古诗词

彭俊生

漫成

彭俊生

初日照桃花,山房春事赊。chū rì zhào táo huā,shān fáng chūn shì shē。
簪抽林外笋,旗展雨前茶。zān chōu lín wài sǔn,qí zhǎn yǔ qián chá。
室有安禅榻,门无过客车。shì yǒu ān chán tà,mén wú guò kè chē。
莫锄阶下草,留取听鸣蛙。mò chú jiē xià cǎo,liú qǔ tīng míng wā。

观音崖

彭俊生

在昔闻普陀,乃在冯夷国。zài xī wén pǔ tuó,nǎi zài féng yí guó。
何年实飞来,得非五丁力。hé nián shí fēi lái,dé fēi wǔ dīng lì。
列巘亘百里,兹峰更奇特。liè yǎn gèn bǎi lǐ,zī fēng gèng qí tè。
松杉半龙形,丰草无荆棘。sōng shān bàn lóng xíng,fēng cǎo wú jīng jí。
是时秋雨霁,碧嶂净如拭。shì shí qiū yǔ jì,bì zhàng jìng rú shì。
洞閟元圃霞,顶碍扶桑日。dòng bì yuán pǔ xiá,dǐng ài fú sāng rì。
石骨无寸土,空翠状非一。shí gǔ wú cùn tǔ,kōng cuì zhuàng fēi yī。
云埋大壑晴,水溜阴涯黑。yún mái dà hè qíng,shuǐ liū yīn yá hēi。
想像水月姿,华鬘土花蚀。xiǎng xiàng shuǐ yuè zī,huá mán tǔ huā shí。
鬼磷走深宵,香界绝火食。guǐ lín zǒu shēn xiāo,xiāng jiè jué huǒ shí。
小憩石梁滑,半渡悬藤仄。xiǎo qì shí liáng huá,bàn dù xuán téng zè。
山风吹薜衣,魑魅壮行色。shān fēng chuī bì yī,chī mèi zhuàng xíng sè。

木稼纪异用聚星堂禁体韵

彭俊生

年来怕醉愁蕉叶,连阴数日未成雪。nián lái pà zuì chóu jiāo yè,lián yīn shù rì wèi chéng xuě。
晓来万壑冰峥嵘,斗大山斋苦寒绝。xiǎo lái wàn hè bīng zhēng róng,dòu dà shān zhāi kǔ hán jué。
修篁抢地爆竹喧,百尺杉松竞中折。xiū huáng qiǎng dì bào zhú xuān,bǎi chǐ shān sōng jìng zhōng zhé。
静烧榾柮闭柴门,惨淡云峰飞鸟灭。jìng shāo gǔ duò bì chái mén,cǎn dàn yún fēng fēi niǎo miè。
欲持寸管写祁寒,冻砚才呵肘还掣。yù chí cùn guǎn xiě qí hán,dòng yàn cái hē zhǒu hái chè。
空阶未及盖盆卉,顷刻都成矾块缬。kōng jiē wèi jí gài pén huì,qǐng kè dōu chéng fán kuài xié。
穿窗曙色疑放晴,起视纤纤下细屑。chuān chuāng shǔ sè yí fàng qíng,qǐ shì xiān xiān xià xì xiè。
静中密霰有时跳,雾里飞丝行复瞥。jìng zhōng mì xiàn yǒu shí tiào,wù lǐ fēi sī xíng fù piē。
将军海上开辕门,衔枚壮士口难说。jiāng jūn hǎi shàng kāi yuán mén,xián méi zhuàng shì kǒu nán shuō。
若教入蔡定献俘,何用貔貅同枕铁。ruò jiào rù cài dìng xiàn fú,hé yòng pí xiū tóng zhěn tiě。