古诗词

刘永济

高阳台·昨梦放棹东湖,露明荷净中,微波乍生,冰轮忽碎,化为千万,光景绝奇,得层波四字而醒,时急雨捎屋,馀寒在衾,凄然其如秋也。追怀昔游,足成此解

刘永济

双桨千荷,层波万月,扁舟又落东湖。shuāng jiǎng qiān hé,céng bō wàn yuè,biǎn zhōu yòu luò dōng hú。
冷露闲鸥,如今也似城乌。lěng lù xián ōu,rú jīn yě shì chéng wū。
淩波几度要琼佩,更几回、吊楚歌呼。líng bō jǐ dù yào qióng pèi,gèng jǐ huí diào chǔ gē hū。
算都成、翳眼空华,事往难摹。suàn dōu chéng yì yǎn kōng huá,shì wǎng nán mó。
伤心群玉神仙府,有西昆楼阙,东壁图书。shāng xīn qún yù shén xiān fǔ,yǒu xī kūn lóu quē,dōng bì tú shū。
碧霭千门,晴宵万萼明珠。bì ǎi qiān mén,qíng xiāo wàn è míng zhū。
云屏未稳华胥梦,早无端、海换桑枯。yún píng wèi wěn huá xū mèng,zǎo wú duān hǎi huàn sāng kū。
但牵情、故宇神游,泪满菰蒲。dàn qiān qíng gù yǔ shén yóu,lèi mǎn gū pú。

临江仙

刘永济

闻道锦江成渭水,花光红似长安。wén dào jǐn jiāng chéng wèi shuǐ,huā guāng hóng shì zhǎng ān。
铜驼空自泣秋烟。tóng tuó kōng zì qì qiū yān。
绮罗兴废外,歌酒死生间。qǐ luó xīng fèi wài,gē jiǔ sǐ shēng jiān。
野哭千家肠已断,虫沙犹望生还。yě kū qiān jiā cháng yǐ duàn,chóng shā yóu wàng shēng hái。
金汤何计觅泥丸。jīn tāng hé jì mì ní wán。
西南容有地,东北更无天。xī nán róng yǒu dì,dōng běi gèng wú tiān。

鹧鸪天·二首

刘永济

岁月匆匆去似飞,榆边旧恨换新悲。suì yuè cōng cōng qù shì fēi,yú biān jiù hèn huàn xīn bēi。
辽天化羽如重到,城郭而今有是非。liáo tiān huà yǔ rú zhòng dào,chéng guō ér jīn yǒu shì fēi。
黄海渚,白山隈,藜床乌帽事成灰。huáng hǎi zhǔ,bái shān wēi,lí chuáng wū mào shì chéng huī。
北陵千亩前朝树,历尽兴亡应长围。běi líng qiān mǔ qián cháo shù,lì jǐn xīng wáng yīng zhǎng wéi。

鹧鸪天·二首

刘永济

凄绝琼楼待旦人,独持鸾镜感霜痕。qī jué qióng lóu dài dàn rén,dú chí luán jìng gǎn shuāng hén。
谁怜铜辇秋衾梦,终作银台昼炬身。shuí lián tóng niǎn qiū qīn mèng,zhōng zuò yín tái zhòu jù shēn。
千丈浪,万重云,要将黄海赌乾坤。qiān zhàng làng,wàn zhòng yún,yào jiāng huáng hǎi dǔ qián kūn。
当年横笛高歌意,赢得词仙话苦辛。dāng nián héng dí gāo gē yì,yíng dé cí xiān huà kǔ xīn。

浣溪沙

刘永济

湖水湖云历劫中,楚兰新怨满西风,风前闲忆旧房栊。hú shuǐ hú yún lì jié zhōng,chǔ lán xīn yuàn mǎn xī fēng,fēng qián xián yì jiù fáng lóng。
窗递水馨添砚润,瓶供霜艳斗灯红,那时情味梦匆匆。chuāng dì shuǐ xīn tiān yàn rùn,píng gōng shuāng yàn dòu dēng hóng,nà shí qíng wèi mèng cōng cōng。

