古诗词

袁高

茶山诗

袁高

禹贡通远俗,所图在安人。yǔ gòng tōng yuǎn sú,suǒ tú zài ān rén。
后王失其本,职吏不敢陈。hòu wáng shī qí běn,zhí lì bù gǎn chén。
亦有奸佞者,因兹欲求伸。yì yǒu jiān nìng zhě,yīn zī yù qiú shēn。
动生千金费,日使万姓贫。dòng shēng qiān jīn fèi,rì shǐ wàn xìng pín。
我来顾渚源,得与茶事亲。wǒ lái gù zhǔ yuán,dé yǔ chá shì qīn。
氓辍耕农耒,采采实苦辛。máng chuò gēng nóng lěi,cǎi cǎi shí kǔ xīn。
一夫旦当役,尽室皆同臻。yī fū dàn dāng yì,jǐn shì jiē tóng zhēn。
扪葛上欹壁,蓬头入荒榛。mén gé shàng yī bì,péng tóu rù huāng zhēn。
终朝不盈掬,手足皆鳞皴。zhōng cháo bù yíng jū,shǒu zú jiē lín cūn。
悲嗟遍空山,草木为不春。bēi jiē biàn kōng shān,cǎo mù wèi bù chūn。
阴岭芽未吐,使者牒已频。yīn lǐng yá wèi tǔ,shǐ zhě dié yǐ pín。
心争造化功,走挺麋鹿均。xīn zhēng zào huà gōng,zǒu tǐng mí lù jūn。
选纳无昼夜,捣声昏继晨。xuǎn nà wú zhòu yè,dǎo shēng hūn jì chén。
众工何枯栌,俯视弥伤神。zhòng gōng hé kū lú,fǔ shì mí shāng shén。
皇帝尚巡狩,东郊路多堙。huáng dì shàng xún shòu,dōng jiāo lù duō yīn。
周回绕天涯,所献愈艰勤。zhōu huí rào tiān yá,suǒ xiàn yù jiān qín。
况减兵革困,重兹固疲民。kuàng jiǎn bīng gé kùn,zhòng zī gù pí mín。
未知供御馀,谁合分此珍。wèi zhī gōng yù yú,shuí hé fēn cǐ zhēn。
顾省忝邦守,又惭复因循。gù shěng tiǎn bāng shǒu,yòu cán fù yīn xún。
茫茫沧海间,丹愤何由申。máng máng cāng hǎi jiān,dān fèn hé yóu shēn。