古诗词

郑孝胥

海藏楼杂诗

郑孝胥

石遗失其偶,孤吟成老鳏。shí yí shī qí ǒu,gū yín chéng lǎo guān。
故山愁独归,岂如寄朝官。gù shān chóu dú guī,qǐ rú jì cháo guān。
下笔不自休,神伤赋萧闲。xià bǐ bù zì xiū,shén shāng fù xiāo xián。
江郎才未尽,晚景犹悽酸。jiāng láng cái wèi jǐn,wǎn jǐng yóu qī suān。
别来肆于诗,皮陆可跻攀。bié lái sì yú shī,pí lù kě jī pān。
鳏夫与冷宦,气味极相关。guān fū yǔ lěng huàn,qì wèi jí xiāng guān。
流传悼亡作,微之何足言。liú chuán dào wáng zuò,wēi zhī hé zú yán。

海藏楼杂诗

郑孝胥

昨宵不成寐,稍倦上灯后。zuó xiāo bù chéng mèi,shāo juàn shàng dēng hòu。
闭门更强坐,睡味如中酒。bì mén gèng qiáng zuò,shuì wèi rú zhōng jiǔ。
对书辄瞑目,纸笔屡脱手。duì shū zhé míng mù,zhǐ bǐ lǚ tuō shǒu。
意中谓殊蚤,数起自斗薮。yì zhōng wèi shū zǎo,shù qǐ zì dòu sǒu。
俄然若不觉,惊觉风怒吼。é rán ruò bù jué,jīng jué fēng nù hǒu。
朦胧疑雨至,窥牖粲星斗。méng lóng yí yǔ zhì,kuī yǒu càn xīng dòu。

海藏楼杂诗

郑孝胥

寄禅本才士,为僧名转盛。jì chán běn cái shì,wèi sēng míng zhuǎn shèng。
见嘲壬秋翁,岛瘦心所病。jiàn cháo rén qiū wēng,dǎo shòu xīn suǒ bìng。
今年学寒郊,风味颇峭硬。jīn nián xué hán jiāo,fēng wèi pǒ qiào yìng。
虽云六十化,未免近饾饤。suī yún liù shí huà,wèi miǎn jìn dòu dìng。
山人当自寿,雄据天童胜。shān rén dāng zì shòu,xióng jù tiān tóng shèng。
以诗作佛事,四海必响应。yǐ shī zuò fú shì,sì hǎi bì xiǎng yīng。
聊为童子戏,直入散僧圣。liáo wèi tóng zi xì,zhí rù sàn sēng shèng。

海藏楼杂诗

郑孝胥

古称鞠有华,独以黄为美。gǔ chēng jū yǒu huá,dú yǐ huáng wèi měi。
何时种始变,烂漫如错彩。hé shí zhǒng shǐ biàn,làn màn rú cuò cǎi。
燕都重细株,虎须必登几。yàn dōu zhòng xì zhū,hǔ xū bì dēng jǐ。
九华与金管,堆眼众莫喜。jiǔ huá yǔ jīn guǎn,duī yǎn zhòng mò xǐ。
扬州花稍奇,过江似难比。yáng zhōu huā shāo qí,guò jiāng shì nán bǐ。
沪渎盛花事,佳植鲜入市。hù dú shèng huā shì,jiā zhí xiān rù shì。
吾园绯与褐,殊态各俶诡。wú yuán fēi yǔ hè,shū tài gè chù guǐ。
瘦瓣卷绿心,含意藐金紫。shòu bàn juǎn lǜ xīn,hán yì miǎo jīn zǐ。
闭门独婆娑,几日风雨里。bì mén dú pó suō,jǐ rì fēng yǔ lǐ。
聊与花为徒,呼酒试酌彼。liáo yǔ huā wèi tú,hū jiǔ shì zhuó bǐ。

海藏楼杂诗

郑孝胥

枯坐欲成梦,寒意侵两膝。kū zuò yù chéng mèng,hán yì qīn liǎng xī。
起看天如盘,乃有数星出。qǐ kàn tiān rú pán,nǎi yǒu shù xīng chū。
披书漫不省,伸纸复弄笔。pī shū màn bù shěng,shēn zhǐ fù nòng bǐ。
舍此穷生涯,娱我更何术?shě cǐ qióng shēng yá,yú wǒ gèng hé shù?
少年心未尽,怅惘若有失。shǎo nián xīn wèi jǐn,chàng wǎng ruò yǒu shī。
沉思旋自哂,世味孰可悦?chén sī xuán zì shěn,shì wèi shú kě yuè?
惟当持一念,期与造化灭。wéi dāng chí yī niàn,qī yǔ zào huà miè。
冰天雪窖中,何事恋馀热?bīng tiān xuě jiào zhōng,hé shì liàn yú rè?

