古诗词

嵇曾筠

寄天津范自牧观察

嵇曾筠

怅望津门雁不归,尺书迢递雪霏微。chàng wàng jīn mén yàn bù guī,chǐ shū tiáo dì xuě fēi wēi。
每怀甘旨尘生釜,岂为行吟带减围。měi huái gān zhǐ chén shēng fǔ,qǐ wèi xíng yín dài jiǎn wéi。
天地有情人落寞,云霄无路梦依稀。tiān dì yǒu qíng rén luò mò,yún xiāo wú lù mèng yī xī。
山公应念遗孤幼,寄与愁心问绣衣。shān gōng yīng niàn yí gū yòu,jì yǔ chóu xīn wèn xiù yī。

寄天津范自牧观察

嵇曾筠

有母常看独倚闾,显扬无计愧何如。yǒu mǔ cháng kàn dú yǐ lǘ,xiǎn yáng wú jì kuì hé rú。
南溟鹤唳归华表,吴地冰霜逼岁除。nán míng hè lì guī huá biǎo,wú dì bīng shuāng bī suì chú。
傥忆通门重启事,定教伏阙上遗书。tǎng yì tōng mén zhòng qǐ shì,dìng jiào fú quē shàng yí shū。
忠魂已化苌弘碧,雪涕君恩浩荡初。zhōng hún yǐ huà cháng hóng bì,xuě tì jūn ēn hào dàng chū。

镇海塔

嵇曾筠

海色微茫金碧浮,矻如砥柱镇洪流。hǎi sè wēi máng jīn bì fú,kū rú dǐ zhù zhèn hóng liú。
佛光炳耀驯龙藏,仙观高寒俯堞楼。fú guāng bǐng yào xùn lóng cáng,xiān guān gāo hán fǔ dié lóu。
新堰万寻平野障,远山一发暮潮秋。xīn yàn wàn xún píng yě zhàng,yuǎn shān yī fā mù cháo qiū。
诸天赖倚崇墉久,绝胜东坡玉带留。zhū tiān lài yǐ chóng yōng jiǔ,jué shèng dōng pō yù dài liú。

重阳

嵇曾筠

秋老西风滞雨声,今朝重九报新晴。qiū lǎo xī fēng zhì yǔ shēng,jīn cháo zhòng jiǔ bào xīn qíng。
晓霞海色明吴甸,飞翠岚光入越城。xiǎo xiá hǎi sè míng wú diān,fēi cuì lán guāng rù yuè chéng。
百尺凭楼堪送雁,数竿戛玉胜吹笙。bǎi chǐ píng lóu kān sòng yàn,shù gān jiá yù shèng chuī shēng。
紫萸黄菊何心觅,香稻连畴足晚成。zǐ yú huáng jú hé xīn mì,xiāng dào lián chóu zú wǎn chéng。

