古诗词

傅玉书

题福泉山张三丰手书遗迹

傅玉书

黔中万山争恢奇,福泉远在山城陴。qián zhōng wàn shān zhēng huī qí,fú quán yuǎn zài shān chéng pí。
当年边郡始开创,高丘大壑藏蛟貔。dāng nián biān jùn shǐ kāi chuàng,gāo qiū dà hè cáng jiāo pí。
仙人想亦避世网,跨江越楚来荒陲。xiān rén xiǎng yì bì shì wǎng,kuà jiāng yuè chǔ lái huāng chuí。
相传结茅夜礼斗,星精照烂如朝曦。xiāng chuán jié máo yè lǐ dòu,xīng jīng zhào làn rú cháo xī。
乾坤旷荡供啸傲,风雨舛误恣鞭笞。qián kūn kuàng dàng gōng xiào ào,fēng yǔ chuǎn wù zì biān chī。
诏书数下不可致,守土敦请徒尔为。zhào shū shù xià bù kě zhì,shǒu tǔ dūn qǐng tú ěr wèi。
道成跨鹤去不返,追慕神异谀以辞。dào chéng kuà hè qù bù fǎn,zhuī mù shén yì yú yǐ cí。
字端行密备梗概,简阅工匠深磨治。zì duān xíng mì bèi gěng gài,jiǎn yuè gōng jiàng shēn mó zhì。
诹辰立石诧奇事,碑阴仿佛蟠龙螭。zōu chén lì shí chà qí shì,bēi yīn fǎng fú pán lóng chī。
神仙指画胜剞劂,苔侵雨蚀无雕亏。shén xiān zhǐ huà shèng jī jué,tái qīn yǔ shí wú diāo kuī。
至今屈指三百载,濡墨脱纸犹淋漓。zhì jīn qū zhǐ sān bǎi zài,rú mò tuō zhǐ yóu lín lí。
岣嵝《石鼓》尚莫识,瑶函宝笈诚难窥。gǒu lǒu shí gǔ shàng mò shí,yáo hán bǎo jí chéng nán kuī。
要之幽远存勿论,思议穿凿羞群迷。yào zhī yōu yuǎn cún wù lùn,sī yì chuān záo xiū qún mí。
儒生论世识大体,孤竹清节传口碑。rú shēng lùn shì shí dà tǐ,gū zhú qīng jié chuán kǒu bēi。
永乐改元受符箓,张侯勋亦铭鼎彝。yǒng lè gǎi yuán shòu fú lù,zhāng hóu xūn yì míng dǐng yí。
不臣不友遂高尚,落落千古知者谁。bù chén bù yǒu suì gāo shàng,luò luò qiān gǔ zhī zhě shuí。
我朝升平洽文治,山陬僻壤成交衢。wǒ cháo shēng píng qià wén zhì,shān zōu pì rǎng chéng jiāo qú。
欲起仙人叩遗迹,烟霞黯淡空山祠。yù qǐ xiān rén kòu yí jì,yān xiá àn dàn kōng shān cí。