海藏楼杂诗

郑孝胥

孔子语闻道,乃曰夕死可。kǒng zi yǔ wén dào,nǎi yuē xī sǐ kě。
闻道知几人,死者盖已夥。wén dào zhī jǐ rén,sǐ zhě gài yǐ huǒ。
读之每失笑,求道计殊左。dú zhī měi shī xiào,qiú dào jì shū zuǒ。
道自有生死,安之实在我。dào zì yǒu shēng sǐ,ān zhī shí zài wǒ。
畏死而乐生,死遂为子祸。wèi sǐ ér lè shēng,sǐ suì wèi zi huò。
吾今伏孔子,敢死气磊砢。wú jīn fú kǒng zi,gǎn sǐ qì lěi kē。
彼云魂有灵,亦未脱缰锁。bǐ yún hún yǒu líng,yì wèi tuō jiāng suǒ。

海藏楼杂诗

郑孝胥

北风叶尽飞,楼阁乃杰出。běi fēng yè jǐn fēi,lóu gé nǎi jié chū。
高处虽甚寒,苦自恋斜日。gāo chù suī shén hán,kǔ zì liàn xié rì。
夕鸟何所归,原野顿萧瑟。xī niǎo hé suǒ guī,yuán yě dùn xiāo sè。
邻园蓄苍翠,弥望桂与橘。lín yuán xù cāng cuì,mí wàng guì yǔ jú。
谁令爱春华,众芳有时歇。shuí lìng ài chūn huá,zhòng fāng yǒu shí xiē。
悲吟吾不让,枯槁性所悦。bēi yín wú bù ràng,kū gǎo xìng suǒ yuè。
聊将穷年悲,酬彼芳菲节。liáo jiāng qióng nián bēi,chóu bǐ fāng fēi jié。

海藏楼杂诗

郑孝胥

拔可自山塘,遣船致双栝。bá kě zì shān táng,qiǎn chuán zhì shuāng guā。
闻之喜不寐,隔日信始达。wén zhī xǐ bù mèi,gé rì xìn shǐ dá。
园丁趣往迓,择地坎先掘。yuán dīng qù wǎng yà,zé dì kǎn xiān jué。
入门势夭矫,鳞鬣翠欲泼。rù mén shì yāo jiǎo,lín liè cuì yù pō。
栽时躬审视,筑土务坚实。zāi shí gōng shěn shì,zhù tǔ wù jiān shí。
植援护其干,枝叶忌磨戛。zhí yuán hù qí gàn,zhī yè jì mó jiá。
举臂试忖量,官尺逾七八。jǔ bì shì cǔn liàng,guān chǐ yú qī bā。
齿应与吾等,乃尔成俊物。chǐ yīng yǔ wú děng,nǎi ěr chéng jùn wù。
徘徊走复来,吟玩至日没。pái huái zǒu fù lái,yín wán zhì rì méi。
竟夕为渠愁,时闻北风刮。jìng xī wèi qú chóu,shí wén běi fēng guā。

海藏楼杂诗

郑孝胥

辽东已难收,辽西事欲去。liáo dōng yǐ nán shōu,liáo xī shì yù qù。
诸客方闹堂,主人向何处?zhū kè fāng nào táng,zhǔ rén xiàng hé chù?
东邻假兵力,移民亟盘踞。dōng lín jiǎ bīng lì,yí mín jí pán jù。
意图数年间,逼我以生聚。yì tú shù nián jiān,bī wǒ yǐ shēng jù。
列国知其谋,染指竞借箸。liè guó zhī qí móu,rǎn zhǐ jìng jiè zhù。
吾民如寄生,覆巢在旦暮。wú mín rú jì shēng,fù cháo zài dàn mù。
国亡定何状,睹此应可悟。guó wáng dìng hé zhuàng,dǔ cǐ yīng kě wù。
朝端谁人杰,铁错烦屡铸。cháo duān shuí rén jié,tiě cuò fán lǚ zhù。
永贞刘兴甲,访我如有诉。yǒng zhēn liú xīng jiǎ,fǎng wǒ rú yǒu sù。
吾闻二子来,举足不及履。wú wén èr zi lái,jǔ zú bù jí lǚ。
见渠先致唁,聊以沫相煦。jiàn qú xiān zhì yàn,liáo yǐ mò xiāng xù。
及今犹可救,投药勿再误。jí jīn yóu kě jiù,tóu yào wù zài wù。
辽民休酣寝,人事委天数。liáo mín xiū hān qǐn,rén shì wěi tiān shù。