五台山

嵇曾筠

昔人一搅五台胜,谓可不须五岳游。xī rén yī jiǎo wǔ tái shèng,wèi kě bù xū wǔ yuè yóu。
把诗令我辄神往,春装欲发仍句留。bǎ shī lìng wǒ zhé shén wǎng,chūn zhuāng yù fā réng jù liú。
那知山灵有深眷,衔命太原偿此愿。nà zhī shān líng yǒu shēn juàn,xián mìng tài yuán cháng cǐ yuàn。
见山已自开心颜,况复驱车到天半。jiàn shān yǐ zì kāi xīn yán,kuàng fù qū chē dào tiān bàn。
摩霄跨汉何嵷巃,呼吸直与精灵通。mó xiāo kuà hàn hé sǒng lóng,hū xī zhí yǔ jīng líng tōng。
疑是娲皇此炼石,化作五朵青芙蓉。yí shì wā huáng cǐ liàn shí,huà zuò wǔ duǒ qīng fú róng。
闻说东台特奇妙,拾级先登纵遐眺。wén shuō dōng tái tè qí miào,shí jí xiān dēng zòng xiá tiào。
夜半涌出朱砂丸,海外天鸡犹未叫。yè bàn yǒng chū zhū shā wán,hǎi wài tiān jī yóu wèi jiào。
山僧复导过西台,举头正喜鸿蒙开。shān sēng fù dǎo guò xī tái,jǔ tóu zhèng xǐ hóng méng kāi。
阴晴凉燠变俄顷,飒然万里边风来。yīn qíng liáng yù biàn é qǐng,sà rán wàn lǐ biān fēng lái。
遥指南台高几许,蹈虚蹑险如霞举。yáo zhǐ nán tái gāo jǐ xǔ,dǎo xū niè xiǎn rú xiá jǔ。
上方历历见星辰,下界冥冥自风雨。shàng fāng lì lì jiàn xīng chén,xià jiè míng míng zì fēng yǔ。
欲往北台更飘瞥,分明引入水晶窟。yù wǎng běi tái gèng piāo piē,fēn míng yǐn rù shuǐ jīng kū。
阴厓高叠万古冰,幽涧长流千岁雪。yīn yá gāo dié wàn gǔ bīng,yōu jiàn zhǎng liú qiān suì xuě。
中台宛在山中央,云是文殊旧道场。zhōng tái wǎn zài shān zhōng yāng,yún shì wén shū jiù dào chǎng。
驯虎何曾避行客,伏龙犹自依空王。xùn hǔ hé céng bì xíng kè,fú lóng yóu zì yī kōng wáng。
飞泉宛转当檐落,注入清池长不涸。fēi quán wǎn zhuǎn dāng yán luò,zhù rù qīng chí zhǎng bù hé。
镜中大可印惮心,惟见一泓开澹漠。jìng zhōng dà kě yìn dàn xīn,wéi jiàn yī hóng kāi dàn mò。
小憩刚逢梵课余,妙香冉冉飘衣裾。xiǎo qì gāng féng fàn kè yú,miào xiāng rǎn rǎn piāo yī jū。
到此能令众缘息,只有夙好犹难除。dào cǐ néng lìng zhòng yuán xī,zhǐ yǒu sù hǎo yóu nán chú。
因之余勇更一鼓,直上莲花岭头坐。yīn zhī yú yǒng gèng yī gǔ,zhí shàng lián huā lǐng tóu zuò。
两丸日月足底生,百道烟霞腰下里。liǎng wán rì yuè zú dǐ shēng,bǎi dào yān xiá yāo xià lǐ。
一峰万状难具论,诸山环侍犹儿孙。yī fēng wàn zhuàng nán jù lùn,zhū shān huán shì yóu ér sūn。
置身合在最高顶,俯瞰一气浑无垠。zhì shēn hé zài zuì gāo dǐng,fǔ kàn yī qì hún wú yín。
假令犹往心不猛,奇胜何由得全领。jiǎ lìng yóu wǎng xīn bù měng,qí shèng hé yóu dé quán lǐng。
乃知万事须造巅,赖得兹游发深省。nǎi zhī wàn shì xū zào diān,lài dé zī yóu fā shēn shěng。
朅来幸值公务间,间情暂寄水石间。qiè lái xìng zhí gōng wù jiān,jiān qíng zàn jì shuǐ shí jiān。
幽吟颇得清净理,遐赏适在清凉山。yōu yín pǒ dé qīng jìng lǐ,xiá shǎng shì zài qīng liáng shān。
却为王程难久住,摇鞭又入红尘去。què wèi wáng chéng nán jiǔ zhù,yáo biān yòu rù hóng chén qù。
回看一片出山云,不识为霖向何处。huí kàn yī piàn chū shān yún,bù shí wèi lín xiàng hé chù。

