古诗词

曾劭

登天柱峰绝顶

曾劭

天际真人想,于今可得言。tiān jì zhēn rén xiǎng,yú jīn kě dé yán。
东西悬日月,吴楚画乾坤。dōng xī xuán rì yuè,wú chǔ huà qián kūn。
题壁飞鳌矫,攒岩伏虎尊。tí bì fēi áo jiǎo,zǎn yán fú hǔ zūn。
划然成一笑,翠石落惊猿。huà rán chéng yī xiào,cuì shí luò jīng yuán。

登天柱峰绝顶

曾劭

振衣千仞处,徙倚得奇观。zhèn yī qiān rèn chù,xǐ yǐ dé qí guān。
剑指浮云冷,鸦飞落照寒。jiàn zhǐ fú yún lěng,yā fēi luò zhào hán。
附庸称小从,鼎立逼幽峦。fù yōng chēng xiǎo cóng,dǐng lì bī yōu luán。
为念韶光逝,山灵诵到难。wèi niàn sháo guāng shì,shān líng sòng dào nán。

登天柱峰绝顶

曾劭

俯视壑前云,松涛足下闻。fǔ shì hè qián yún,sōng tāo zú xià wén。
游人能拔俗,到者信超群。yóu rén néng bá sú,dào zhě xìn chāo qún。
石窦留丹灶,金庭閟赤文。shí dòu liú dān zào,jīn tíng bì chì wén。
茫茫天近,仙众有谁分。máng máng tiān jìn,xiān zhòng yǒu shuí fēn。