古诗词

彭凤高

林虑署后惠德楼西眺黄华山

彭凤高

斜日当窗岭半红,太行西走郁穹窿。xié rì dāng chuāng lǐng bàn hóng,tài xíng xī zǒu yù qióng lóng。
空山夏馥无遗冶,残瓦高欢有废宫。kōng shān xià fù wú yí yě,cán wǎ gāo huān yǒu fèi gōng。
珠瀑终留奇境在,黄华翻诧赝碑工。zhū pù zhōng liú qí jìng zài,huáng huá fān chà yàn bēi gōng。
同名尚忆天门外,气象何如泰岱雄。tóng míng shàng yì tiān mén wài,qì xiàng hé rú tài dài xióng。

和盛君王屋题壁韵

彭凤高

太行东走拱神京,眼底长河一线横。tài xíng dōng zǒu gǒng shén jīng,yǎn dǐ zhǎng hé yī xiàn héng。
得势起为天下脊,伏流独向地中行。dé shì qǐ wèi tiān xià jí,fú liú dú xiàng dì zhōng xíng。
祈天坛古传轩帝,授道台荒说广成。qí tiān tán gǔ chuán xuān dì,shòu dào tái huāng shuō guǎng chéng。
玄女《阴符》原自有,仙镫犹向夜深明。xuán nǚ yīn fú yuán zì yǒu,xiān dèng yóu xiàng yè shēn míng。

和盛君王屋题壁韵

彭凤高

太古阴崖雪未融,万年松老质如桐。tài gǔ yīn yá xuě wèi róng,wàn nián sōng lǎo zhì rú tóng。
缑山鹤憩留仙迹,底柱峰高念禹功。gōu shān hè qì liú xiān jì,dǐ zhù fēng gāo niàn yǔ gōng。
日月双悬窥孔隙,楼台倒影现虚空。rì yuè shuāng xuán kuī kǒng xì,lóu tái dào yǐng xiàn xū kōng。
浮梁铁索天门陡,凡骨难禁绝顶风。fú liáng tiě suǒ tiān mén dǒu,fán gǔ nán jìn jué dǐng fēng。

和盛君王屋题壁韵

彭凤高

山如车盖气如云,下界风来上界闻。shān rú chē gài qì rú yún,xià jiè fēng lái shàng jiè wén。
玉宇几重思帝子,洞天第一纪茅君。yù yǔ jǐ zhòng sī dì zi,dòng tiān dì yī jì máo jūn。
龙潜太乙钟声动,象列元辰剑佩纷。lóng qián tài yǐ zhōng shēng dòng,xiàng liè yuán chén jiàn pèi fēn。
嵩华岱宗遥鼎峙,诸峰培塿孰为群。sōng huá dài zōng yáo dǐng zhì,zhū fēng péi lǒu shú wèi qún。

和盛君王屋题壁韵

彭凤高

漫从参井访仙真,鸡犬云中亦避人。màn cóng cān jǐng fǎng xiān zhēn,jī quǎn yún zhōng yì bì rén。
花落四时间自扫,棋完一局迹成陈。huā luò sì shí jiān zì sǎo,qí wán yī jú jì chéng chén。
玉川破屋秋风早,盘谷晴烟曙色新。yù chuān pò wū qiū fēng zǎo,pán gǔ qíng yān shǔ sè xīn。
九十七泉流润广,清虚福地世无伦。jiǔ shí qī quán liú rùn guǎng,qīng xū fú dì shì wú lún。

武陵道中

彭凤高

环堤垂柳尚含烟,秋尽覃怀十月天。huán dī chuí liǔ shàng hán yān,qiū jǐn tán huái shí yuè tiān。
暝色围村人不见,雁声如橹沁河边。míng sè wéi cūn rén bù jiàn,yàn shēng rú lǔ qìn hé biān。