古诗词

彭绍升

即事

彭绍升

庭前有遗粟,鸟雀共欣欣。tíng qián yǒu yí sù,niǎo què gòng xīn xīn。
回首见人影,翻然入远云。huí shǒu jiàn rén yǐng,fān rán rù yuǎn yún。
机心如得尽,万物可同群。jī xīn rú dé jǐn,wàn wù kě tóng qún。
到处春风里,何人不共君。dào chù chūn fēng lǐ,hé rén bù gòng jūn。

将出都门留别彭衣春韩公复李西园罗台山

彭绍升

我怀江海意,未免念离群。wǒ huái jiāng hǎi yì,wèi miǎn niàn lí qún。
落叶辞庭树,秋山带暮云。luò yè cí tíng shù,qiū shān dài mù yún。
春明同作客,樽酒更酬君。chūn míng tóng zuò kè,zūn jiǔ gèng chóu jūn。
为有平生事,行藏了不分。wèi yǒu píng shēng shì,xíng cáng le bù fēn。

谒二姜先生祠

彭绍升

飘零雁羽共残生,谏草空传千载名。piāo líng yàn yǔ gòng cán shēng,jiàn cǎo kōng chuán qiān zài míng。
九死流离君父痛,一生患难弟兄情。jiǔ sǐ liú lí jūn fù tòng,yī shēng huàn nán dì xiōng qíng。
莱阳归去余荒戍,吴国淹留剩老兵。lái yáng guī qù yú huāng shù,wú guó yān liú shèng lǎo bīng。
虎阜山头荐蘋藻,风流应共首阳清。hǔ fù shān tóu jiàn píng zǎo,fēng liú yīng gòng shǒu yáng qīng。

{石枭}矶孙夫人庙

彭绍升

玉佩云旗下碧穹,寒矶日落冷青枫。yù pèi yún qí xià bì qióng,hán jī rì luò lěng qīng fēng。
贞心不梦荒山雨,浊浪常流古庙风。zhēn xīn bù mèng huāng shān yǔ,zhuó làng cháng liú gǔ miào fēng。
降表忽闻传邺下,义师谁见定关中。jiàng biǎo hū wén chuán yè xià,yì shī shuí jiàn dìng guān zhōng。
苍茫家国无穷泪,洒向空江怨吕蒙。cāng máng jiā guó wú qióng lèi,sǎ xiàng kōng jiāng yuàn lǚ méng。

哺儿词

彭绍升

朝哺儿,夕哺儿,儿饥儿饱惟母知。cháo bǔ ér,xī bǔ ér,ér jī ér bǎo wéi mǔ zhī。
母哺儿,宁言疲,儿索母,无是非。mǔ bǔ ér,níng yán pí,ér suǒ mǔ,wú shì fēi。
儿夜半,方苦饥。ér yè bàn,fāng kǔ jī。
啼索母,起作糜。tí suǒ mǔ,qǐ zuò mí。
糜不熟,儿还啼,解衣乳儿儿方嬉。mí bù shú,ér hái tí,jiě yī rǔ ér ér fāng xī。
儿勿嬉,有客为尔长涕洟。ér wù xī,yǒu kè wèi ěr zhǎng tì tì。
人生谁无阿母慈,尔生如我当知之。rén shēng shuí wú ā mǔ cí,ěr shēng rú wǒ dāng zhī zhī。