古诗词

杨素书

论诗法

杨素书

人生学渊源,各各有所自。rén shēng xué yuān yuán,gè gè yǒu suǒ zì。
沆瀣非一气,成功总难企。hàng xiè fēi yī qì,chéng gōng zǒng nán qǐ。
我幼本憃愚,况无明师启。wǒ yòu běn chōng yú,kuàng wú míng shī qǐ。
义母爱拳拳,略举诗书旨。yì mǔ ài quán quán,lüè jǔ shī shū zhǐ。
及长学讴今,里言抑何鄙。jí zhǎng xué ōu jīn,lǐ yán yì hé bǐ。
两汉与三唐,梦亦不到此。liǎng hàn yǔ sān táng,mèng yì bù dào cǐ。
我后归会稽,主人风雅士。wǒ hòu guī huì jī,zhǔ rén fēng yǎ shì。
亲炙获师承,渐解参奥理。qīn zhì huò shī chéng,jiàn jiě cān ào lǐ。
吟红主爱女,夕秀翩翩起。yín hóng zhǔ ài nǚ,xī xiù piān piān qǐ。
五载共切磋,我当畏友亲。wǔ zài gòng qiè cuō,wǒ dāng wèi yǒu qīn。
昙华萎一朝,慧业竟中止。tán huá wēi yī cháo,huì yè jìng zhōng zhǐ。
闺阁嗟睘睘,独吟殊无俚。guī gé jiē qióng qióng,dú yín shū wú lǐ。
幸荷主恩深,诱掖频予跂。xìng hé zhǔ ēn shēn,yòu yē pín yǔ qí。
例将爱女心,教我亦如是。lì jiāng ài nǚ xīn,jiào wǒ yì rú shì。
且我受薰陶,较女尤倍蓰。qiě wǒ shòu xūn táo,jiào nǚ yóu bèi xǐ。
小阁上镫初,寒衾梦回里。xiǎo gé shàng dèng chū,hán qīn mèng huí lǐ。
有意无意间,剖析微难纪。yǒu yì wú yì jiān,pōu xī wēi nán jì。
真乐两融融,函丈胡能拟。zhēn lè liǎng róng róng,hán zhàng hú néng nǐ。
许我诗学成,为我任劂剞。xǔ wǒ shī xué chéng,wèi wǒ rèn jué jī。
我纵钝根钝,识此还遗彼。wǒ zòng dùn gēn dùn,shí cǐ hái yí bǐ。
辱承训委宛,顽铁亦柔靡。rǔ chéng xùn wěi wǎn,wán tiě yì róu mí。
才知传不传,即定学诗始。cái zhī chuán bù chuán,jí dìng xué shī shǐ。
才媛不乏人,著作存有几。cái yuàn bù fá rén,zhù zuò cún yǒu jǐ。
方其侍膝下,尘情澹于水。fāng qí shì xī xià,chén qíng dàn yú shuǐ。
红闺趁清闲,倡和偕姊弟。hóng guī chèn qīng xián,chàng hé xié zǐ dì。
迨至赋宜家,琑屑筹盐米。dài zhì fù yí jiā,suǒ xiè chóu yán mǐ。
师范日渐疏,旧学日益弛。shī fàn rì jiàn shū,jiù xué rì yì chí。
即使能自立,初终志永矢。jí shǐ néng zì lì,chū zhōng zhì yǒng shǐ。
夫子或拘挛,家门或颠否。fū zi huò jū luán,jiā mén huò diān fǒu。
何暇计千秋,飘风扫萚似。hé xiá jì qiān qiū,piāo fēng sǎo tuò shì。
庋阁冷絮吟,湮没伤比比。guǐ gé lěng xù yín,yān méi shāng bǐ bǐ。
谁似我主人,终身遂依倚。shuí shì wǒ zhǔ rén,zhōng shēn suì yī yǐ。
拙著曷足论,附骥腼颜耳。zhuō zhù hé zú lùn,fù jì miǎn yán ěr。
邈想同心人,情根总不死。miǎo xiǎng tóng xīn rén,qíng gēn zǒng bù sǐ。
人合固天定,天合亦人俟。rén hé gù tiān dìng,tiān hé yì rén qí。
缘生因即生,寸心坚由尔。yuán shēng yīn jí shēng,cùn xīn jiān yóu ěr。
我愿广陶镕,问字各欢喜。wǒ yuàn guǎng táo róng,wèn zì gè huān xǐ。
安得有情眷,团栾联砚几。ān dé yǒu qíng juàn,tuán luán lián yàn jǐ。