古诗词

傅熊湘

菩萨蛮·途中偶兴

傅熊湘

毵毵一树河桥柳。sān sān yī shù hé qiáo liǔ。
记曾攀折劳纤手。jì céng pān zhé láo xiān shǒu。
秋意渐阑珊。qiū yì jiàn lán shān。
应怜江上寒。yīng lián jiāng shàng hán。
中田瓜簏簌。zhōng tián guā lù sù。
一带芜青绿。yī dài wú qīng lǜ。
红豆长蛾眉。hóng dòu zhǎng é méi。
深闺秋所思。shēn guī qiū suǒ sī。

烛影摇红·泪

傅熊湘

今古同流,鲛宫此日应千串。jīn gǔ tóng liú,jiāo gōng cǐ rì yīng qiān chuàn。
未宜儿女独伤心,此恨凭谁见。wèi yí ér nǚ dú shāng xīn,cǐ hèn píng shuí jiàn。
宣室当年一面。xuān shì dāng nián yī miàn。
便拚与、青衫渍满。biàn pàn yǔ qīng shān zì mǎn。
穷途日暮,祖帐风寒,悲秋莫辨。qióng tú rì mù,zǔ zhàng fēng hán,bēi qiū mò biàn。
携手河梁,归心望断风沙眼。xié shǒu hé liáng,guī xīn wàng duàn fēng shā yǎn。
斑骓遗恨老英雄,但惜深杯浅。bān zhuī yí hèn lǎo yīng xióng,dàn xī shēn bēi qiǎn。
莫上新亭望远,怕负却、纶巾羽扇。mò shàng xīn tíng wàng yuǎn,pà fù què lún jīn yǔ shàn。
天涯何处,一身遥寄,怎禁凄怨。tiān yá hé chù,yī shēn yáo jì,zěn jìn qī yuàn。

临江仙·与雪耘联句

傅熊湘

莽荡人间何处好,泪痕曾满征衣。mǎng dàng rén jiān hé chù hǎo,lèi hén céng mǎn zhēng yī。
酒阑灯灺倍依依。jiǔ lán dēng xiè bèi yī yī。
荡胸豪气尽,回首故人稀。dàng xiōng háo qì jǐn,huí shǒu gù rén xī。
哀乐从知容易感,伤离吹逝都非。āi lè cóng zhī róng yì gǎn,shāng lí chuī shì dōu fēi。
共君欢笑不须悲。gòng jūn huān xiào bù xū bēi。
星河看石霣,瀛海见桑肥。xīng hé kàn shí yǔn,yíng hǎi jiàn sāng féi。

西江月·放言

傅熊湘

把笔写愁无限,及时行乐常稀。bǎ bǐ xiě chóu wú xiàn,jí shí xíng lè cháng xī。
浮生只合醉如泥。fú shēng zhǐ hé zuì rú ní。
时事不消说起。shí shì bù xiāo shuō qǐ。
海上仙山缥缈,眼中梦境离奇。hǎi shàng xiān shān piāo miǎo,yǎn zhōng mèng jìng lí qí。
白衣苍狗总堪疑。bái yī cāng gǒu zǒng kān yí。
何物能令公喜。hé wù néng lìng gōng xǐ。

西江月

傅熊湘

座上东坡说鬼,佛前苏晋逃禅。zuò shàng dōng pō shuō guǐ,fú qián sū jìn táo chán。
有时兴到喜谈天。yǒu shí xīng dào xǐ tán tiān。
又作荒唐驺衍。yòu zuò huāng táng zōu yǎn。
彭泽何须高隐,旌阳未必神仙。péng zé hé xū gāo yǐn,jīng yáng wèi bì shén xiān。
可人最是李青莲。kě rén zuì shì lǐ qīng lián。
终日酒杯愁浅。zhōng rì jiǔ bēi chóu qiǎn。

西江月

傅熊湘

一曲晓风残月,数声铁板铜琶。yī qū xiǎo fēng cán yuè,shù shēng tiě bǎn tóng pá。
兴酣落笔走龙蛇。xīng hān luò bǐ zǒu lóng shé。
谁信曲高和寡。shuí xìn qū gāo hé guǎ。
世事水中捞月,人情雾里看花。shì shì shuǐ zhōng lāo yuè,rén qíng wù lǐ kàn huā。
浮生一半寄红牙。fú shēng yī bàn jì hóng yá。
笑骂由他笑骂。xiào mà yóu tā xiào mà。

