我孱躯馀只影,凭谁深恨诉重泉。lián wǒ càn qū yú zhǐ yǐng,píng shuí shēn hèn sù zhòng quán。
连宵知否鳏鱼目,开到天明炯不眠。lián xiāo zhī fǒu guān yú mù,kāi dào tiān míng jiǒng bù mián。
归我盈盈十五时,平生妇道未曾亏。guī wǒ yíng yíng shí wǔ shí,píng shēng fù dào wèi céng kuī。
蒸梨不拂曾参意,举案常齐德曜眉。zhēng lí bù fú céng cān yì,jǔ àn cháng qí dé yào méi。
满望鹿车长共挽,那知鸡骨卒难支。mǎn wàng lù chē zhǎng gòng wǎn,nà zhī jī gǔ zú nán zhī。
回春至竟无灵药,枉遣诸儿急学医。huí chūn zhì jìng wú líng yào,wǎng qiǎn zhū ér jí xué yī。
妇人有德岂须才,笑口时因内顾开。fù rén yǒu dé qǐ xū cái,xiào kǒu shí yīn nèi gù kāi。
茹苦一生无怨语,持家廿载薄私财。rú kǔ yī shēng wú yuàn yǔ,chí jiā niàn zài báo sī cái。
忙劳井臼常身任,力疾衣裳尚手裁。máng láo jǐng jiù cháng shēn rèn,lì jí yī shang shàng shǒu cái。
往事如今回首处,从头历历总堪哀。wǎng shì rú jīn huí shǒu chù,cóng tóu lì lì zǒng kān āi。
与君聚少别离多,奔走风尘可奈何。yǔ jūn jù shǎo bié lí duō,bēn zǒu fēng chén kě nài hé。
万事放心凭内助,九年无计起沉疴。wàn shì fàng xīn píng nèi zhù,jiǔ nián wú jì qǐ chén kē。
凄凉遗挂空留壁,叹息浮生等逝波。qī liáng yí guà kōng liú bì,tàn xī fú shēng děng shì bō。
此去梦中相见外,岁时唯有墓门过。cǐ qù mèng zhōng xiāng jiàn wài,suì shí wéi yǒu mù mén guò。
2712