古诗词

杨瑞

由湘潭入衡山

杨瑞

浮家非得已,幽事爱江乡。fú jiā fēi dé yǐ,yōu shì ài jiāng xiāng。
山郭明残黛,人家半夕阳。shān guō míng cán dài,rén jiā bàn xī yáng。
浪吹鱼子细,梦近蓼花凉。làng chuī yú zi xì,mèng jìn liǎo huā liáng。
亦抱图经看,苍梧望渺茫。yì bào tú jīng kàn,cāng wú wàng miǎo máng。

惜桃花

杨瑞

城南斜日桃千树,细骑轻筇此中去。chéng nán xié rì táo qiān shù,xì qí qīng qióng cǐ zhōng qù。
近桥一树红不同,立尽东风娇欲语。jìn qiáo yī shù hóng bù tóng,lì jǐn dōng fēng jiāo yù yǔ。
路回疑入武陵溪,寺近错认玄都非。lù huí yí rù wǔ líng xī,sì jìn cuò rèn xuán dōu fēi。
明霞攒簇疑无路,胭脂小片沾人衣。míng xiá zǎn cù yí wú lù,yān zhī xiǎo piàn zhān rén yī。
风风雨雨势太恶,昨日花开今日落。fēng fēng yǔ yǔ shì tài è,zuó rì huā kāi jīn rì luò。
花开花落花岂知,楚血湘魂共萧索。huā kāi huā luò huā qǐ zhī,chǔ xuè xiāng hún gòng xiāo suǒ。
可怜豪华满眼新,明珠金雁成埃尘。kě lián háo huá mǎn yǎn xīn,míng zhū jīn yàn chéng āi chén。
晓露滴残金谷月,夜乌啼断玉楼春。xiǎo lù dī cán jīn gǔ yuè,yè wū tí duàn yù lóu chūn。
玉楼金谷人几在,明岁花开颜不改。yù lóu jīn gǔ rén jǐ zài,míng suì huā kāi yán bù gǎi。
绿茵踏藉争肯来,华发凄凉不相待。lǜ yīn tà jí zhēng kěn lái,huá fā qī liáng bù xiāng dài。
当时游侣尽能诗,意气傲兀倾豪卮。dāng shí yóu lǚ jǐn néng shī,yì qì ào wù qīng háo zhī。
一曲遥闻《折杨柳》,《黄》陌上谁家吹。yī qū yáo wén zhé yáng liǔ,huáng mò shàng shuí jiā chuī。
月澹烟疏一搔首,浩歌且尽湘醽酒。yuè dàn yān shū yī sāo shǒu,hào gē qiě jǐn xiāng líng jiǔ。

晚过塘山口见河柳离披感赋

杨瑞

无复江干小泊期,记曾相见憾迟迟。wú fù jiāng gàn xiǎo pō qī,jì céng xiāng jiàn hàn chí chí。
十分宛转隋宫梦,一段萧骚灞上诗。shí fēn wǎn zhuǎn suí gōng mèng,yī duàn xiāo sāo bà shàng shī。
落日残鸦流水外,断云微雨暮帆时。luò rì cán yā liú shuǐ wài,duàn yún wēi yǔ mù fān shí。
不知谁解《黄曲》,十月河梁又别离。bù zhī shuí jiě huáng qū,shí yuè hé liáng yòu bié lí。