浣溪沙·寄湘弟遂园

刘永济

驱雁悲风飒飒生,林园推枕有人惊,陟冈诗就乱愁并。qū yàn bēi fēng sà sà shēng,lín yuán tuī zhěn yǒu rén jīng,zhì gāng shī jiù luàn chóu bìng。
万里空山馀老屋,百年乔木聚疲氓,残灯衰鬓苦牵萦。wàn lǐ kōng shān yú lǎo wū,bǎi nián qiáo mù jù pí máng,cán dēng shuāi bìn kǔ qiān yíng。

浣溪沙

刘永济

煮字难充众口饥,牵萝何补破残衣,接天兵祲欲无辞。zhǔ zì nán chōng zhòng kǒu jī,qiān luó hé bǔ pò cán yī,jiē tiān bīng jìn yù wú cí。
一自权衡资大盗,坐收赢利有伧儿,一家歌笑万家啼。yī zì quán héng zī dà dào,zuò shōu yíng lì yǒu cāng ér,yī jiā gē xiào wàn jiā tí。

浣溪沙·辛巳

刘永济

镜里欢情渐化尘,梦中芳草远游轮,飘魂忍泪为逢春。jìng lǐ huān qíng jiàn huà chén,mèng zhōng fāng cǎo yuǎn yóu lún,piāo hún rěn lèi wèi féng chūn。
终古鸡虫谁作主,野坛狐鼠自通神,山川能语定酸辛。zhōng gǔ jī chóng shuí zuò zhǔ,yě tán hú shǔ zì tōng shén,shān chuān néng yǔ dìng suān xīn。

浣溪沙·奉酬抚五归燕之什,即用原韵

刘永济

蘸尾新波漾曲黄,巢痕重认读书堂,输他云路得还乡。zhàn wěi xīn bō yàng qū huáng,cháo hén zhòng rèn dú shū táng,shū tā yún lù dé hái xiāng。
软语向人多蕴藉,蹴帘惊梦忒轻狂,可能衔恨付苍茫。ruǎn yǔ xiàng rén duō yùn jí,cù lián jīng mèng tè qīng kuáng,kě néng xián hèn fù cāng máng。

唐多令

刘永济

做暝柳丝多,惊凉燕语讹。zuò míng liǔ sī duō,jīng liáng yàn yǔ é。
乍春来早又春过。zhà chūn lái zǎo yòu chūn guò。
莫惜花时风雨虐,花纵好,意如何?mò xī huā shí fēng yǔ nüè,huā zòng hǎo,yì rú hé?
幻梦锦千梭,乾坤蚁一窠。huàn mèng jǐn qiān suō,qián kūn yǐ yī kē。
雾溟蒙各自摩挲。wù míng méng gè zì mó sā。
屈子独醒陶令醉,千载上,两峨峨。qū zi dú xǐng táo lìng zuì,qiān zài shàng,liǎng é é。

玲珑四犯·闻鹃用白石韵赋之

刘永济

扑眼劫尘,摇魂祅火,曰归归向何许?百年身纵在,几海桑仿古。pū yǎn jié chén,yáo hún yāo huǒ,yuē guī guī xiàng hé xǔ?bǎi nián shēn zòng zài,jǐ hǎi sāng fǎng gǔ。
兰成恨羁懒赋,漫情伤、海陵江浦。lán chéng hèn jī lǎn fù,màn qíng shāng hǎi líng jiāng pǔ。
急鼓孤城,哀笳荒戍,惟有此声苦。jí gǔ gū chéng,āi jiā huāng shù,wéi yǒu cǐ shēng kǔ。
啼空满,巴山路。tí kōng mǎn,bā shān lù。
总凄凉不在,温梦庭户。zǒng qī liáng bù zài,wēn mèng tíng hù。
几枝寒月外,怨碧飘春去。jǐ zhī hán yuè wài,yuàn bì piāo chūn qù。
家山破后休凄念,算尘隙、同为驹旅。jiā shān pò hòu xiū qī niàn,suàn chén xì tóng wèi jū lǚ。
愁更省,津桥暗、惊心倦侣。chóu gèng shěng,jīn qiáo àn jīng xīn juàn lǚ。

