古诗词

郑国藩

次韵和李仰莲喜雨

郑国藩

好雨如佳客,相逢解闷襟。hǎo yǔ rú jiā kè,xiāng féng jiě mèn jīn。
热蝇踪渐远,凉月影刚临。rè yíng zōng jiàn yuǎn,liáng yuè yǐng gāng lín。
座有清风入,人无俗气侵。zuò yǒu qīng fēng rù,rén wú sú qì qīn。
羲皇傥可侣,莫负此时心。xī huáng tǎng kě lǚ,mò fù cǐ shí xīn。

民国元年革新制度开学谒圣初用鞠躬礼诗以志感

郑国藩

后时偷谒圣,拜跪恐人看。hòu shí tōu yè shèng,bài guì kǒng rén kàn。
制度更新日,威仪率旧难。zhì dù gèng xīn rì,wēi yí lǜ jiù nán。
春风频送暖,晓日尚馀寒。chūn fēng pín sòng nuǎn,xiǎo rì shàng yú hán。
反古原非计,问心且可安。fǎn gǔ yuán fēi jì,wèn xīn qiě kě ān。

民国元年革新制度开学谒圣初用鞠躬礼诗以志感

郑国藩

耶教传西土,欧人拜舞忙。yé jiào chuán xī tǔ,ōu rén bài wǔ máng。
如何周礼在,翻使汉仪亡。rú hé zhōu lǐ zài,fān shǐ hàn yí wáng。
奇局开千古,斯文系百王。qí jú kāi qiān gǔ,sī wén xì bǎi wáng。
鲰生意何有,日月自辉光。zōu shēng yì hé yǒu,rì yuè zì huī guāng。

次韵和王逸叟感怀

郑国藩

万树秋声搅梦痕,望京楼上几斜曛。wàn shù qiū shēng jiǎo mèng hén,wàng jīng lóu shàng jǐ xié xūn。
星环北极辰犹拱,鹿走中原事未分。xīng huán běi jí chén yóu gǒng,lù zǒu zhōng yuán shì wèi fēn。
忧世君真同贾傅,反骚我久愧扬云。yōu shì jūn zhēn tóng jiǎ fù,fǎn sāo wǒ jiǔ kuì yáng yún。
何当把臂深林里,共友空山麋鹿群。hé dāng bǎ bì shēn lín lǐ,gòng yǒu kōng shān mí lù qún。

寄怀张幼吾顾伯石

郑国藩

苦志为诗老未成,推敲枉自费经营。kǔ zhì wèi shī lǎo wèi chéng,tuī qiāo wǎng zì fèi jīng yíng。
选词长忆张三影,讲艺难逢顾一声。xuǎn cí zhǎng yì zhāng sān yǐng,jiǎng yì nán féng gù yī shēng。
夜雨竹窗思旧梦,秋风桐院动离情。yè yǔ zhú chuāng sī jiù mèng,qiū fēng tóng yuàn dòng lí qíng。
年来回首燕云路,顶戴犹惭千佛名。nián lái huí shǒu yàn yún lù,dǐng dài yóu cán qiān fú míng。

陈孟卿以诗送钟少石北上应知事试走函索和次原韵答之并寄少石以代骊歌

郑国藩

瑶笺乙乙喜穿珠,宛向中天咏白榆。yáo jiān yǐ yǐ xǐ chuān zhū,wǎn xiàng zhōng tiān yǒng bái yú。
句好情翻增旧雨,时艰我亦怅前途。jù hǎo qíng fān zēng jiù yǔ,shí jiān wǒ yì chàng qián tú。
效颦且博群儿笑,得隽当哀众草芜。xiào pín qiě bó qún ér xiào,dé juàn dāng āi zhòng cǎo wú。
谁道长安原近日,三千弱水隔蓬壶。shuí dào zhǎng ān yuán jìn rì,sān qiān ruò shuǐ gé péng hú。

陈孟卿以诗送钟少石北上应知事试走函索和次原韵答之并寄少石以代骊歌

郑国藩

回首京华感故吾,曾经控地愧枋榆。huí shǒu jīng huá gǎn gù wú,céng jīng kòng dì kuì fāng yú。
登仙景倩空馀羡,返辔王阳有畏途。dēng xiān jǐng qiàn kōng yú xiàn,fǎn pèi wáng yáng yǒu wèi tú。
策试理人才自健,诗成赠别意先芜。cè shì lǐ rén cái zì jiàn,shī chéng zèng bié yì xiān wú。
茫茫世事殊今昔,且尽花前酒一壶。máng máng shì shì shū jīn xī,qiě jǐn huā qián jiǔ yī hú。

