古诗词

董葆琛

雁门童子歌

董葆琛

古来奇迹那有此,有此奇迹出童子。gǔ lái qí jì nà yǒu cǐ,yǒu cǐ qí jì chū tóng zi。
不能刃贼亦杀贼,一十七贼同时死。bù néng rèn zéi yì shā zéi,yī shí qī zéi tóng shí sǐ。
童子随宦居天堂,仓卒贼势来披猖。tóng zi suí huàn jū tiān táng,cāng zú zéi shì lái pī chāng。
尽掠孩提驱以走,日暮同次黄梅乡。jǐn lüè hái tí qū yǐ zǒu,rì mù tóng cì huáng méi xiāng。
飞龙药店暂安宿,一儿无言众儿哭。fēi lóng yào diàn zàn ān sù,yī ér wú yán zhòng ér kū。
却喜群贼无我虞,逡巡谋贼进鸩毒。què xǐ qún zéi wú wǒ yú,qūn xún móu zéi jìn zhèn dú。
鸩毒一中群贼诛,众儿相向犹踌躇。zhèn dú yī zhōng qún zéi zhū,zhòng ér xiāng xiàng yóu chóu chú。
此身自顾无生理,亦仰余药捐其躯。cǐ shēn zì gù wú shēng lǐ,yì yǎng yú yào juān qí qū。
凄凉野寺江村畔,欲绝未绝神不涣。qī liáng yě sì jiāng cūn pàn,yù jué wèi jué shén bù huàn。
手作家书贻家人,其志已毕魂乃断。shǒu zuò jiā shū yí jiā rén,qí zhì yǐ bì hún nǎi duàn。
我闻此事心暗悲,五尺之童才智奇。wǒ wén cǐ shì xīn àn bēi,wǔ chǐ zhī tóng cái zhì qí。
自古无独却有偶,千载以上童汪锜。zì gǔ wú dú què yǒu ǒu,qiān zài yǐ shàng tóng wāng qí。