法曲献仙音·看鸦

刘永济

寒角荒屯,晚钟残刹,倦翼呼俦成阵。hán jiǎo huāng tún,wǎn zhōng cán shā,juàn yì hū chóu chéng zhèn。
散入苍烟,带将斜日,翻翻乍明还隐。sàn rù cāng yān,dài jiāng xié rì,fān fān zhà míng hái yǐn。
爱古桕分栖好,啼声故相引。ài gǔ jiù fēn qī hǎo,tí shēng gù xiāng yǐn。
转蓬恨,傍西风、被他惊觉。zhuǎn péng hèn,bàng xī fēng bèi tā jīng jué。
山径窈、闲曳瘦藤低趁。shān jìng yǎo xián yè shòu téng dī chèn。
漫省少陵诗,绕延秋、空噪饥吻。màn shěng shǎo líng shī,rào yán qiū kōng zào jī wěn。
晓色唐宫,更谁怜、纨扇愁损。xiǎo sè táng gōng,gèng shuí lián wán shàn chóu sǔn。
料南飞零梦,尚怯关河凄紧。liào nán fēi líng mèng,shàng qiè guān hé qī jǐn。

谒金门·二首

刘永济

帘不卷,帘外乌声千转。lián bù juǎn,lián wài wū shēng qiān zhuǎn。
心事至今犹电幻,梦多愁更乱。xīn shì zhì jīn yóu diàn huàn,mèng duō chóu gèng luàn。
旧约山轻海浅,新恨水长天远。jiù yuē shān qīng hǎi qiǎn,xīn hèn shuǐ zhǎng tiān yuǎn。
雁讯不来空缱绻,讯来肠又断。yàn xùn bù lái kōng qiǎn quǎn,xùn lái cháng yòu duàn。

浣溪沙·辛巳重午

刘永济

裹黍缠丝事已陈,偏沾新恨入清尊,不成醒醉转酸辛。guǒ shǔ chán sī shì yǐ chén,piān zhān xīn hèn rù qīng zūn,bù chéng xǐng zuì zhuǎn suān xīn。
一曲澄江喧戏鼓,半城斜日送游轮,天涯风物底相亲。yī qū chéng jiāng xuān xì gǔ,bàn chéng xié rì sòng yóu lún,tiān yá fēng wù dǐ xiāng qīn。

南乡子

刘永济

欢去杳难寻,忍向东风话旧心。huān qù yǎo nán xún,rěn xiàng dōng fēng huà jiù xīn。
身世轻沤浮巨涨,沉吟,底事关情直到今。shēn shì qīng ōu fú jù zhǎng,chén yín,dǐ shì guān qíng zhí dào jīn。
凉气满疏襟,坐掩残编夜正深。liáng qì mǎn shū jīn,zuò yǎn cán biān yè zhèng shēn。
雨压重檐如欲碎,萧森,只为伤春已不禁。yǔ yā zhòng yán rú yù suì,xiāo sēn,zhǐ wèi shāng chūn yǐ bù jìn。

南乡子

刘永济

压梦漆云深,雨气昏昏袭枕衾。yā mèng qī yún shēn,yǔ qì hūn hūn xí zhěn qīn。
梦外乾坤龙战苦,阴森,白骨成山骨挂林。mèng wài qián kūn lóng zhàn kǔ,yīn sēn,bái gǔ chéng shān gǔ guà lín。
天帝式凭临,肯把神鳌一击沉。tiān dì shì píng lín,kěn bǎ shén áo yī jī chén。
愿乞银河湔铠仗,从今,日月昭回万象湛。yuàn qǐ yín hé jiān kǎi zhàng,cóng jīn,rì yuè zhāo huí wàn xiàng zhàn。