和陈孟卿送春次原韵

郑国藩

一年好景今朝尽,乘兴还登江上楼。yī nián hǎo jǐng jīn cháo jǐn,chéng xīng hái dēng jiāng shàng lóu。
大块文章留别赋,当前哀乐笑迷邮。dà kuài wén zhāng liú bié fù,dāng qián āi lè xiào mí yóu。
离怀几度萦归雁,嘉话无多付野鸥。lí huái jǐ dù yíng guī yàn,jiā huà wú duō fù yě ōu。
人事由来有代谢,莫将诗笔写新愁。rén shì yóu lái yǒu dài xiè,mò jiāng shī bǐ xiě xīn chóu。

和陈孟卿送春次原韵

郑国藩

飞花尽日扑帘钩,瞥眼春光似水流。fēi huā jǐn rì pū lián gōu,piē yǎn chūn guāng shì shuǐ liú。
茶鼎有声催别梦,酒旗无力扬高楼。chá dǐng yǒu shēng cuī bié mèng,jiǔ qí wú lì yáng gāo lóu。
遨头节近频惊曙,婪尾杯传易感秋。áo tóu jié jìn pín jīng shǔ,lán wěi bēi chuán yì gǎn qiū。
安得鲁戈长驻日,年年海屋看添筹。ān dé lǔ gē zhǎng zhù rì,nián nián hǎi wū kàn tiān chóu。

再和陈孟卿送春叠前韵

郑国藩

百二韶光逝水流,有人惜别怕登楼。bǎi èr sháo guāng shì shuǐ liú,yǒu rén xī bié pà dēng lóu。
柳丝难把骊驹系,花信应劳旅雁邮。liǔ sī nán bǎ lí jū xì,huā xìn yīng láo lǚ yàn yóu。
万里行踪迷野马,一年胜迹付闲鸥。wàn lǐ xíng zōng mí yě mǎ,yī nián shèng jì fù xián ōu。
衔杯欲问重来事,骇绿纷红总惹愁。xián bēi yù wèn zhòng lái shì,hài lǜ fēn hóng zǒng rě chóu。

再和陈孟卿送春叠前韵

郑国藩

春尽疏帘懒上钩,落花如雨水空流。chūn jǐn shū lián lǎn shàng gōu,luò huā rú yǔ shuǐ kōng liú。
晚莺语涩烟千树,孤雁声酸月一楼。wǎn yīng yǔ sè yān qiān shù,gū yàn shēng suān yuè yī lóu。
地隔阳关偏怯晓,人非宋玉莫悲秋。dì gé yáng guān piān qiè xiǎo,rén fēi sòng yù mò bēi qiū。
与君更订寻芳约,休道来年逊一筹。yǔ jūn gèng dìng xún fāng yuē,xiū dào lái nián xùn yī chóu。

王君慕韩以诗见怀错原韵奉答

郑国藩

自笑画眉不入时,敢将旧话续新诗。zì xiào huà méi bù rù shí,gǎn jiāng jiù huà xù xīn shī。
多君剩锦频分饷,愧我安弦未得师。duō jūn shèng jǐn pín fēn xiǎng,kuì wǒ ān xián wèi dé shī。
闻有云根培梓木,应无村曲唱杨枝。wén yǒu yún gēn péi zǐ mù,yīng wú cūn qū chàng yáng zhī。
名园风月谁宾主,乘兴还思载酒随。míng yuán fēng yuè shuí bīn zhǔ,chéng xīng hái sī zài jiǔ suí。

和王慕韩八月十三夜看月次原韵

郑国藩

当头皓魄未全圆,已自清辉满碧天。dāng tóu hào pò wèi quán yuán,yǐ zì qīng huī mǎn bì tiān。
千里同看地表雪,二分尚掩桂轮烟。qiān lǐ tóng kàn dì biǎo xuě,èr fēn shàng yǎn guì lún yān。
观涛预话无多日,品茗回思又一年。guān tāo yù huà wú duō rì,pǐn míng huí sī yòu yī nián。
双鲤远来知索句,愧吾叉手不成篇。shuāng lǐ yuǎn lái zhī suǒ jù,kuì wú chā shǒu bù chéng piān。

