古诗词

黄宗羲

金陵哭外舅叶六桐先生

黄宗羲

泥涂身事苦,行止自难持。ní tú shēn shì kǔ,xíng zhǐ zì nán chí。
春雨迷台路,秋声滞燕矶。chūn yǔ mí tái lù,qiū shēng zhì yàn jī。
音尘三月断,传说数番疑。yīn chén sān yuè duàn,chuán shuō shù fān yí。
夙昔风期在,青镫或见之。sù xī fēng qī zài,qīng dèng huò jiàn zhī。

金陵哭外舅叶六桐先生

黄宗羲

人传星陨日,正是月亏时。rén chuán xīng yǔn rì,zhèng shì yuè kuī shí。
流水秦淮咽,黄花篱落衰。liú shuǐ qín huái yàn,huáng huā lí luò shuāi。
编文后死责,税服礼经疑。biān wén hòu sǐ zé,shuì fú lǐ jīng yí。
泪入三泉下,寒风莫浪吹。lèi rù sān quán xià,hán fēng mò làng chuī。

山居杂咏

黄宗羲

锋镝牢囚取决过,依然不废我弦歌。fēng dī láo qiú qǔ jué guò,yī rán bù fèi wǒ xián gē。
死犹未肯输心去,贫亦岂能奈我何!sǐ yóu wèi kěn shū xīn qù,pín yì qǐ néng nài wǒ hé!
廿两棉花装破被,三根松木煮空锅。niàn liǎng mián huā zhuāng pò bèi,sān gēn sōng mù zhǔ kōng guō。
一冬也是堂堂地,岂信人间胜著多。yī dōng yě shì táng táng dì,qǐ xìn rén jiān shèng zhù duō。

寻张司马墓

黄宗羲

草荒树密路三叉,下马来寻日色斜。cǎo huāng shù mì lù sān chā,xià mǎ lái xún rì sè xié。
顽石呜呼都作字,冬青憔悴未开花。wán shí wū hū dōu zuò zì,dōng qīng qiáo cuì wèi kāi huā。
夜台不敢留真姓,萍梗还来酹晚鸦。yè tái bù gǎn liú zhēn xìng,píng gěng hái lái lèi wǎn yā。
牡砺滩头当日客,茫然隔世数年华。mǔ lì tān tóu dāng rì kè,máng rán gé shì shù nián huá。

苍水

黄宗羲

廿年苦节何人似,得此全归亦称情。niàn nián kǔ jié hé rén shì,dé cǐ quán guī yì chēng qíng。
废寺醵钱收弃骨,老生秃笔记琴声。fèi sì jù qián shōu qì gǔ,lǎo shēng tū bǐ jì qín shēng。
遥空摩影狂相得,群水穿礁浩未平。yáo kōng mó yǐng kuáng xiāng dé,qún shuǐ chuān jiāo hào wèi píng。
两世雪交私不得,只随众口一闲评。liǎng shì xuě jiāo sī bù dé,zhǐ suí zhòng kǒu yī xián píng。

卧病旬日未已闲书所忆其一

黄宗羲

此地那堪再度年,此身惭愧在镫前。cǐ dì nà kān zài dù nián,cǐ shēn cán kuì zài dèng qián。
梦中失哭儿呼我,天末招魂鸟降筵。mèng zhōng shī kū ér hū wǒ,tiān mò zhāo hún niǎo jiàng yán。
好友多从忠节传,人情不尽《绝交》篇。hǎo yǒu duō cóng zhōng jié chuán,rén qíng bù jǐn jué jiāo piān。
于今屈指几回死,未死犹然被病眠。yú jīn qū zhǐ jǐ huí sǐ,wèi sǐ yóu rán bèi bìng mián。

十一月二十八日大雪

黄宗羲

为说他年雨雪时,数番真足系追思。wèi shuō tā nián yǔ xuě shí,shù fān zhēn zú xì zhuī sī。
长安貂帽旗亭酒,樊榭芒鞋古寺诗。zhǎng ān diāo mào qí tíng jiǔ,fán xiè máng xié gǔ sì shī。
冰柱千寻逢洞口,桃花万树压湖湄。bīng zhù qiān xún féng dòng kǒu,táo huā wàn shù yā hú méi。
于今垂老荒村里,布被蒙头不出楣。yú jīn chuí lǎo huāng cūn lǐ,bù bèi méng tóu bù chū méi。

