古诗词

郑孝胥

二十一夜

郑孝胥

人间倚伏可推寻,急劫翻腾理最深。rén jiān yǐ fú kě tuī xún,jí jié fān téng lǐ zuì shēn。
石烂海枯谁不灭,为君细说落星心。shí làn hǎi kū shuí bù miè,wèi jūn xì shuō luò xīng xīn。

十一月初三日奉乘舆幸日本使馆

郑孝胥

乘回风兮载云旗,纵横无人神鬼驰。chéng huí fēng xī zài yún qí,zòng héng wú rén shén guǐ chí。
手持帝子出虎穴,青史茫茫无此奇。shǒu chí dì zi chū hǔ xué,qīng shǐ máng máng wú cǐ qí。

十一月初三日奉乘舆幸日本使馆

郑孝胥

是日何来蒙古风,天倾地坼见共工。shì rì hé lái méng gǔ fēng,tiān qīng dì chè jiàn gòng gōng。
休嗟猛士不可得,犹有人间一秃翁。xiū jiē měng shì bù kě dé,yóu yǒu rén jiān yī tū wēng。

樱花

郑孝胥

施朱傅粉在高林,光焰旋看晓日侵。shī zhū fù fěn zài gāo lín,guāng yàn xuán kàn xiǎo rì qīn。
谁念崇桃成野烧,龙华花事不堪寻。shuí niàn chóng táo chéng yě shāo,lóng huá huā shì bù kān xún。

坐忘

郑孝胥

疏疏过雨湿长廊,微倦抛书欲坐忘。shū shū guò yǔ shī zhǎng láng,wēi juàn pāo shū yù zuò wàng。
暮色平林深尔许,却留高柳染斜阳。mù sè píng lín shēn ěr xǔ,què liú gāo liǔ rǎn xié yáng。

磨墨

郑孝胥

盥漱衣冠只四更,惯将磨墨遣闲情。guàn shù yī guān zhǐ sì gèng,guàn jiāng mó mò qiǎn xián qíng。
不辞漆黑休灯坐,磨出窗间一日明。bù cí qī hēi xiū dēng zuò,mó chū chuāng jiān yī rì míng。

十六晓月

郑孝胥

鸡待五更能一叫,鹤知夜半不须眠。jī dài wǔ gèng néng yī jiào,hè zhī yè bàn bù xū mián。
沉吟送尽西窗月,回首东方白竟天。chén yín sòng jǐn xī chuāng yuè,huí shǒu dōng fāng bái jìng tiān。

奉敕题钱选观鹅图卷

郑孝胥

仰止乾隆感慨多,应天法祖道如何?yǎng zhǐ qián lóng gǎn kǎi duō,yīng tiān fǎ zǔ dào rú hé?
家鸡莫泥山阴体,笔陈中兴有观鹅。jiā jī mò ní shān yīn tǐ,bǐ chén zhōng xīng yǒu guān é。

周立之目送归鸿图

郑孝胥

当时吐气似长虹,情感中年入苦空。dāng shí tǔ qì shì zhǎng hóng,qíng gǎn zhōng nián rù kǔ kōng。
莫为张罗更惆怅,惊鸿回首是冥鸿。mò wèi zhāng luó gèng chóu chàng,jīng hóng huí shǒu shì míng hóng。

题徐又淑女士画像

郑孝胥

婀娜秋兰才数笔,无言自有暗香来。ē nà qiū lán cái shù bǐ,wú yán zì yǒu àn xiāng lái。
不书名氏知何意,似为骚人惜露才。bù shū míng shì zhī hé yì,shì wèi sāo rén xī lù cái。

固始吴氏家诫卷书后

郑孝胥

介寿称觞俗所同,长言劝诫见家风。jiè shòu chēng shāng sú suǒ tóng,zhǎng yán quàn jiè jiàn jiā fēng。
人生只有思亲日,莫付良辰乐事中。rén shēng zhǐ yǒu sī qīn rì,mò fù liáng chén lè shì zhōng。

短狐

郑孝胥

射影含沙见短狐,高明悬的亦非夫。shè yǐng hán shā jiàn duǎn hú,gāo míng xuán de yì fēi fū。
纷纷魑魅争光者,颇解虚堂息影无。fēn fēn chī mèi zhēng guāng zhě,pǒ jiě xū táng xī yǐng wú。

廿九夜四鼓作

郑孝胥

冰簟银床暑未收,时看萤火坠高楼。bīng diàn yín chuáng shǔ wèi shōu,shí kàn yíng huǒ zhuì gāo lóu。
明河尽向西南泻,一夜金风万斛秋。míng hé jǐn xiàng xī nán xiè,yī yè jīn fēng wàn hú qiū。

食菜尾羹绿豆浇饭

郑孝胥

鸡子调黄嫩似橙,芥根屡切不妨生。jī zi diào huáng nèn shì chéng,jiè gēn lǚ qiè bù fáng shēng。
会心正在酸咸外,一啜闽中菜尾羹。huì xīn zhèng zài suān xián wài,yī chuài mǐn zhōng cài wěi gēng。

食菜尾羹绿豆浇饭

郑孝胥

憎浓喜淡理谁参,舌本荤腥渐不堪。zēng nóng xǐ dàn lǐ shuí cān,shé běn hūn xīng jiàn bù kān。
绿豆冷淘浇白饭,何如莱菔苦中甘?lǜ dòu lěng táo jiāo bái fàn,hé rú lái fú kǔ zhōng gān?

燕台舟中望玉皇顶

郑孝胥

青山积恨人何在,逝水添波海更深。qīng shān jī hèn rén hé zài,shì shuǐ tiān bō hǎi gèng shēn。
此海此山谁记得,断魂残梦欲相寻。cǐ hǎi cǐ shān shuí jì dé,duàn hún cán mèng yù xiāng xún。

十五夜看月落

郑孝胥

残宵孤坐将何待,暗裹流光亦可惊。cán xiāo gū zuò jiāng hé dài,àn guǒ liú guāng yì kě jīng。
夜色苍苍收欲尽,却看坠月入天明。yè sè cāng cāng shōu yù jǐn,què kàn zhuì yuè rù tiān míng。

偃月厅

郑孝胥

帝座真看致客星,杀机天发几曾停。dì zuò zhēn kàn zhì kè xīng,shā jī tiān fā jǐ céng tíng。
西风又作新凉味,闲煞三秋偃月厅。xī fēng yòu zuò xīn liáng wèi,xián shā sān qiū yǎn yuè tīng。

李厚基求题所藏李星野先生书册

郑孝胥

强项当年慑万夫,食贫岁晚溷泥涂。qiáng xiàng dāng nián shè wàn fū,shí pín suì wǎn hùn ní tú。
故交遗墨空惆怅,气尽佣书李望都。gù jiāo yí mò kōng chóu chàng,qì jǐn yōng shū lǐ wàng dōu。

闰二月十日中照以微疾卒于沪寝偕景垂自青岛航海十八日到沪

郑孝胥

启棺一视真长决,面色如生识汝哀。qǐ guān yī shì zhēn zhǎng jué,miàn sè rú shēng shí rǔ āi。
四十九年缘顿尽,不留十日待人来。sì shí jiǔ nián yuán dùn jǐn,bù liú shí rì dài rén lái。