海藏楼杂诗

郑孝胥

守国知以兵,何如守以民。shǒu guó zhī yǐ bīng,hé rú shǒu yǐ mín。
无民孰与国?恃官终难存。wú mín shú yǔ guó?shì guān zhōng nán cún。
吾民弱至此,久散不能群。wú mín ruò zhì cǐ,jiǔ sàn bù néng qún。
救亡事虽急,翻欲治本原。jiù wáng shì suī jí,fān yù zhì běn yuán。
扬汤以止沸,岂如去其薪。yáng tāng yǐ zhǐ fèi,qǐ rú qù qí xīn。
满蒙苟相合,不下千万人。mǎn méng gǒu xiāng hé,bù xià qiān wàn rén。
部落得渐强,地利谁能分?交通实上策,速决胡逡巡?bù luò dé jiàn qiáng,dì lì shuí néng fēn?jiāo tōng shí shàng cè,sù jué hú qūn xún?
锡公持此谋,程公为我言。xī gōng chí cǐ móu,chéng gōng wèi wǒ yán。
我许为一行,暂为诸侯宾。wǒ xǔ wèi yī xíng,zàn wèi zhū hóu bīn。
悲歌极慷慨,老去弥苦辛。bēi gē jí kāng kǎi,lǎo qù mí kǔ xīn。

海藏楼杂诗

郑孝胥

万物役于人,见用乃为贵。wàn wù yì yú rén,jiàn yòng nǎi wèi guì。
是岂万物情,诬之因自遂。shì qǐ wàn wù qíng,wū zhī yīn zì suì。
试看鹤乘轩,孰与翔天外?shì kàn hè chéng xuān,shú yǔ xiáng tiān wài?
惟人有殊性,徇意终不悔。wéi rén yǒu shū xìng,xùn yì zhōng bù huǐ。
少游与文渊,两已适相背。shǎo yóu yǔ wén yuān,liǎng yǐ shì xiāng bèi。
平生吝轻掷,老去若可弃。píng shēng lìn qīng zhì,lǎo qù ruò kě qì。
每思犯至难,头璧誓俱碎。měi sī fàn zhì nán,tóu bì shì jù suì。
惜哉时无人,谁解赏雄概?xī zāi shí wú rén,shuí jiě shǎng xióng gài?
楼头意万里,缩手久不快。lóu tóu yì wàn lǐ,suō shǒu jiǔ bù kuài。
倚阑更小留,安闲故常态。yǐ lán gèng xiǎo liú,ān xián gù cháng tài。

海藏楼杂诗

郑孝胥

东北劫愈急,问策乃及我。dōng běi jié yù jí,wèn cè nǎi jí wǒ。
楼前招片月,仗剑向辽左。lóu qián zhāo piàn yuè,zhàng jiàn xiàng liáo zuǒ。
强邻久阻兵,跨海置遮逻。qiáng lín jiǔ zǔ bīng,kuà hǎi zhì zhē luó。
吾民被迫逐,待毙但僵坐。wú mín bèi pò zhú,dài bì dàn jiāng zuò。
其锋诚难争,善守抑犹可。qí fēng chéng nán zhēng,shàn shǒu yì yóu kě。
杜回有时颠,食报在魏颗。dù huí yǒu shí diān,shí bào zài wèi kē。
姑求振民气,申儆首媮惰。gū qiú zhèn mín qì,shēn jǐng shǒu tōu duò。
死灰傥复燃,行见陆浑火。sǐ huī tǎng fù rán,xíng jiàn lù hún huǒ。
人言柔胜刚,精铁绵与裹。rén yán róu shèng gāng,jīng tiě mián yǔ guǒ。
试探囊底智,筹一不须夥。shì tàn náng dǐ zhì,chóu yī bù xū huǒ。

天津赠赵尧生侍御

郑孝胥

哀乐常过人,有意谁能会?āi lè cháng guò rén,yǒu yì shuí néng huì?
见君诚恨晚,惨惨心相醉。jiàn jūn chéng hèn wǎn,cǎn cǎn xīn xiāng zuì。
立朝难久安,一去志讵遂。lì cháo nán jiǔ ān,yī qù zhì jù suì。
徇名亦烈士,独往何所畏。xùn míng yì liè shì,dú wǎng hé suǒ wèi。

