古诗词

黄瑞莲

闲吟

黄瑞莲

草色连天没烧痕,数声啼鸟出渔村。cǎo sè lián tiān méi shāo hén,shù shēng tí niǎo chū yú cūn。
山容过雨青连岸,柳色笼烟绿到门。shān róng guò yǔ qīng lián àn,liǔ sè lóng yān lǜ dào mén。
远水独归彭蠡阔,群峰都让小孤尊。yuǎn shuǐ dú guī péng lí kuò,qún fēng dōu ràng xiǎo gū zūn。
江干闲步微吟久,自写新诗侑酒樽。jiāng gàn xián bù wēi yín jiǔ,zì xiě xīn shī yòu jiǔ zūn。

武昌怀古

黄瑞莲

大别山头望九嶷,武昌城下柳垂丝。dà bié shān tóu wàng jiǔ yí,wǔ chāng chéng xià liǔ chuí sī。
因风玉笛来何处,跨鹤仙人去几时。yīn fēng yù dí lái hé chù,kuà hè xiān rén qù jǐ shí。
狂到祢衡偏爱死,才如崔颢例称诗。kuáng dào mí héng piān ài sǐ,cái rú cuī hào lì chēng shī。
偶来凭眺添惆怅,独立沧江总系思。ǒu lái píng tiào tiān chóu chàng,dú lì cāng jiāng zǒng xì sī。

武昌怀古

黄瑞莲

上游形胜控蛮荆,一线河流接岳衡。shàng yóu xíng shèng kòng mán jīng,yī xiàn hé liú jiē yuè héng。
水上不闻湘女泣,月中犹有夜乌声。shuǐ shàng bù wén xiāng nǚ qì,yuè zhōng yóu yǒu yè wū shēng。
千秋名士皆尘土,一代兴亡枉战争。qiān qiū míng shì jiē chén tǔ,yī dài xīng wáng wǎng zhàn zhēng。
借问滔滔江汉水,可能淘尽古今情。jiè wèn tāo tāo jiāng hàn shuǐ,kě néng táo jǐn gǔ jīn qíng。