古诗词

蒋萼

摇落

蒋萼

摇落天涯暮,羁栖感不胜。yáo luò tiān yá mù,jī qī gǎn bù shèng。
无家遂耕隐,有妇作吟朋。wú jiā suì gēng yǐn,yǒu fù zuò yín péng。
多病风怀减,悲秋客思增。duō bìng fēng huái jiǎn,bēi qiū kè sī zēng。
吾生安守拙,与世敢模棱。wú shēng ān shǒu zhuō,yǔ shì gǎn mó léng。

摇落

蒋萼

旧业荒三径,严亲滞一官。jiù yè huāng sān jìng,yán qīn zhì yī guān。
十年遭丧乱,万状忍饥寒。shí nián zāo sàng luàn,wàn zhuàng rěn jī hán。
作客曾何补,依人总觉难。zuò kè céng hé bǔ,yī rén zǒng jué nán。
愁多怯霜鬓,引镜几回看。chóu duō qiè shuāng bìn,yǐn jìng jǐ huí kàn。