颜氏园独坐

郑孝胥

浮生忽在斯,斜日耀高馆。fú shēng hū zài sī,xié rì yào gāo guǎn。
形骸诚有用,凭此聊把玩。xíng hái chéng yǒu yòng,píng cǐ liáo bǎ wán。
《南华》非僻书,推去复取看。nán huá fēi pì shū,tuī qù fù qǔ kàn。
了不异人意,姑作须臾伴。le bù yì rén yì,gū zuò xū yú bàn。
回廊亦可喜,风竹拂凌乱。huí láng yì kě xǐ,fēng zhú fú líng luàn。
岂无胸中郁,白昼故易散。qǐ wú xiōng zhōng yù,bái zhòu gù yì sàn。
所憎欠安眠,往事犯夜半。suǒ zēng qiàn ān mián,wǎng shì fàn yè bàn。

寄答张贞午

郑孝胥

扺掌为大言,临事苦才尽。zhǐ zhǎng wèi dà yán,lín shì kǔ cái jǐn。
才尽智亦穷,于事或稍近。cái jǐn zhì yì qióng,yú shì huò shāo jìn。
一生数蹈此,久为深人哂。yī shēng shù dǎo cǐ,jiǔ wèi shēn rén shěn。
自知不量力,正坐疏且浅。zì zhī bù liàng lì,zhèng zuò shū qiě qiǎn。
此行虽应募,耐事实所短。cǐ xíng suī yīng mù,nài shì shí suǒ duǎn。
朝官多老手,善败终不窘。cháo guān duō lǎo shǒu,shàn bài zhōng bù jiǒng。
得失置勿言,急脉受以缓。dé shī zhì wù yán,jí mài shòu yǐ huǎn。
寻君遂初赋,恶声孰能反?xún jūn suì chū fù,è shēng shú néng fǎn?
三旬闭不出,花发风稍暖。sān xún bì bù chū,huā fā fēng shāo nuǎn。
未须借春老,心事殊恨晚。wèi xū jiè chūn lǎo,xīn shì shū hèn wǎn。
久闲思自试,甫出意遽懒。jiǔ xián sī zì shì,fǔ chū yì jù lǎn。
家书一言归,夜梦已先返。jiā shū yī yán guī,yè mèng yǐ xiān fǎn。
送行盍预作,俊语不可忍。sòng xíng hé yù zuò,jùn yǔ bù kě rěn。

广东提督秦炳直母袁太夫人八十寿诗

郑孝胥

爱日兼夏冬,诸郎极文武。ài rì jiān xià dōng,zhū láng jí wén wǔ。
母庄若严君,谨畏幸不怒。mǔ zhuāng ruò yán jūn,jǐn wèi xìng bù nù。
羡渠身贵显,绕膝怀挞楚。xiàn qú shēn guì xiǎn,rào xī huái tà chǔ。
入门见礼法,称寿簇簪组。rù mén jiàn lǐ fǎ,chēng shòu cù zān zǔ。
解颜博一欢,乐甚觞自举。jiě yán bó yī huān,lè shén shāng zì jǔ。
晚世溺于慈,谁能望贤母?wǎn shì nì yú cí,shuí néng wàng xián mǔ?

中秋胡芦岛夜起

郑孝胥

天开辽东湾,海献胡芦岛。tiān kāi liáo dōng wān,hǎi xiàn hú lú dǎo。
通塞岂有数,营此恨不早。tōng sāi qǐ yǒu shù,yíng cǐ hèn bù zǎo。
何来海上客,负手睨苍昊。hé lái hǎi shàng kè,fù shǒu nì cāng hào。
驱车涉惊潮,蹑屐下峰杪。qū chē shè jīng cháo,niè jī xià fēng miǎo。
舞鸥翩相迎,击浪忽群矫。wǔ ōu piān xiāng yíng,jī làng hū qún jiǎo。
水母大如轮,拦视旋弃掉。shuǐ mǔ dà rú lún,lán shì xuán qì diào。
冈峦纷离合,酾海作数道。gāng luán fēn lí hé,shāi hǎi zuò shù dào。
西北如列屏,开场对浩渺。xī běi rú liè píng,kāi chǎng duì hào miǎo。
千载置不顾,得之出意表。qiān zài zhì bù gù,dé zhī chū yì biǎo。
长堤截怒涛,可使变城堡。zhǎng dī jié nù tāo,kě shǐ biàn chéng bǎo。
预期十年后,楼观郁相抱。yù qī shí nián hòu,lóu guān yù xiāng bào。
层冰虽触天,到此荡如扫。céng bīng suī chù tiān,dào cǐ dàng rú sǎo。
向夕云密布,疏雨凉袅袅。xiàng xī yún mì bù,shū yǔ liáng niǎo niǎo。
宵深梦一觉,吼啸颇相搅。xiāo shēn mèng yī jué,hǒu xiào pǒ xiāng jiǎo。
开门月未坠,飞雪卷秋缟。kāi mén yuè wèi zhuì,fēi xuě juǎn qiū gǎo。
群山正弄影,倒浸参与。qún shān zhèng nòng yǐng,dào jìn cān yǔ。
洛神疑欲出,绝世凌缥缈。luò shén yí yù chū,jué shì líng piāo miǎo。
清寒不可当,仙骨嗟已老。qīng hán bù kě dāng,xiān gǔ jiē yǐ lǎo。
救时独悲愤,后著苦难好。jiù shí dú bēi fèn,hòu zhù kǔ nán hǎo。
却思归楼中,酣眠直至晓。què sī guī lóu zhōng,hān mián zhí zhì xiǎo。

