古诗词

郑文焯

杨柳枝·赋小城梅枝

郑文焯

到地春风不肯闲。dào dì chūn fēng bù kěn xián。
南枝吹尽北枝残。nán zhī chuī jǐn běi zhī cán。
吴宫多少伤心色,占得墙东几尺山!wú gōng duō shǎo shāng xīn sè,zhàn dé qiáng dōng jǐ chǐ shān!

杨柳枝·赋小城梅枝

郑文焯

采香径里晚烟空,濯粉池边晓露丛。cǎi xiāng jìng lǐ wǎn yān kōng,zhuó fěn chí biān xiǎo lù cóng。
一样故宫春寂寞,可怜无地看东风!yī yàng gù gōng chūn jì mò,kě lián wú dì kàn dōng fēng!

杨柳枝·赋小城梅枝

郑文焯

缟衣月下见前身,隔世惊逢绝世人。gǎo yī yuè xià jiàn qián shēn,gé shì jīng féng jué shì rén。
怊怅溪南数枝雪,为谁开落与江春?chāo chàng xī nán shù zhī xuě,wèi shuí kāi luò yǔ jiāng chūn?

杨柳枝·赋小城梅枝

郑文焯

轻朱薄粉试妆新,漫比西施镜里春。qīng zhū báo fěn shì zhuāng xīn,màn bǐ xī shī jìng lǐ chūn。
可惜君王残霸业,只教换得两蛾颦。kě xī jūn wáng cán bà yè,zhǐ jiào huàn dé liǎng é pín。

杨柳枝·赋小城梅枝

郑文焯

江树犹伤旧国春,肯因冷澹与时新。jiāng shù yóu shāng jiù guó chūn,kěn yīn lěng dàn yǔ shí xīn。
风来谁撼千林雪,一洗人闲桃李尘。fēng lái shuí hàn qiān lín xuě,yī xǐ rén xián táo lǐ chén。

杨柳枝·赋小城梅枝

郑文焯

万枝寒玉照溪桥,鹤语今年雪未销。wàn zhī hán yù zhào xī qiáo,hè yǔ jīn nián xuě wèi xiāo。
自占东风故城曲,凄凉烟月属前朝。zì zhàn dōng fēng gù chéng qū,qī liáng yān yuè shǔ qián cháo。

杨柳枝·赋小城梅枝

郑文焯

一点芳心作意酸,预知年事有雕残。yī diǎn fāng xīn zuò yì suān,yù zhī nián shì yǒu diāo cán。
只应从此无花著,胜与松筠守岁寒。zhǐ yīng cóng cǐ wú huā zhù,shèng yǔ sōng yún shǒu suì hán。

虞美人

郑文焯

西园旧是苍波苑。xī yuán jiù shì cāng bō yuàn。
几度临花宴。jǐ dù lín huā yàn。
蓬莱宫阙总生尘。péng lái gōng quē zǒng shēng chén。
犹有一湖春色解留人。yóu yǒu yī hú chūn sè jiě liú rén。
当年湖上游仙迹。dāng nián hú shàng yóu xiān jì。
换得伤心碧。huàn dé shāng xīn bì。
麝尘蠹粉满亭池。shè chén dù fěn mǎn tíng chí。
怊怅倚帘人去未多时。chāo chàng yǐ lián rén qù wèi duō shí。

虞美人

郑文焯

倾城一片宫沟水。qīng chéng yī piàn gōng gōu shuǐ。
春皱波难起。chūn zhòu bō nán qǐ。
夜闻风雨葬倾城。yè wén fēng yǔ zàng qīng chéng。
须信人闲天上等飘零。xū xìn rén xián tiān shàng děng piāo líng。
雕轮宝马城西路。diāo lún bǎo mǎ chéng xī lù。
转烛空烟雾。zhuǎn zhú kōng yān wù。
流莺休觅上阳花。liú yīng xiū mì shàng yáng huā。
已是绿阴芳草遍人家。yǐ shì lǜ yīn fāng cǎo biàn rén jiā。

虞美人

郑文焯

楼台返照空明镜。lóu tái fǎn zhào kōng míng jìng。
更落西山影。gèng luò xī shān yǐng。
狂香野粉满天愁。kuáng xiāng yě fěn mǎn tiān chóu。
断送东风一剪水西流。duàn sòng dōng fēng yī jiǎn shuǐ xī liú。
朝朝洗面燕支泪。cháo cháo xǐ miàn yàn zhī lèi。
染作丹棱水。rǎn zuò dān léng shuǐ。
凄凉还问画中人。qī liáng hái wèn huà zhōng rén。
谁分故园从此见残春。shuí fēn gù yuán cóng cǐ jiàn cán chūn。

相思引·藕翘小榭听宛宛歌湘春夜月

郑文焯

记曲香名月里传。jì qū xiāng míng yuè lǐ chuán。
珠吭风约绕花圆。zhū kēng fēng yuē rào huā yuán。
暗抛歌豆,红破第三弦。àn pāo gē dòu,hóng pò dì sān xián。
艳拍重商秋玉谱,新题细品瘦金笺。yàn pāi zhòng shāng qiū yù pǔ,xīn tí xì pǐn shòu jīn jiān。
井华清处,不数柳屯田。jǐng huá qīng chù,bù shù liǔ tún tián。

