古诗词

董士锡

木兰花慢·武林归舟中作

董士锡

看斜阳一缕,刚送得,片帆归。kàn xié yáng yī lǚ,gāng sòng dé,piàn fān guī。
正岸绕孤城,波回野渡,月暗闲堤。zhèng àn rào gū chéng,bō huí yě dù,yuè àn xián dī。
依稀是谁相忆?但轻魂如梦逐烟飞。yī xī shì shuí xiāng yì?dàn qīng hún rú mèng zhú yān fēi。
赢得双双泪眼,从教涴尽罗衣。yíng dé shuāng shuāng lèi yǎn,cóng jiào wò jǐn luó yī。
江南几日又天涯,谁与寄相思?怅夜夜霜花,空林开遍,也只侬知。jiāng nán jǐ rì yòu tiān yá,shuí yǔ jì xiāng sī?chàng yè yè shuāng huā,kōng lín kāi biàn,yě zhǐ nóng zhī。
安排十分秋色,便芳菲总是别离时。ān pái shí fēn qiū sè,biàn fāng fēi zǒng shì bié lí shí。
惟有醉将醽醁,任他柔橹轻移。wéi yǒu zuì jiāng líng lù,rèn tā róu lǔ qīng yí。

虞美人·韶华争肯偎人住

董士锡

韶华争肯偎人住?已是滔滔去。sháo huá zhēng kěn wēi rén zhù?yǐ shì tāo tāo qù。
西风无赖过江来,历尽千山万水几时回?xī fēng wú lài guò jiāng lái,lì jǐn qiān shān wàn shuǐ jǐ shí huí?
秋声带叶萧萧落,莫响城头角!浮云遮月不分明,谁挽长江一洗放天青?qiū shēng dài yè xiāo xiāo luò,mò xiǎng chéng tóu jiǎo!fú yún zhē yuè bù fēn míng,shuí wǎn zhǎng jiāng yī xǐ fàng tiān qīng?

江城子·里中作

董士锡

寒风相送出层城。hán fēng xiāng sòng chū céng chéng。
晓霜凝,画轮轻。xiǎo shuāng níng,huà lún qīng。
墙内乌啼,墙外少人行。qiáng nèi wū tí,qiáng wài shǎo rén xíng。
折尽垂杨千万缕,留不住,此时情。zhé jǐn chuí yáng qiān wàn lǚ,liú bù zhù,cǐ shí qíng。
红桥独上数春星。hóng qiáo dú shàng shù chūn xīng。
月华生,水天平。yuè huá shēng,shuǐ tiān píng。
镜里夫容,应向脸边明。jìng lǐ fū róng,yīng xiàng liǎn biān míng。
金雁一双飞过也!空目断,远山青。jīn yàn yī shuāng fēi guò yě!kōng mù duàn,yuǎn shān qīng。

菩萨蛮·湖上送别

董士锡

西风日日吹空树,一林霜叶浑无主。xī fēng rì rì chuī kōng shù,yī lín shuāng yè hún wú zhǔ。
山色接湖光,离情自此长。shān sè jiē hú guāng,lí qíng zì cǐ zhǎng。
离情随绿草,绿遍江南道。lí qíng suí lǜ cǎo,lǜ biàn jiāng nán dào。
他日望君来,相思又绿苔。tā rì wàng jūn lái,xiāng sī yòu lǜ tái。

风入松·感逝

董士锡

碧林风树夜争鸣,离绪最先惊。bì lín fēng shù yè zhēng míng,lí xù zuì xiān jīng。
分明付与人肠断,为秋声、怕听春声。fēn míng fù yǔ rén cháng duàn,wèi qiū shēng pà tīng chūn shēng。
却是清商送我,谁人解道愁生?què shì qīng shāng sòng wǒ,shuí rén jiě dào chóu shēng?
莫须收汝泪纵横,馀恨更难平。mò xū shōu rǔ lèi zòng héng,yú hèn gèng nán píng。
断魂化作蛛丝去,向檐前、黏住红英。duàn hún huà zuò zhū sī qù,xiàng yán qián nián zhù hóng yīng。
怎祝东风一夜,和他尘梦吹醒?zěn zhù dōng fēng yī yè,hé tā chén mèng chuī xǐng?