题任城太白酒楼

嵇曾筠

子仪起汾阳,先生可以退。zi yí qǐ fén yáng,xiān shēng kě yǐ tuì。
季真归鉴曲,先生可以醉。jì zhēn guī jiàn qū,xiān shēng kě yǐ zuì。
只有先生是独醒,故向长安酒家睡。zhǐ yǒu xiān shēng shì dú xǐng,gù xiàng zhǎng ān jiǔ jiā shuì。
纵饮斯楼亦偶然,从之好事争流传。zòng yǐn sī lóu yì ǒu rán,cóng zhī hǎo shì zhēng liú chuán。
我来何处呼谪仙,山空水冷月在天。wǒ lái hé chù hū zhé xiān,shān kōng shuǐ lěng yuè zài tiān。

昭阳湖

嵇曾筠

夜分摧捩柁,遂达昭阳湖。yè fēn cuī liè duò,suì dá zhāo yáng hú。
如行菱镜中,澹荡涵菰蒲。rú xíng líng jìng zhōng,dàn dàng hán gū pú。
跳波月一丸,散作千明珠。tiào bō yuè yī wán,sàn zuò qiān míng zhū。
天水浩相接,湛然纤翳无。tiān shuǐ hào xiāng jiē,zhàn rán xiān yì wú。
五千五百顷,一色琉璃铺。wǔ qiān wǔ bǎi qǐng,yī sè liú lí pù。
空际下渔舟,点点疑飞凫。kōng jì xià yú zhōu,diǎn diǎn yí fēi fú。
倚舷独凝眺,心旷神为舒。yǐ xián dú níng tiào,xīn kuàng shén wèi shū。
我尝考图志,信美惟此区。wǒ cháng kǎo tú zhì,xìn měi wéi cǐ qū。
滕薛既合流,黄运仍分趋。téng xuē jì hé liú,huáng yùn réng fēn qū。
讵徒资蓄泄,兼可济挽输。jù tú zī xù xiè,jiān kě jì wǎn shū。
所嗟水乡洼,民力思其苏。suǒ jiē shuǐ xiāng wā,mín lì sī qí sū。
幸逢清晏日,濊泽长涵濡。xìng féng qīng yàn rì,huì zé zhǎng hán rú。
九重殷轸念,衽席沾宸谟。jiǔ zhòng yīn zhěn niàn,rèn xí zhān chén mó。

赭山

嵇曾筠

沧江括地维,瀛海包天根。cāng jiāng kuò dì wéi,yíng hǎi bāo tiān gēn。
赭山驾长虹,校与他山尊。zhě shān jià zhǎng hóng,xiào yǔ tā shān zūn。
秦王昔驱石,一一皆东奔。qín wáng xī qū shí,yī yī jiē dōng bēn。
鞭此不为动,骨立余殷痕。biān cǐ bù wèi dòng,gǔ lì yú yīn hén。
只今数千年,独喜岿然存。zhǐ jīn shù qiān nián,dú xǐ kuī rán cún。
潮汐靡不由,终古相吐吞。cháo xī mí bù yóu,zhōng gǔ xiāng tǔ tūn。
伊余董蔬导,出入宜穷源。yī yú dǒng shū dǎo,chū rù yí qióng yuán。
拿舟涉洪波,周历惊心魂。ná zhōu shè hóng bō,zhōu lì jīng xīn hún。
幸使井里安,夷险非所论。xìng shǐ jǐng lǐ ān,yí xiǎn fēi suǒ lùn。
努力凌绝顶,列宿高可扪。nǔ lì líng jué dǐng,liè sù gāo kě mén。
大江自西来,潮势互飞翻。dà jiāng zì xī lái,cháo shì hù fēi fān。
坡陀触潆洄,水石声相喧。pō tuó chù yíng huí,shuǐ shí shēng xiāng xuān。
于兹悟治理,扼要先蛟门。yú zī wù zhì lǐ,è yào xiān jiāo mén。
登顿跨龙脊,不觉烟岚昏。dēng dùn kuà lóng jí,bù jué yān lán hūn。