白鹿洞谒朱子祠

傅玉书

洙泗非不作,邹峄岂好辨。zhū sì fēi bù zuò,zōu yì qǐ hǎo biàn。
帝王集其成,杨墨害当殄。dì wáng jí qí chéng,yáng mò hài dāng tiǎn。
茫茫汉唐坠,汲汲周程衍。máng máng hàn táng zhuì,jí jí zhōu chéng yǎn。
心源则已传,经义未尽阐。xīn yuán zé yǐ chuán,jīng yì wèi jǐn chǎn。
皇哉考亭子,负荷万世鲜。huáng zāi kǎo tíng zi,fù hé wàn shì xiān。
卓识出困知,定力生实践。zhuó shí chū kùn zhī,dìng lì shēng shí jiàn。
说书抉阃奥,删史严斧冕。shuō shū jué kǔn ào,shān shǐ yán fǔ miǎn。
宛然起先圣,面质订讹舛。wǎn rán qǐ xiān shèng,miàn zhì dìng é chuǎn。
记诵讥杂揉,词章病芜浅。jì sòng jī zá róu,cí zhāng bìng wú qiǎn。
况乃异端蔽,忍使滋淟涊。kuàng nǎi yì duān bì,rěn shǐ zī tiǎn niǎn。
赤日悬中天,纤翳长风卷。chì rì xuán zhōng tiān,xiān yì zhǎng fēng juǎn。
照彼魑魅徒,情状露愧腼。zhào bǐ chī mèi tú,qíng zhuàng lù kuì miǎn。
象山固同志,过高良未免。xiàng shān gù tóng zhì,guò gāo liáng wèi miǎn。
观其讲义利,首肯意宁惼。guān qí jiǎng yì lì,shǒu kěn yì níng biǎn。
所患流弊深,不敢惜謇謇。suǒ huàn liú bì shēn,bù gǎn xī jiǎn jiǎn。
何为烦吾侪,调停增绻缱。hé wèi fán wú chái,diào tíng zēng quǎn qiǎn。
当年屡召对,乾坤伫旋转。dāng nián lǚ zhào duì,qián kūn zhù xuán zhuǎn。
致主隆唐虞,入告悉训典。zhì zhǔ lóng táng yú,rù gào xī xùn diǎn。
一时虽坎壈,千秋载昭显。yī shí suī kǎn lǎn,qiān qiū zài zhāo xiǎn。
至今弦诵堂,犹重师儒选。zhì jīn xián sòng táng,yóu zhòng shī rú xuǎn。
庙祀等胶庠,天章焕楣扁。miào sì děng jiāo xiáng,tiān zhāng huàn méi biǎn。
至教钦明诚,微悰策敦勉。zhì jiào qīn míng chéng,wēi cóng cè dūn miǎn。
彭蠡极天流,庐阜截云巘。péng lí jí tiān liú,lú fù jié yún yǎn。
海岱迟大观,对此神已缅。hǎi dài chí dà guān,duì cǐ shén yǐ miǎn。

东林寺

傅玉书

远公有净社,历世风未歇。yuǎn gōng yǒu jìng shè,lì shì fēng wèi xiē。
虽与吾道殊,要为彼人杰。suī yǔ wú dào shū,yào wèi bǐ rén jié。
当年遗民徒,各能保其节。dāng nián yí mín tú,gè néng bǎo qí jié。
岂不溺梵理,藉以谢尘绁。qǐ bù nì fàn lǐ,jí yǐ xiè chén xiè。
惜哉种莲人,心杂乃见绝。xī zāi zhǒng lián rén,xīn zá nǎi jiàn jué。
何如菊篱翁,一醉洗禅悦。hé rú jú lí wēng,yī zuì xǐ chán yuè。

