古诗词

郑孝胥

韬庵八十六岁生日

郑孝胥

英豪当代兴登堡,名节千秋听水楼。yīng háo dāng dài xīng dēng bǎo,míng jié qiān qiū tīng shuǐ lóu。
并世天教系王室,一时人望重神州。bìng shì tiān jiào xì wáng shì,yī shí rén wàng zhòng shén zhōu。
趋朝心尚凌风雪,绝席班应隔辈流。qū cháo xīn shàng líng fēng xuě,jué xí bān yīng gé bèi liú。
长白中兴山万垒,试凭紫气候青牛。zhǎng bái zhōng xīng shān wàn lěi,shì píng zǐ qì hòu qīng niú。

腐儒六月九日

郑孝胥

此局端堪称意无,疲民广漠暂枝梧。cǐ jú duān kān chēng yì wú,pí mín guǎng mò zàn zhī wú。
天心或欲收残劫,王道何妨起一隅。tiān xīn huò yù shōu cán jié,wáng dào hé fáng qǐ yī yú。
尹也就汤应得所,禹之行水定非愚。yǐn yě jiù tāng yīng dé suǒ,yǔ zhī xíng shuǐ dìng fēi yú。
西南亿兆当谁寄,悉绝乾坤老腐儒。xī nán yì zhào dāng shuí jì,xī jué qián kūn lǎo fǔ rú。

香瓜

郑孝胥

转绿回黄讶绣纹,温黁鼻观已微闻。zhuǎn lǜ huí huáng yà xiù wén,wēn nún bí guān yǐ wēi wén。
味寻甘露酣初证,韵绝醇醪逞半醺。wèi xún gān lù hān chū zhèng,yùn jué chún láo chěng bàn xūn。
荔子先驱肤绰约,木瓜永好思氤氲。lì zi xiān qū fū chuò yuē,mù guā yǒng hǎo sī yīn yūn。
欲将哈密论风调,舌本仙凡岂易分。yù jiāng hā mì lùn fēng diào,shé běn xiān fán qǐ yì fēn。

和朝鲜朴荣哲韵

郑孝胥

劫馀文物久销沈,忽枉新篇惬素襟。jié yú wén wù jiǔ xiāo shěn,hū wǎng xīn piān qiè sù jīn。
在远披函情已达,相逢倾盖意殊深。zài yuǎn pī hán qíng yǐ dá,xiāng féng qīng gài yì shū shēn。
文书遮眼频投笔,尘土填胸欲废吟。wén shū zhē yǎn pín tóu bǐ,chén tǔ tián xiōng yù fèi yín。
可笑杜陵怀稷契,三年尸位定何心。kě xiào dù líng huái jì qì,sān nián shī wèi dìng hé xīn。

九日

郑孝胥

天外飞翔莫计程,登高谁忆旧诗名。tiān wài fēi xiáng mò jì chéng,dēng gāo shuí yì jiù shī míng。
半生重九人空许,七十残年世共轻。bàn shēng zhòng jiǔ rén kōng xǔ,qī shí cán nián shì gòng qīng。
晚倚无闾看禹域,端回绝漠作神京。wǎn yǐ wú lǘ kàn yǔ yù,duān huí jué mò zuò shén jīng。
探囊馀智应将尽,却笑南归计未成。tàn náng yú zhì yīng jiāng jǐn,què xiào nán guī jì wèi chéng。

十二月七日从幸旅顺

郑孝胥

向时鱼服赋来归,果见龙腾破壁飞。xiàng shí yú fú fù lái guī,guǒ jiàn lóng téng pò bì fēi。
暂息辽东怀未展,回看赤县事终非。zàn xī liáo dōng huái wèi zhǎn,huí kàn chì xiàn shì zhōng fēi。
五铢祚永知当复,三辅民愁感式微。wǔ zhū zuò yǒng zhī dāng fù,sān fǔ mín chóu gǎn shì wēi。
小待太平频拭目,乞身犹欲遂初衣。xiǎo dài tài píng pín shì mù,qǐ shēn yóu yù suì chū yī。

和黄默园伤足

郑孝胥

归心如箭车垂发,却曲偏嗟足偶伤。guī xīn rú jiàn chē chuí fā,què qū piān jiē zú ǒu shāng。
韬叟频烦寄声至,旧京相见为诗忙。tāo sǒu pín fán jì shēng zhì,jiù jīng xiāng jiàn wèi shī máng。
奇情蟠郁容徐吐,好句吟哦亦自偿。qí qíng pán yù róng xú tǔ,hǎo jù yín ó yì zì cháng。
留取假期迟两月,城南花事趁春光。liú qǔ jiǎ qī chí liǎng yuè,chéng nán huā shì chèn chūn guāng。

夏至

郑孝胥

手书日记罢趋衙,便觉闲廊足岁华。shǒu shū rì jì bà qū yá,biàn jué xián láng zú suì huá。
十日雨晴喧曙雀,半庭绿暗长秋花。shí rì yǔ qíng xuān shǔ què,bàn tíng lǜ àn zhǎng qiū huā。
故人频问诗情好,新局微闻国论哗。gù rén pín wèn shī qíng hǎo,xīn jú wēi wén guó lùn huā。
拂拭书窗入长夏,试评沉李与浮瓜。fú shì shū chuāng rù zhǎng xià,shì píng chén lǐ yǔ fú guā。