西江月

傅熊湘

千古大江东去,辽天孤鹤归来。qiān gǔ dà jiāng dōng qù,liáo tiān gū hè guī lái。
英雄竖子总蒿莱。yīng xióng shù zi zǒng hāo lái。
算有青山犹在。suàn yǒu qīng shān yóu zài。
只合衔杯乐圣,不然绣佛长斋。zhǐ hé xián bēi lè shèng,bù rán xiù fú zhǎng zhāi。
此心入世已成灰。cǐ xīn rù shì yǐ chéng huī。
那管桑田沧海。nà guǎn sāng tián cāng hǎi。

西江月

傅熊湘

雁以失鸣见杀,木缘拥肿而天。yàn yǐ shī míng jiàn shā,mù yuán yōng zhǒng ér tiān。
周将才与不才间。zhōu jiāng cái yǔ bù cái jiān。
而后而今知免。ér hòu ér jīn zhī miǎn。
老子犹龙远矣,仲尼若狗累然。lǎo zi yóu lóng yuǎn yǐ,zhòng ní ruò gǒu lèi rán。
潜龙无闷狗堪怜。qián lóng wú mèn gǒu kān lián。
尝得蒸豚一脔。cháng dé zhēng tún yī luán。

西江月

傅熊湘

万树梅花绕屋,千头橘婢当山。wàn shù méi huā rào wū,qiān tóu jú bì dāng shān。
一邱一壑任吾闲。yī qiū yī hè rèn wú xián。
休较谁长谁短。xiū jiào shuí zhǎng shuí duǎn。
蒲扇风堪却暑,糠皮火好消寒。pú shàn fēng kān què shǔ,kāng pí huǒ hǎo xiāo hán。
柴门无事日常关。chái mén wú shì rì cháng guān。
那识人间冷暖。nà shí rén jiān lěng nuǎn。

西江月

傅熊湘

西子扁舟范蠡,赤松两屐张良。xī zi biǎn zhōu fàn lí,chì sōng liǎng jī zhāng liáng。
神龙潜尾利于藏。shén lóng qián wěi lì yú cáng。
人世独来独往。rén shì dú lái dú wǎng。
蹈海仲连无取,逾垣干木难量。dǎo hǎi zhòng lián wú qǔ,yú yuán gàn mù nán liàng。
羞他竖子说侯王。xiū tā shù zi shuō hóu wáng。
何似此公倜傥。hé shì cǐ gōng tì tǎng。

西江月

傅熊湘

披发酒边高叫,昂头天外闲游。pī fā jiǔ biān gāo jiào,áng tóu tiān wài xián yóu。
奇情一纵意难留。qí qíng yī zòng yì nán liú。
自笑吾狂依旧。zì xiào wú kuáng yī jiù。
眼底东南云气,掌中西北神州。yǎn dǐ dōng nán yún qì,zhǎng zhōng xī běi shén zhōu。
新亭泣涕请君收。xīn tíng qì tì qǐng jūn shōu。
消个夷吾终有。xiāo gè yí wú zhōng yǒu。

西江月

傅熊湘

倏忽早知地哑,灵均枉恨天聋。shū hū zǎo zhī dì yǎ,líng jūn wǎng hèn tiān lóng。
窍难开凿问难通。qiào nán kāi záo wèn nán tōng。
偏又会将人弄。piān yòu huì jiāng rén nòng。
占谶告余以臆,岂惟大块梦梦。zhàn chèn gào yú yǐ yì,qǐ wéi dà kuài mèng mèng。
人间亦有物相同。rén jiān yì yǒu wù xiāng tóng。
释策谢之曰懂。shì cè xiè zhī yuē dǒng。

西江月

傅熊湘

有酒莫辞频醉,白驹过隙匆匆。yǒu jiǔ mò cí pín zuì,bái jū guò xì cōng cōng。
少年转瞬便成翁。shǎo nián zhuǎn shùn biàn chéng wēng。
真个浮生若梦。zhēn gè fú shēng ruò mèng。
开口笑时能几,劳吾形者无穷。kāi kǒu xiào shí néng jǐ,láo wú xíng zhě wú qióng。
盗丘膻舜可怜虫。dào qiū shān shùn kě lián chóng。
不值达人一哄。bù zhí dá rén yī hǒng。