正月晦日同泽望至草庵与克归话旧

黄宗羲

风篁窈窕樵人路,初癖丛林洞下宗。fēng huáng yǎo tiǎo qiáo rén lù,chū pǐ cóng lín dòng xià zōng。
墙角梅花五六树,窗前积雪两三峰。qiáng jiǎo méi huā wǔ liù shù,chuāng qián jī xuě liǎng sān fēng。
弁山诸老吾亲见,画壁苍颜喜再逢。biàn shān zhū lǎo wú qīn jiàn,huà bì cāng yán xǐ zài féng。
惭愧廿年尘上老,始闻嗣法有渠侬。cán kuì niàn nián chén shàng lǎo,shǐ wén sì fǎ yǒu qú nóng。

花朝宿石井

黄宗羲

绳穿忆得去年事,惭愧高楼听落湍。shéng chuān yì dé qù nián shì,cán kuì gāo lóu tīng luò tuān。
红烛犹嫌寒话短,竹鸡亦道路行难。hóng zhú yóu xián hán huà duǎn,zhú jī yì dào lù xíng nán。
相看白鬓经三世,耐得青松此两山。xiāng kàn bái bìn jīng sān shì,nài dé qīng sōng cǐ liǎng shān。
感慨便成孤负却,铜丸钱汁是常餐。gǎn kǎi biàn chéng gū fù què,tóng wán qián zhī shì cháng cān。

花朝宿石井

黄宗羲

廿年曾宿溪山路,枕上仍前彻夜风。niàn nián céng sù xī shān lù,zhěn shàng réng qián chè yè fēng。
清气不容尘外虑,好诗多在月明中。qīng qì bù róng chén wài lǜ,hǎo shī duō zài yuè míng zhōng。
花前闻鸟声偏乱,兵后持杯泪易浓。huā qián wén niǎo shēng piān luàn,bīng hòu chí bēi lèi yì nóng。
珍重西窗书甲子,续游何日剪灯红。zhēn zhòng xī chuāng shū jiǎ zi,xù yóu hé rì jiǎn dēng hóng。

王仲撝侍御过龙虎草堂

黄宗羲

十年有五惊弹指,又复烦君入剡中。shí nián yǒu wǔ jīng dàn zhǐ,yòu fù fán jūn rù shàn zhōng。
斜日蜂喧荞麦路,断云犬吠瀑花东。xié rì fēng xuān qiáo mài lù,duàn yún quǎn fèi pù huā dōng。
相看髯鬓都成雪,岂料乾坤尚在笼。xiāng kàn rán bìn dōu chéng xuě,qǐ liào qián kūn shàng zài lóng。
应是未还车马债,枉教南北遍游踪。yīng shì wèi hái chē mǎ zhài,wǎng jiào nán běi biàn yóu zōng。

王仲撝侍御过龙虎草堂

黄宗羲

剡湖岂是乏茅蓬,那得君来住此中。shàn hú qǐ shì fá máo péng,nà dé jūn lái zhù cǐ zhōng。
百卷纬书真绝学,千秋国史附江东。bǎi juǎn wěi shū zhēn jué xué,qiān qiū guó shǐ fù jiāng dōng。
古松流水宵移算,红药青棂晓负笼。gǔ sōng liú shuǐ xiāo yí suàn,hóng yào qīng líng xiǎo fù lóng。
方伎儒林凭位置,谁知世外有行踪。fāng jì rú lín píng wèi zhì,shuí zhī shì wài yǒu xíng zōng。

十二月二十二日梦汪魏美

黄宗羲

湖上游踪已数年,梦中相遇在开先。hú shàng yóu zōng yǐ shù nián,mèng zhōng xiāng yù zài kāi xiān。
幅巾酒量曾如旧,僧舍寒镫何处眠。fú jīn jiǔ liàng céng rú jiù,sēng shě hán dèng hé chù mián。
湖海故人将尽矣,风波此老尚巍然。hú hǎi gù rén jiāng jǐn yǐ,fēng bō cǐ lǎo shàng wēi rán。
那堪出入如相避,孤负山阴雪后船。nà kān chū rù rú xiāng bì,gū fù shān yīn xuě hòu chuán。

