古诗词

郑日奎

游嵩山寺

郑日奎

十里溪声五里山,数椽梵刹万松间。shí lǐ xī shēng wǔ lǐ shān,shù chuán fàn shā wàn sōng jiān。
老僧扫地不为客,待有白云时往还。lǎo sēng sǎo dì bù wèi kè,dài yǒu bái yún shí wǎng hái。

小隐岩

郑日奎

竟日穷搜讨,幽意犹未足。jìng rì qióng sōu tǎo,yōu yì yóu wèi zú。
更过小隐岩,随步姿清瞩。gèng guò xiǎo yǐn yán,suí bù zī qīng zhǔ。
两壁势相拒,一径往如复。liǎng bì shì xiāng jù,yī jìng wǎng rú fù。
石跨涧为梁,僧缘崖作屋。shí kuà jiàn wèi liáng,sēng yuán yá zuò wū。
檐飞四时溜,窗倚千竿竹。yán fēi sì shí liū,chuāng yǐ qiān gān zhú。
山花不辨名,溪草随意绿。shān huā bù biàn míng,xī cǎo suí yì lǜ。
风尘接混茫,声光相为触。fēng chén jiē hùn máng,shēng guāng xiāng wèi chù。
主人意殊快,张宴岩之曲。zhǔ rén yì shū kuài,zhāng yàn yán zhī qū。
高歌翻宿鸟,清吹振林木。gāo gē fān sù niǎo,qīng chuī zhèn lín mù。
促席尽绸缪,开襟谢拘束。cù xí jǐn chóu móu,kāi jīn xiè jū shù。
安知高峰外,夕阳下平陆。ān zhī gāo fēng wài,xī yáng xià píng lù。

一线

郑日奎

登高复临深,所欲尽奇态。dēng gāo fù lín shēn,suǒ yù jǐn qí tài。
侧身苍翠中,试足鱼龙背。cè shēn cāng cuì zhōng,shì zú yú lóng bèi。
两峰势欲合,万象全幽昧。liǎng fēng shì yù hé,wàn xiàng quán yōu mèi。
仅透一线光,顿失天地大。jǐn tòu yī xiàn guāng,dùn shī tiān dì dà。
日月无多照,欻忽异明晦。rì yuè wú duō zhào,chuā hū yì míng huì。
纵横罗怪石,踯躅有余碍。zòng héng luó guài shí,zhí zhú yǒu yú ài。
淙淙半空溜,直下曳潜濑。cóng cóng bàn kōng liū,zhí xià yè qián lài。
湿云凝不流,鸟声云内外。shī yún níng bù liú,niǎo shēng yún nèi wài。
静觉雷雨蓄,幽疑鬼神会。jìng jué léi yǔ xù,yōu yí guǐ shén huì。
因想开劈初,五丁力稍懈。yīn xiǎng kāi pī chū,wǔ dīng lì shāo xiè。
一罅不及补,千古诧奇怪。yī xià bù jí bǔ,qiān gǔ chà qí guài。
坐啸窈冥中,无言但称快。zuò xiào yǎo míng zhōng,wú yán dàn chēng kuài。
异境岂恒遇,兹游矢以再。yì jìng qǐ héng yù,zī yóu shǐ yǐ zài。
长揖告山灵,呵护请相待。zhǎng yī gào shān líng,hē hù qǐng xiāng dài。