满江红·生日感赋

傅熊湘

醉梦浮生,又过了、春秋廿六。zuì mèng fú shēng,yòu guò le chūn qiū niàn liù。
从此去、茫茫来日,后期难足。cóng cǐ qù máng máng lái rì,hòu qī nán zú。
晦朔易随朝菌改,羲和苦把征鞭促。huì shuò yì suí cháo jūn gǎi,xī hé kǔ bǎ zhēng biān cù。
只由他、年去更年来,相追逐。zhǐ yóu tā nián qù gèng nián lái,xiāng zhuī zhú。
梦化蝶,醒忘鹿。mèng huà dié,xǐng wàng lù。
野获麟,隅止鵩。yě huò lín,yú zhǐ fú。
算何真非幻,何荣非辱。suàn hé zhēn fēi huàn,hé róng fēi rǔ。
呼我任名牛与马,共谁争食鸡和鹜。hū wǒ rèn míng niú yǔ mǎ,gòng shuí zhēng shí jī hé wù。
觉当时、阮籍太猖狂,穷途矣。jué dāng shí ruǎn jí tài chāng kuáng,qióng tú yǐ。

满江红

傅熊湘

黄菊花开,秋容淡、还添红叶。huáng jú huā kāi,qiū róng dàn hái tiān hóng yè。
欢会少、故人难见,金罍易竭。huān huì shǎo gù rén nán jiàn,jīn léi yì jié。
莫使尊前人负酒,怕看镜里头成雪。mò shǐ zūn qián rén fù jiǔ,pà kàn jìng lǐ tóu chéng xuě。
更停杯、不饮待如何,空愁绝。gèng tíng bēi bù yǐn dài rú hé,kōng chóu jué。
今生事,凭谁说。jīn shēng shì,píng shuí shuō。
今生愿,无事歇。jīn shēng yuàn,wú shì xiē。
叹未甘速老,岂应偷活。tàn wèi gān sù lǎo,qǐ yīng tōu huó。
碧化渐生身后感,错成料费人间铁。bì huà jiàn shēng shēn hòu gǎn,cuò chéng liào fèi rén jiān tiě。
拚一襟、幽恨自凄凉,高歌阕。pàn yī jīn yōu hèn zì qī liáng,gāo gē què。

罗敷媚题钝剑听秋图

傅熊湘

秋心夜上梧桐月,冷露凄然。qiū xīn yè shàng wú tóng yuè,lěng lù qī rán。
虫语联绵。chóng yǔ lián mián。
搁破西窗一枕眠。gē pò xī chuāng yī zhěn mián。
词人老去心情懒,孤雁遥天。cí rén lǎo qù xīn qíng lǎn,gū yàn yáo tiān。
落叶哀蝉。luò yè āi chán。
一例悲秋只自怜。yī lì bēi qiū zhǐ zì lián。

罗敷媚

傅熊湘

一天秋色难描画,况是秋声。yī tiān qiū sè nán miáo huà,kuàng shì qiū shēng。
道是秋声。dào shì qiū shēng。
纵有欧阳赋不成。zòng yǒu ōu yáng fù bù chéng。
西风碎撼芭蕉雨,此夜曾听。xī fēng suì hàn bā jiāo yǔ,cǐ yè céng tīng。
那忍重听。nà rěn zhòng tīng。
多恐宵深剑欲鸣。duō kǒng xiāo shēn jiàn yù míng。

罗敷媚

傅熊湘

夜深灯烬花犹落,月晕微阴。yè shēn dēng jìn huā yóu luò,yuè yūn wēi yīn。
默坐沈沈。mò zuò shěn shěn。
时听空阶蟋蟀吟。shí tīng kōng jiē xī shuài yín。
闲愁闲恨都无著,漫抚瑶琴。xián chóu xián hèn dōu wú zhù,màn fǔ yáo qín。
没个知音。méi gè zhī yīn。
负却悲秋一片心。fù què bēi qiū yī piàn xīn。

忆王孙·怀朱少屏

傅熊湘

鲁戈挥尽泪如麻。lǔ gē huī jǐn lèi rú má。
切切哀弦空自嗟。qiè qiè āi xián kōng zì jiē。
又近黄昏日易斜。yòu jìn huáng hūn rì yì xié。
忆朱家。yì zhū jiā。
惆怅江南天一涯。chóu chàng jiāng nán tiān yī yá。

长相思·怀高钝剑

傅熊湘

卿也痴。qīng yě chī。
侬也痴。nóng yě chī。
不是寻常惜别离。bù shì xún cháng xī bié lí。
相思入骨时。xiāng sī rù gǔ shí。
梦何之。mèng hé zhī。
意何之。yì hé zhī。
四载逢君未有期。sì zài féng jūn wèi yǒu qī。
匆匆岁又移。cōng cōng suì yòu yí。
1531234567»