韩苏祠

嵇曾筠

有唐文章雄,独推韩退之。yǒu táng wén zhāng xióng,dú tuī hán tuì zhī。
深得六经蕴,能起八代衰。shēn dé liù jīng yùn,néng qǐ bā dài shuāi。
才名满天下,宰执犹未知。cái míng mǎn tiān xià,zǎi zhí yóu wèi zhī。
乃依徐州牧,幕下常栖迟。nǎi yī xú zhōu mù,mù xià cháng qī chí。
建封虽荐达,参佐何能为。jiàn fēng suī jiàn dá,cān zuǒ hé néng wèi。
奋笔三上书,鸣号固不辞。fèn bǐ sān shàng shū,míng hào gù bù cí。
于君则敢谏,于友亦善规。yú jūn zé gǎn jiàn,yú yǒu yì shàn guī。
平生凛名义,实为百世师。píng shēng lǐn míng yì,shí wèi bǎi shì shī。

韩苏祠

嵇曾筠

继起得髯苏,早岁亦不偶。jì qǐ dé rán sū,zǎo suì yì bù ǒu。
晚乃持一麾,幡然重出守。wǎn nǎi chí yī huī,fān rán zhòng chū shǒu。
是时黄流溢,诸吏咸掣肘。shì shí huáng liú yì,zhū lì xián chè zhǒu。
公独能制之,狂澜障以手。gōng dú néng zhì zhī,kuáng lán zhàng yǐ shǒu。
欲弭鲸鲵灾,甘为牛马走。yù mǐ jīng ní zāi,gān wèi niú mǎ zǒu。
水患乃立平,前此实未有。shuǐ huàn nǎi lì píng,qián cǐ shí wèi yǒu。
天子嘉其功,上表特称寿。tiān zi jiā qí gōng,shàng biǎo tè chēng shòu。
至今被遗泽,民物庆康阜。zhì jīn bèi yí zé,mín wù qìng kāng fù。
迹与昌黎殊,文行均不朽。jì yǔ chāng lí shū,wén xíng jūn bù xiǔ。
我来丛祠下,再拜酹杯酒。wǒ lái cóng cí xià,zài bài lèi bēi jiǔ。
俯仰千载间,二贤堪尚友。fǔ yǎng qiān zài jiān,èr xián kān shàng yǒu。

龛山

嵇曾筠

龛山亦秀拔,遥与赭山对。kān shān yì xiù bá,yáo yǔ zhě shān duì。
两山束一水,江海为之汇。liǎng shān shù yī shuǐ,jiāng hǎi wèi zhī huì。
是曰南大亹,众流贯乎内。shì yuē nán dà wěi,zhòng liú guàn hū nèi。
不知自何年,沧桑迭相代。bù zhī zì hé nián,cāng sāng dié xiāng dài。
莽莽连平沙,扬尘应已再。mǎng mǎng lián píng shā,yáng chén yīng yǐ zài。
陆陵蔽桑麻,水道几茫昧。lù líng bì sāng má,shuǐ dào jǐ máng mèi。
我来一延览,早已得其概。wǒ lái yī yán lǎn,zǎo yǐ dé qí gài。
山径虽不深,绵延足塘埭。shān jìng suī bù shēn,mián yán zú táng dài。
浩浩日夕流,谁复患壅溃。hào hào rì xī liú,shuí fù huàn yōng kuì。
龙飞凤舞交,峰峰无向背。lóng fēi fèng wǔ jiāo,fēng fēng wú xiàng bèi。
溜乃趋中泓,四野都沾溉。liū nǎi qū zhōng hóng,sì yě dōu zhān gài。
曩时庆安流,是处歌康乂。nǎng shí qìng ān liú,shì chù gē kāng yì。
何当挽天吴,包举凭坤载。hé dāng wǎn tiān wú,bāo jǔ píng kūn zài。