古诗词

彭士望

高士亭题壁

彭士望

汉祚既倾覆,先生祠并荒。hàn zuò jì qīng fù,xiān shēng cí bìng huāng。
陆沉文献地,露坐水云傍。lù chén wén xiàn dì,lù zuò shuǐ yún bàng。
委土形同弃,蒙苔骨更香。wěi tǔ xíng tóng qì,méng tái gǔ gèng xiāng。
黄鹂独相吊,时一过斜阳。huáng lí dú xiāng diào,shí yī guò xié yáng。

高士亭题壁

彭士望

柳尽烟犹在,寒波咽旧基。liǔ jǐn yān yóu zài,hán bō yàn jiù jī。
道徒存瓦甓,貌已易须眉。dào tú cún wǎ pì,mào yǐ yì xū méi。
坐见群芳歇,真难一木支。zuò jiàn qún fāng xiē,zhēn nán yī mù zhī。
何人隔湖水,孤唱黍离离。hé rén gé hú shuǐ,gū chàng shǔ lí lí。

雨中同阎古古周长孺诸子集东林时予将适江左

彭士望

远公何代留荒寺,尚有吾徒风雨来。yuǎn gōng hé dài liú huāng sì,shàng yǒu wú tú fēng yǔ lái。
构火肯因今世热,持醪莫尽古狂哀。gòu huǒ kěn yīn jīn shì rè,chí láo mò jǐn gǔ kuáng āi。
枌榆猛士谁相识,莲菊遗民总浪猜。fén yú měng shì shuí xiāng shí,lián jú yí mín zǒng làng cāi。
江左频年征戍倦,不妨鸥鸟自徘徊。jiāng zuǒ pín nián zhēng shù juàn,bù fáng ōu niǎo zì pái huái。

游惠山泉上悼怀顾泾阳先生

彭士望

阡陌桃源似后身,误将花片示秦人。qiān mò táo yuán shì hòu shēn,wù jiāng huā piàn shì qín rén。
情招好树枝空引,心恻寒泉汲太频。qíng zhāo hǎo shù zhī kōng yǐn,xīn cè hán quán jí tài pín。
歌舞旧堂留燕子,溪山老眼送遗民。gē wǔ jiù táng liú yàn zi,xī shān lǎo yǎn sòng yí mín。
行行《麦秀》空流涕,一个云亡国竟贫。xíng xíng mài xiù kōng liú tì,yī gè yún wáng guó jìng pín。

过水庄魏冰叔病后见示桂颂

彭士望

古树桥西溪水明,野人闲兴踏秋行。gǔ shù qiáo xī xī shuǐ míng,yě rén xián xīng tà qiū xíng。
田空晚获余寒潦,山半浮阴接旧城。tián kōng wǎn huò yú hán lǎo,shān bàn fú yīn jiē jiù chéng。
念子支床同菊粳,迟予在闼共藜羹。niàn zi zhī chuáng tóng jú jīng,chí yǔ zài tà gòng lí gēng。
相怜万里萧萧木,绕壁徒闻一杖声。xiāng lián wàn lǐ xiāo xiāo mù,rào bì tú wén yī zhàng shēng。

己亥秋仲送魏和公

彭士望

世人坐老忧妻子,贱隶高官皆尔尔。shì rén zuò lǎo yōu qī zi,jiàn lì gāo guān jiē ěr ěr。
门外陆沉曾不知,一室安全辄私喜。mén wài lù chén céng bù zhī,yī shì ān quán zhé sī xǐ。
此习难返垂百年,异变方从甲申起。cǐ xí nán fǎn chuí bǎi nián,yì biàn fāng cóng jiǎ shēn qǐ。
天怒芟夷事屡经,以死惧民民弗止。tiān nù shān yí shì lǚ jīng,yǐ sǐ jù mín mín fú zhǐ。
吾子易堂最少年,耻为独善称闾里。wú zi yì táng zuì shǎo nián,chǐ wèi dú shàn chēng lǘ lǐ。
急病让夷心所欢,竟忘身已是贫士。jí bìng ràng yí xīn suǒ huān,jìng wàng shēn yǐ shì pín shì。
闻乱辞家更远游,去千仞峰如脱屣。wén luàn cí jiā gèng yuǎn yóu,qù qiān rèn fēng rú tuō xǐ。
一揖飘然兄友前,白足麻鞋不回视。yī yī piāo rán xiōng yǒu qián,bái zú má xié bù huí shì。
临发诵子《吴越歌》,秋风击动大江水。lín fā sòng zi wú yuè gē,qiū fēng jī dòng dà jiāng shuǐ。
古之策杖相追人,意气淋漓定如此。gǔ zhī cè zhàng xiāng zhuī rén,yì qì lín lí dìng rú cǐ。

玉川门

彭士望

五老好奇不肯住,奔溢余波向东去。wǔ lǎo hǎo qí bù kěn zhù,bēn yì yú bō xiàng dōng qù。
下为千尺龙盘涡,上施百障铁围柱。xià wèi qiān chǐ lóng pán wō,shàng shī bǎi zhàng tiě wéi zhù。
巨兽撑岈溪谷间,如战昆阳风雨遇。jù shòu chēng yá xī gǔ jiān,rú zhàn kūn yáng fēng yǔ yù。
浸玉寒澄万古秋,朗月碧潭风静处。jìn yù hán chéng wàn gǔ qiū,lǎng yuè bì tán fēng jìng chù。
其他大石散林莽,似掌如茵眠坐具。qí tā dà shí sàn lín mǎng,shì zhǎng rú yīn mián zuò jù。
藓绣云痕锦不如,高下宜人谁所置。xiǎn xiù yún hén jǐn bù rú,gāo xià yí rén shuí suǒ zhì。
随步苍岩翠壁幽,一曲一转皆新异。suí bù cāng yán cuì bì yōu,yī qū yī zhuǎn jiē xīn yì。
可惜豪家盛作园,无因把臂过兹地。kě xī háo jiā shèng zuò yuán,wú yīn bǎ bì guò zī dì。
我宿僧堂月上初,夜寂千雷声震厉。wǒ sù sēng táng yuè shàng chū,yè jì qiān léi shēng zhèn lì。
屋瓦俱摇地若浮,海水能飞梦犹悸。wū wǎ jù yáo dì ruò fú,hǎi shuǐ néng fēi mèng yóu jì。
起行月石影峥嵘,傀儡峰头暗相觑。qǐ xíng yuè shí yǐng zhēng róng,guī lěi fēng tóu àn xiāng qù。
人生此际复何为,笑哭有声走形势。rén shēng cǐ jì fù hé wèi,xiào kū yǒu shēng zǒu xíng shì。
玉门铁壁入者谁,桃源犹带田村气。yù mén tiě bì rù zhě shuí,táo yuán yóu dài tián cūn qì。

旴江漫述乙酉六月

彭士望

何处山川不画成,却怜芳草见闻兵。hé chù shān chuān bù huà chéng,què lián fāng cǎo jiàn wén bīng。
麻姑有药难医世,缑史无家莫听笙。má gū yǒu yào nán yī shì,gōu shǐ wú jiā mò tīng shēng。
得此可能兴一旅,问谁先自坏长城。dé cǐ kě néng xīng yī lǚ,wèn shuí xiān zì huài zhǎng chéng。
茫茫行道空相感,未必梁园聚客星。máng máng xíng dào kōng xiāng gǎn,wèi bì liáng yuán jù kè xīng。