寄李拔可

郑孝胥

蜩螗羹沸意难坚,慢世相如信独贤。tiáo táng gēng fèi yì nán jiān,màn shì xiāng rú xìn dú xián。
风雨聊过看小劫,园林端易遣华年。fēng yǔ liáo guò kàn xiǎo jié,yuán lín duān yì qiǎn huá nián。
高吟频动江湖色,雅兴弥增翰墨园。gāo yín pín dòng jiāng hú sè,yǎ xīng mí zēng hàn mò yuán。
莫向辽东叹微管,书来犹及月初圆。mò xiàng liáo dōng tàn wēi guǎn,shū lái yóu jí yuè chū yuán。

中秋寄稚辛

郑孝胥

天际昂头孰可留,《逍遥》篇外更遨游。tiān jì áng tóu shú kě liú,xiāo yáo piān wài gèng áo yóu。
燕辽来往才经宿,坡颍追随又一秋。yàn liáo lái wǎng cái jīng sù,pō yǐng zhuī suí yòu yī qiū。
人物西山须野老,画图乔木待高楼。rén wù xī shān xū yě lǎo,huà tú qiáo mù dài gāo lóu。
长廊徐步闲吟地,定有乾坤眼底收。zhǎng láng xú bù xián yín dì,dìng yǒu qián kūn yǎn dǐ shōu。

闭户

郑孝胥

退休进取事何穷,吾道当如日在中。tuì xiū jìn qǔ shì hé qióng,wú dào dāng rú rì zài zhōng。
闭户著书时未晚,造车合辙意难同。bì hù zhù shū shí wèi wǎn,zào chē hé zhé yì nán tóng。
云阴昼短长催暮,寒色林疏更反风。yún yīn zhòu duǎn zhǎng cuī mù,hán sè lín shū gèng fǎn fēng。
积叶满街谁共饮,空将情况话辽东。jī yè mǎn jiē shuí gòng yǐn,kōng jiāng qíng kuàng huà liáo dōng。

乙亥除夕

郑孝胥

父兄持我来京日,屈指腾腾七十年。fù xiōng chí wǒ lái jīng rì,qū zhǐ téng téng qī shí nián。
果见兴亡真脱命,偶全名节岂违天。guǒ jiàn xīng wáng zhēn tuō mìng,ǒu quán míng jié qǐ wéi tiān。
馀生已置浮云外,空手曾趋白刃前。yú shēng yǐ zhì fú yún wài,kōng shǒu céng qū bái rèn qián。
剩与栾城期对榻,看山听雨尽华颠。shèng yǔ luán chéng qī duì tà,kàn shān tīng yǔ jǐn huá diān。

周立之六十生日

郑孝胥

入山胜具谁能伴,离坐狂言众尽惊。rù shān shèng jù shuí néng bàn,lí zuò kuáng yán zhòng jǐn jīng。
轻世固应先却老,放怀未信果忘情。qīng shì gù yīng xiān què lǎo,fàng huái wèi xìn guǒ wàng qíng。
平生相许空惭色,晚节何堪更盗名。píng shēng xiāng xǔ kōng cán sè,wǎn jié hé kān gèng dào míng。
便欲南归作园叟,与君试约赋还京。biàn yù nán guī zuò yuán sǒu,yǔ jūn shì yuē fù hái jīng。

闰三月十二日示坐客

郑孝胥

馀年兄弟未全衰,只似机云入洛时。yú nián xiōng dì wèi quán shuāi,zhǐ shì jī yún rù luò shí。
一代名流多见许,千秋佳传定能奇。yī dài míng liú duō jiàn xǔ,qiān qiū jiā chuán dìng néng qí。
信天岂易闲方信,知命非难老自知。xìn tiān qǐ yì xián fāng xìn,zhī mìng fēi nán lǎo zì zhī。
不解尼山孜孜者,假年学《易》欲何为?bù jiě ní shān zī zī zhě,jiǎ nián xué yì yù hé wèi?

同季直夜坐吴氏草堂

郑孝胥

一听秋堂雨,知君病渐苏。yī tīng qiū táng yǔ,zhī jūn bìng jiàn sū。
欲论十年事,庭树已模糊。yù lùn shí nián shì,tíng shù yǐ mó hú。

暮霞

郑孝胥

只疑日已落,黯黯颓云翳。zhǐ yí rì yǐ luò,àn àn tuí yún yì。
百里俄极明,金银耀天际。bǎi lǐ é jí míng,jīn yín yào tiān jì。

暮霞

郑孝胥

雨气漫不收,斜照忽相逼。yǔ qì màn bù shōu,xié zhào hū xiāng bī。
爱此带雨林,临流弄奇色。ài cǐ dài yǔ lín,lín liú nòng qí sè。

归至南京

郑孝胥

朔风撼书窗,苦雪压斑竹。shuò fēng hàn shū chuāng,kǔ xuě yā bān zhú。
道人晚归来,窗红竹还绿。dào rén wǎn guī lái,chuāng hóng zhú hái lǜ。

自题三十八岁小照

郑孝胥

万事惭强聒,中年偏寡欢。wàn shì cán qiáng guā,zhōng nián piān guǎ huān。
养精勤闭目,留待老来看。yǎng jīng qín bì mù,liú dài lǎo lái kàn。

自题三十八岁小照

郑孝胥

吾年垂四十,颇亦厌虚辞。wú nián chuí sì shí,pǒ yì yàn xū cí。
结习浑难尽,鸣秋略有诗。jié xí hún nán jǐn,míng qiū lüè yǒu shī。