读高陶堂志微录书后

郑文焯

梦落沧流此辍弦,一官滞调偪残年。mèng luò cāng liú cǐ chuò xián,yī guān zhì diào bī cán nián。
振奇文字投珠晦,垂老功名误瓦全。zhèn qí wén zì tóu zhū huì,chuí lǎo gōng míng wù wǎ quán。
宁惜清流论党局,从教才思傲顽仙。níng xī qīng liú lùn dǎng jú,cóng jiào cái sī ào wán xiān。
荒荒西曜湛归翼,虚傍柴桑卜墓田。huāng huāng xī yào zhàn guī yì,xū bàng chái sāng bo mù tián。

旧婉

郑文焯

旧婉前华脉脉思,疏风闲雨阁兰期。jiù wǎn qián huá mài mài sī,shū fēng xián yǔ gé lán qī。
湖山梦冷成诗瘦,弦管声繁易酒悲。hú shān mèng lěng chéng shī shòu,xián guǎn shēng fán yì jiǔ bēi。
襟上唾花空有恨,尊前梅柳为谁姿。jīn shàng tuò huā kōng yǒu hèn,zūn qián méi liǔ wèi shuí zī。
柔肠苦被明眸割,彻骨风流鬓已丝。róu cháng kǔ bèi míng móu gē,chè gǔ fēng liú bìn yǐ sī。

壬老将去吴感赠长句

郑文焯

霜信初丹晚桂林,闭门秋思已深深。shuāng xìn chū dān wǎn guì lín,bì mén qiū sī yǐ shēn shēn。
冥鸿遥带潇湘雨,樊鹤犹余江海心。míng hóng yáo dài xiāo xiāng yǔ,fán hè yóu yú jiāng hǎi xīn。
云物空蒙回北望,诗歌浩荡发南音。yún wù kōng méng huí běi wàng,shī gē hào dàng fā nán yīn。
不辞更醉重阳酒,别后兰茳漫独吟。bù cí gèng zuì zhòng yáng jiǔ,bié hòu lán jiāng màn dú yín。

元墓山楼重见旧题

郑文焯

空寒烟月五湖湾,经岁看花数往还。kōng hán yān yuè wǔ hú wān,jīng suì kàn huā shù wǎng hái。
片石谁堪同日语,高云终是在山间。piàn shí shuí kān tóng rì yǔ,gāo yún zhōng shì zài shān jiān。
十年西崦虚仙籍,几度东风破醉颜。shí nián xī yān xū xiān jí,jǐ dù dōng fēng pò zuì yán。
欲采青芝徵旧梦,樵风长识郑家山。yù cǎi qīng zhī zhēng jiù mèng,qiáo fēng zhǎng shí zhèng jiā shān。

灵岩

郑文焯

日暮谁闻小海歌,胥屏东望五湖波。rì mù shuí wén xiǎo hǎi gē,xū píng dōng wàng wǔ hú bō。
无多故国青山在,枉费宫眉十斛螺。wú duō gù guó qīng shān zài,wǎng fèi gōng méi shí hú luó。

夜雨有忆

郑文焯

花外疏疏暗雨过,西园明日绿阴多。huā wài shū shū àn yǔ guò,xī yuán míng rì lǜ yīn duō。
故人不寄潇湘梦,一夜春魂泣女萝。gù rén bù jì xiāo xiāng mèng,yī yè chūn hún qì nǚ luó。

杨柳

郑文焯

秋尽江干柳未黄,官亭相送只斜阳。qiū jǐn jiāng gàn liǔ wèi huáng,guān tíng xiāng sòng zhǐ xié yáng。
汉南何意先摇落,枉及东风作絮狂。hàn nán hé yì xiān yáo luò,wǎng jí dōng fēng zuò xù kuáng。

杨柳

郑文焯

绿尘帐殿晚阴移,舞袖飘零怨楚姬。lǜ chén zhàng diàn wǎn yīn yí,wǔ xiù piāo líng yuàn chǔ jī。
莫把长条赠歧路,故宫犹得妒腰支。mò bǎ zhǎng tiáo zèng qí lù,gù gōng yóu dé dù yāo zhī。

园居早春寄山中客

郑文焯

林鸟春多声,池花落还见。lín niǎo chūn duō shēng,chí huā luò hái jiàn。
连情美瞻听,逐物矜芳衍。lián qíng měi zhān tīng,zhú wù jīn fāng yǎn。
盛往识来希,娱新增旧眷。shèng wǎng shí lái xī,yú xīn zēng jiù juàn。
佳人处帷屏,高制绝雕绚。jiā rén chù wéi píng,gāo zhì jué diāo xuàn。
碧云殊未期,瑶华独谁荐。bì yún shū wèi qī,yáo huá dú shuí jiàn。
欢怨隔岁年,宿心违缱绻。huān yuàn gé suì nián,sù xīn wéi qiǎn quǎn。
载枉《黄鹄》篇,感音发哀断。zài wǎng huáng gǔ piān,gǎn yīn fā āi duàn。
夕思初月盈,晨忧繁星散。xī sī chū yuè yíng,chén yōu fán xīng sàn。
良游信乖绝,念子长粲粲。liáng yóu xìn guāi jué,niàn zi zhǎng càn càn。
鸣弹答幽素,撷馨托柔翰。míng dàn dá yōu sù,xié xīn tuō róu hàn。
及时徵昔言,山阿遂嘉践。jí shí zhēng xī yán,shān ā suì jiā jiàn。
227«6789101112