古诗词

傅潢

感事

傅潢

万政此官始,一身民命依。wàn zhèng cǐ guān shǐ,yī shēn mín mìng yī。
独弦成响细,寸木禀材微。dú xián chéng xiǎng xì,cùn mù bǐng cái wēi。
悍鸷攒岑隐,嗷鸿绕簕飞。hàn zhì zǎn cén yǐn,áo hóng rào lè fēi。
专心事剪灭,总与病根违。zhuān xīn shì jiǎn miè,zǒng yǔ bìng gēn wéi。

谒陆象山先生祠

傅潢

崇祠孤涌万峰裹,白昼冥冥乱烟锁。chóng cí gū yǒng wàn fēng guǒ,bái zhòu míng míng luàn yān suǒ。
客行畏湿此少休,茶灶松房安插妥。kè xíng wèi shī cǐ shǎo xiū,chá zào sōng fáng ān chā tuǒ。
图书万卷藏何处,但见灵台一寸炬。tú shū wàn juǎn cáng hé chù,dàn jiàn líng tái yī cùn jù。
静坐不觉身堕空,乾坤俨另辟门户。jìng zuò bù jué shēn duò kōng,qián kūn yǎn lìng pì mén hù。
偶噎何至并食弃,勿怪纷纷来群议。ǒu yē hé zhì bìng shí qì,wù guài fēn fēn lái qún yì。
虽有功臣如姚江,已成铁案难翻异。suī yǒu gōng chén rú yáo jiāng,yǐ chéng tiě àn nán fān yì。
大江东去路日苦,泥陷沙沈讵堪数。dà jiāng dōng qù lù rì kǔ,ní xiàn shā shěn jù kān shù。
果得惺惺常此居,亦胜荒芜一片土。guǒ dé xīng xīng cháng cǐ jū,yì shèng huāng wú yī piàn tǔ。

出郊行

傅潢

一身奔走轻于骛,偶尔在衙常在路。yī shēn bēn zǒu qīng yú wù,ǒu ěr zài yá cháng zài lù。
痴床无梦厨有脚,轩裳黯淡泥涂污。chī chuáng wú mèng chú yǒu jiǎo,xuān shang àn dàn ní tú wū。
出郊一村复一村,一旬未届几回住。chū jiāo yī cūn fù yī cūn,yī xún wèi jiè jǐ huí zhù。
平生本爱农家好,偏教此时亲此务。píng shēng běn ài nóng jiā hǎo,piān jiào cǐ shí qīn cǐ wù。
菽麦琐事喋喋谋,水来同捍蝗同捕。shū mài suǒ shì dié dié móu,shuǐ lái tóng hàn huáng tóng bǔ。
穷黎见惯忘官尊,视作家人苦具诉。qióng lí jiàn guàn wàng guān zūn,shì zuò jiā rén kǔ jù sù。
孤岭日斜古祠坐,僮仆眠云马系树。gū lǐng rì xié gǔ cí zuò,tóng pū mián yún mǎ xì shù。
夜来蛙声满山窗,公然吏被神仙误。yè lái wā shēng mǎn shān chuāng,gōng rán lì bèi shén xiān wù。
米盐料理委妻孥,客来主出易应付。mǐ yán liào lǐ wěi qī nú,kè lái zhǔ chū yì yīng fù。
独余一事终歉然,庭间一日牒无数。dú yú yī shì zhōng qiàn rán,tíng jiān yī rì dié wú shù。