干忠肃公祠墓

傅玉书

怀来城北烟尘昏,十年武备徒纷奔。huái lái chéng běi yān chén hūn,shí nián wǔ bèi tú fēn bēn。
天子以国徇阉寺,旦夕势欲无中原。tiān zi yǐ guó xùn yān sì,dàn xī shì yù wú zhōng yuán。
此时一木支大厦,举朝无人一司马。cǐ shí yī mù zhī dà shà,jǔ cháo wú rén yī sī mǎ。
国有君矣君自归,议和议迁何为者。guó yǒu jūn yǐ jūn zì guī,yì hé yì qiān hé wèi zhě。
玺书既通战屡捷,奇货空居失所挟。xǐ shū jì tōng zhàn lǚ jié,qí huò kōng jū shī suǒ xié。
假令襁褓遽承祧,不宋高宗即卫辄。jiǎ lìng qiǎng bǎo jù chéng tiāo,bù sòng gāo zōng jí wèi zhé。
野狐南来盘石固,降敕自避贤者路。yě hú nán lái pán shí gù,jiàng chì zì bì xián zhě lù。
上羞宗庙下臣民,高揖南宫岂云锢。shàng xiū zōng miào xià chén mín,gāo yī nán gōng qǐ yún gù。
前星不耀帝星移,祀有主者非君谁。qián xīng bù yào dì xīng yí,sì yǒu zhǔ zhě fēi jūn shuí。
小臣贪功事侥幸,向也沙漠今宫帷。xiǎo chén tān gōng shì jiǎo xìng,xiàng yě shā mò jīn gōng wéi。
夺门金印大如斗,不死麒麟吠群狗。duó mén jīn yìn dà rú dòu,bù sǐ qí lín fèi qún gǒu。
危身误国君不恤,杀一忠臣辨何有。wēi shēn wù guó jūn bù xù,shā yī zhōng chén biàn hé yǒu。
衣冠东市无惊惶,以奠鼎鬯陈高皇。yī guān dōng shì wú jīng huáng,yǐ diàn dǐng chàng chén gāo huáng。
至今空山拜祠墓,英风赤日昭穹苍。zhì jīn kōng shān bài cí mù,yīng fēng chì rì zhāo qióng cāng。

仲秋同人拟补韩昌黎登华岳诗即用韩衡山诗韵

傅玉书

臣承帝命佐相公,乘骢司马行师中。chén chéng dì mìng zuǒ xiāng gōng,chéng cōng sī mǎ xíng shī zhōng。
天威遥夺魑魅魄,敌忾争效貔虎雄。tiān wēi yáo duó chī mèi pò,dí kài zhēng xiào pí hǔ xióng。
涂经华岳纵轻策,万八千丈诚难穷。tú jīng huá yuè zòng qīng cè,wàn bā qiān zhàng chéng nán qióng。
此时清霁值秋半,臣掌岌嶪生高风。cǐ shí qīng jì zhí qiū bàn,chén zhǎng jí yè shēng gāo fēng。
意象惨淡慎语笑,真觉呼吸青旻通。yì xiàng cǎn dàn shèn yǔ xiào,zhēn jué hū xī qīng mín tōng。
白云丹霞起足下,绣苔石室嵌晴空。bái yún dān xiá qǐ zú xià,xiù tái shí shì qiàn qíng kōng。
天台势拄玉宇正,莲华光抱朱曦融。tiān tái shì zhǔ yù yǔ zhèng,lián huá guāng bào zhū xī róng。
省方西极帝所驻,岳灵守护非其宫。shěng fāng xī jí dì suǒ zhù,yuè líng shǒu hù fēi qí gōng。
真泉玉盆混虚碧,瑶芝琪树纷蕤红。zhēn quán yù pén hùn xū bì,yáo zhī qí shù fēn ruí hóng。
采芝酌泉食且饮,芳香精白生予衷。cǎi zhī zhuó quán shí qiě yǐn,fāng xiāng jīng bái shēng yǔ zhōng。
俯仰六合但直视,凭吊万世惭藐躬。fǔ yǎng liù hé dàn zhí shì,píng diào wàn shì cán miǎo gōng。
古称登岱小天下,孔子既没无敢同。gǔ chēng dēng dài xiǎo tiān xià,kǒng zi jì méi wú gǎn tóng。
自顾不在弟子列,斯文未丧责未终。zì gù bù zài dì zi liè,sī wén wèi sàng zé wèi zhōng。
即如此行庙算定,雅颂待纪神圣功。jí rú cǐ xíng miào suàn dìng,yǎ sòng dài jì shén shèng gōng。
题诗未毕日将入,洪河落处烟冥蒙。tí shī wèi bì rì jiāng rù,hóng hé luò chù yān míng méng。
照我苍颜立华顶,挥洒爽气横关东。zhào wǒ cāng yán lì huá dǐng,huī sǎ shuǎng qì héng guān dōng。