八月二十六日游万泉河

郑孝胥

沈阳无山沈战气,秋色真从万里至。shěn yáng wú shān shěn zhàn qì,qiū sè zhēn cóng wàn lǐ zhì。
绕城何处可登高,憎见诸羌踞僧寺。rào chéng hé chù kě dēng gāo,zēng jiàn zhū qiāng jù sēng sì。
北俗虽豪缺风雅,麇集屠沽作都会。běi sú suī háo quē fēng yǎ,jūn jí tú gū zuò dōu huì。
东门闻道有泉源,便觉清甘起人意。dōng mén wén dào yǒu quán yuán,biàn jué qīng gān qǐ rén yì。
碧波潆洄仅十亩,傍水居然芦满地。bì bō yíng huí jǐn shí mǔ,bàng shuǐ jū rán lú mǎn dì。
残荷过桥香自远,秃柳数株堪小憩。cán hé guò qiáo xiāng zì yuǎn,tū liǔ shù zhū kān xiǎo qì。
若能营此作园池,种树置亭亦殊易。ruò néng yíng cǐ zuò yuán chí,zhǒng shù zhì tíng yì shū yì。
纵民游观资养性,岂非从政所有事。zòng mín yóu guān zī yǎng xìng,qǐ fēi cóng zhèng suǒ yǒu shì。
沉吟徙倚谁与言,自怪边尘损文字。chén yín xǐ yǐ shuí yǔ yán,zì guài biān chén sǔn wén zì。

稚辛小女微坠楼得活寄诗压惊

郑孝胥

发书犹失声,忍问抱起者。fā shū yóu shī shēng,rěn wèn bào qǐ zhě。
三日乃稍苏,寸步谁能舍。sān rì nǎi shāo sū,cùn bù shuí néng shě。
爷娘痛自责,血泪想暗洒。yé niáng tòng zì zé,xuè lèi xiǎng àn sǎ。
合浦珠复还,非人盖天也。hé pǔ zhū fù hái,fēi rén gài tiān yě。
从今莫登楼,不测在其下。cóng jīn mò dēng lóu,bù cè zài qí xià。
飘瓦幸获全,相贺等弄瓦。piāo wǎ xìng huò quán,xiāng hè děng nòng wǎ。
此儿太蚤慧,灾难果来惹。cǐ ér tài zǎo huì,zāi nán guǒ lái rě。
眉目故宛然,谛观愈娇姹。méi mù gù wǎn rán,dì guān yù jiāo chà。

人日立春罗掞东邀集四印斋是王佑遐侍御故宅

郑孝胥

适从何来如有亡,坐定追省尝此堂。shì cóng hé lái rú yǒu wáng,zuò dìng zhuī shěng cháng cǐ táng。
瘿公为我道前辈,谛视斋榜增悽伤。yǐng gōng wèi wǒ dào qián bèi,dì shì zhāi bǎng zēng qī shāng。
京曹风味略似旧,城南啸咏饶锋铓。jīng cáo fēng wèi lüè shì jiù,chéng nán xiào yǒng ráo fēng máng。
戊庚以来几陵谷,诸子何恋能徜徉。wù gēng yǐ lái jǐ líng gǔ,zhū zi hé liàn néng cháng yáng。
春非我春人非人,莫及国论相否臧。chūn fēi wǒ chūn rén fēi rén,mò jí guó lùn xiāng fǒu zāng。
九衢东风塞荆棘,铜驼索靖徒慨慷。jiǔ qú dōng fēng sāi jīng jí,tóng tuó suǒ jìng tú kǎi kāng。