书怀

郑国藩

草草浮生一卷中,未来日月过来同。cǎo cǎo fú shēng yī juǎn zhōng,wèi lái rì yuè guò lái tóng。
立言愧说千秋业,终岁常存两袖风。lì yán kuì shuō qiān qiū yè,zhōng suì cháng cún liǎng xiù fēng。
岂有薤根讥庾亮,从无李核笑王戎。qǐ yǒu xiè gēn jī yǔ liàng,cóng wú lǐ hé xiào wáng róng。
生王死士寻常事,且熟黄粱梦吕翁。shēng wáng sǐ shì xún cháng shì,qiě shú huáng liáng mèng lǚ wēng。

咏竹

郑国藩

秋声十里离离影,正是风篁入望时。qiū shēng shí lǐ lí lí yǐng,zhèng shì fēng huáng rù wàng shí。
清节知无因热意,虚心岂有傲人姿。qīng jié zhī wú yīn rè yì,xū xīn qǐ yǒu ào rén zī。
淇园翠锁烟三径,湘水青涵玉万枝。qí yuán cuì suǒ yān sān jìng,xiāng shuǐ qīng hán yù wàn zhī。
几度濡毫思细写,胸无成竹敢轻为。jǐ dù rú háo sī xì xiě,xiōng wú chéng zhú gǎn qīng wèi。

有规

郑国藩

柔情空自托琼瑰,六义无关派漫开。róu qíng kōng zì tuō qióng guī,liù yì wú guān pài màn kāi。
荑稗易丰终异谷,齿牙不惜为怜才。tí bài yì fēng zhōng yì gǔ,chǐ yá bù xī wèi lián cái。
群怨兴观思故训,风云月露尽诗材。qún yuàn xīng guān sī gù xùn,fēng yún yuè lù jǐn shī cái。
莫将绮语争哀艳,应识西昆是别裁。mò jiāng qǐ yǔ zhēng āi yàn,yīng shí xī kūn shì bié cái。

老松吟

郑国藩

参天黛色郁森森,独倚悬崖阅古今。cān tiān dài sè yù sēn sēn,dú yǐ xuán yá yuè gǔ jīn。
境寂只宜孤鹤伴,风来欲作老龙吟。jìng jì zhǐ yí gū hè bàn,fēng lái yù zuò lǎo lóng yín。
乘时花木谁知己,暮岁冰霜寄赏音。chéng shí huā mù shuí zhī jǐ,mù suì bīng shuāng jì shǎng yīn。
莫向人间支大厦,出山泉水异初心。mò xiàng rén jiān zhī dà shà,chū shān quán shuǐ yì chū xīn。

柬王弘愿居士

郑国藩

教义怀疑欲细谈,问君高论可容参。jiào yì huái yí yù xì tán,wèn jūn gāo lùn kě róng cān。
名心未化终非佛,痴望犹存总是凡。míng xīn wèi huà zhōng fēi fú,chī wàng yóu cún zǒng shì fán。
性体由来无色相,空花枉自费研探。xìng tǐ yóu lái wú sè xiāng,kōng huā wǎng zì fèi yán tàn。
蒲团坐破果何有,云在青山月在潭。pú tuán zuò pò guǒ hé yǒu,yún zài qīng shān yuè zài tán。

柬王弘愿居士

郑国藩

觅心不得说安心,惭愧风前薝卜林。mì xīn bù dé shuō ān xīn,cán kuì fēng qián zhān bo lín。
大地山河原泡幻,当头日月自升沉。dà dì shān hé yuán pào huàn,dāng tóu rì yuè zì shēng chén。
众生火宅馀酣梦,末劫灵山剩梵音。zhòng shēng huǒ zhái yú hān mèng,mò jié líng shān shèng fàn yīn。
说法若知无法说,迷津宝筏笑空寻。shuō fǎ ruò zhī wú fǎ shuō,mí jīn bǎo fá xiào kōng xún。

舟次龟湖作

郑国藩

万岭回环似玉城,铜旗铁帽更峥嵘。wàn lǐng huí huán shì yù chéng,tóng qí tiě mào gèng zhēng róng。
山连邻境云斜出,石压江门浪怒争。shān lián lín jìng yún xié chū,shí yā jiāng mén làng nù zhēng。
夹岸梅花香断续,参天竹树绿纵横。jiā àn méi huā xiāng duàn xù,cān tiān zhú shù lǜ zòng héng。
老怀到此尘心淡,欲借桃源辟地耕。lǎo huái dào cǐ chén xīn dàn,yù jiè táo yuán pì dì gēng。
9112345