水龙吟·前夕梦豢龙翩然莅止,袖出诗卷相示,大呼倦谻。今晨得其邮书,知财政会毕便归,峨眉之游不果矣!纪梦述情,谱此代柬

刘永济

雨深梁月藏辉,故人忽堕巴山里。yǔ shēn liáng yuè cáng huī,gù rén hū duò bā shān lǐ。
欢然共展,怀中新句,连呼倦矣。huān rán gòng zhǎn,huái zhōng xīn jù,lián hū juàn yǐ。
丛桂空吟,野猿应笑,耳尘难洗。cóng guì kōng yín,yě yuán yīng xiào,ěr chén nán xǐ。
向长亭短驿,风轮雾盖,来还去,情何似。xiàng zhǎng tíng duǎn yì,fēng lún wù gài,lái hái qù,qíng hé shì。
爷屋司农无计,漫招邀、琼筵高会。yé wū sī nóng wú jì,màn zhāo yāo qióng yán gāo huì。
夷吾九府,计然七策,徒传纸贵。yí wú jiǔ fǔ,jì rán qī cè,tú chuán zhǐ guì。
万纬千经,可怜都换,长沙哀涕。wàn wěi qiān jīng,kě lián dōu huàn,zhǎng shā āi tì。
怅梦回晓帐,离愁渺渺,恰双鱼至。chàng mèng huí xiǎo zhàng,lí chóu miǎo miǎo,qià shuāng yú zhì。

浣溪沙·晚归,楼主惠赠藏香笺纸,赋谢

刘永济

静爇黄云散法馨,闲抽玉版试霜晴,尚留余习梦承平。jìng ruò huáng yún sàn fǎ xīn,xián chōu yù bǎn shì shuāng qíng,shàng liú yú xí mèng chéng píng。
自笑不为无益事,也知难遣有涯生,谢君分我十分清。zì xiào bù wèi wú yì shì,yě zhī nán qiǎn yǒu yá shēng,xiè jūn fēn wǒ shí fēn qīng。

减字木兰花

刘永济

斜阳恋郭,残宋江山红一角。xié yáng liàn guō,cán sòng jiāng shān hóng yī jiǎo。
随意行歌,知道人生为甚么!suí yì xíng gē,zhī dào rén shēng wèi shén me!
有情终苦,试看江头杨柳树。yǒu qíng zhōng kǔ,shì kàn jiāng tóu yáng liǔ shù。
愁浅愁深,谁识天寒翠袖心?chóu qiǎn chóu shēn,shuí shí tiān hán cuì xiù xīn?

木兰花慢·绍周六兄前岁五十初度,同好咸以诗文为寿。予时方崎岖道路中,无一语相贶,补赋此调寄之

刘永济

倚檐楹万感,算都换、鬓丝皤。yǐ yán yíng wàn gǎn,suàn dōu huàn bìn sī pó。
记燕几裁云,禅床屑玉,如梦经过。jì yàn jǐ cái yún,chán chuáng xiè yù,rú mèng jīng guò。
鸣珂,故家巷里,怅承平乔木化寒莎。míng kē,gù jiā xiàng lǐ,chàng chéng píng qiáo mù huà hán shā。
惟有冲襟秀抱,宛然霁月澄波。wéi yǒu chōng jīn xiù bào,wǎn rán jì yuè chéng bō。
天和。tiān hé。
静养行窝。jìng yǎng xíng wō。
春著树,水盈科。chūn zhù shù,shuǐ yíng kē。
念照天狼燧,长镵白柄,何处烟萝?嵯峨。niàn zhào tiān láng suì,zhǎng chán bái bǐng,hé chù yān luó?cuó é。
更兼萧瑟,写生绡定惜旧山河。gèng jiān xiāo sè,xiě shēng xiāo dìng xī jiù shān hé。
甚日西窗剪炬,一尊换取颜酡。shén rì xī chuāng jiǎn jù,yī zūn huàn qǔ yán tuó。
1801234567»