饮洋溪

黄宗羲

重九已过五日强,菊花消息在茅堂。zhòng jiǔ yǐ guò wǔ rì qiáng,jú huā xiāo xī zài máo táng。
江山此处无兵马,红紫阶前正艳阳。jiāng shān cǐ chù wú bīng mǎ,hóng zǐ jiē qián zhèng yàn yáng。
甲子差年皆庆历,永和一会尽清狂。jiǎ zi chà nián jiē qìng lì,yǒng hé yī huì jǐn qīng kuáng。
篱边不惜分携去,借得寒镵木柄长。lí biān bù xī fēn xié qù,jiè dé hán chán mù bǐng zhǎng。

送万季野北上

黄宗羲

三叠湖头入帝畿,十年鸟背日光飞。sān dié hú tóu rù dì jī,shí nián niǎo bèi rì guāng fēi。
四方声价归明水,一代贤奸托布衣。sì fāng shēng jià guī míng shuǐ,yī dài xián jiān tuō bù yī。
良夜剧谈红烛跋,名园晓色牡丹旗。liáng yè jù tán hóng zhú bá,míng yuán xiǎo sè mǔ dān qí。
不知后会期何日,老泪纵横未肯稀。bù zhī hòu huì qī hé rì,lǎo lèi zòng héng wèi kěn xī。

八月小尽接家书有感

黄宗羲

秋深昏晓异温凉,静坐南窗白日长。qiū shēn hūn xiǎo yì wēn liáng,jìng zuò nán chuāng bái rì zhǎng。
青镜丝丝添鬓白,家书岁岁说年荒。qīng jìng sī sī tiān bìn bái,jiā shū suì suì shuō nián huāng。
摩挼老脚登嵩华,堆叠沙锅煮雪霜。mó ruá lǎo jiǎo dēng sōng huá,duī dié shā guō zhǔ xuě shuāng。
此愿此生犹未遂,问谁挽汝落尘糠。cǐ yuàn cǐ shēng yóu wèi suì,wèn shuí wǎn rǔ luò chén kāng。

八月小尽接家书有感

黄宗羲

擎拳竖脚此苍天,惭愧何曾让昔贤。qíng quán shù jiǎo cǐ cāng tiān,cán kuì hé céng ràng xī xián。
一击便当千里近,孤身只合万山巅。yī jī biàn dāng qiān lǐ jìn,gū shēn zhǐ hé wàn shān diān。
握中算子饶王伯,筑里新声杂铁铅。wò zhōng suàn zi ráo wáng bó,zhù lǐ xīn shēng zá tiě qiān。
斯意今人无会取,故令花草得嫣然。sī yì jīn rén wú huì qǔ,gù lìng huā cǎo dé yān rán。

钱宗伯牧斋

黄宗羲

四海宗盟五十年,心期末后与谁传。sì hǎi zōng méng wǔ shí nián,xīn qī mò hòu yǔ shuí chuán。
凭裀引烛烧残话,嘱笔完文抵债钱。píng yīn yǐn zhú shāo cán huà,zhǔ bǐ wán wén dǐ zhài qián。
红豆俄飘迷月路,美人欲绝指筝弦。hóng dòu é piāo mí yuè lù,měi rén yù jué zhǐ zhēng xián。
平生知己谁人是?píng shēng zhī jǐ shuí rén shì?
能不为公一泫然。néng bù wèi gōng yī xuàn rán。

五月二十八日书诗人壁

黄宗羲

水晶宫殿玉雕阑,丝竹丛中墨未干。shuǐ jīng gōng diàn yù diāo lán,sī zhú cóng zhōng mò wèi gàn。
却道诗情多富贵,故教村落写荒寒。què dào shī qíng duō fù guì,gù jiào cūn luò xiě huāng hán。

五月二十八日书诗人壁

黄宗羲

不钩帘幕昼沉沉,难向庸医话病深。bù gōu lián mù zhòu chén chén,nán xiàng yōng yī huà bìng shēn。
不识诗人容易病,一春花鸟总关心。bù shí shī rén róng yì bìng,yī chūn huā niǎo zǒng guān xīn。
4012