古诗词

郑孝胥

杂诗

郑孝胥

秋草雁来红,斓斑幻奇彩。qiū cǎo yàn lái hóng,lán bān huàn qí cǎi。
朱黄色独明,百卉殊不逮。zhū huáng sè dú míng,bǎi huì shū bù dǎi。
丹枫与乌桕,经霜叶亦改。dān fēng yǔ wū jiù,jīng shuāng yè yì gǎi。
西风万物老,绚烂意何在。xī fēng wàn wù lǎo,xuàn làn yì hé zài。
壮夫迫迟暮,才进有馀慨。zhuàng fū pò chí mù,cái jìn yǒu yú kǎi。
草木竞一时,后凋须我辈。cǎo mù jìng yī shí,hòu diāo xū wǒ bèi。

刘幼云潜楼读书图

郑孝胥

秉书以事君,自处在忠孝。bǐng shū yǐ shì jūn,zì chù zài zhōng xiào。
惜哉非甲胄,救国乃无效。xī zāi fēi jiǎ zhòu,jiù guó nǎi wú xiào。
抱书窜穷岛,举国孰同调?bào shū cuàn qióng dǎo,jǔ guó shú tóng diào?
潜楼非人间,东海意已蹈。qián lóu fēi rén jiān,dōng hǎi yì yǐ dǎo。
此中不废读,放眼藐群盗。cǐ zhōng bù fèi dú,fàng yǎn miǎo qún dào。
纷纷乱未止,恃此昌吾道。fēn fēn luàn wèi zhǐ,shì cǐ chāng wú dào。
狂夫天稍厌,反正谁能料?kuáng fū tiān shāo yàn,fǎn zhèng shuí néng liào?
何妨坚信书,南山占雾豹。hé fáng jiān xìn shū,nán shān zhàn wù bào。

左子异求题文襄公二十九岁小像

郑孝胥

文襄复新疆,首刊《吾学录》。wén xiāng fù xīn jiāng,shǒu kān wú xué lù。
理坏而匿作,响应一何速。lǐ huài ér nì zuò,xiǎng yīng yī hé sù。
及序马君集,原乱论犹笃。jí xù mǎ jūn jí,yuán luàn lùn yóu dǔ。
犯上由放言,遂为天下毒。fàn shàng yóu fàng yán,suì wèi tiān xià dú。
伤哉今日祸,老辈固已烛。shāng zāi jīn rì huò,lǎo bèi gù yǐ zhú。
治世行同伦,礼义众所服。zhì shì xíng tóng lún,lǐ yì zhòng suǒ fú。
邪说兴几载,遽令庙社屋。xié shuō xīng jǐ zài,jù lìng miào shè wū。
逸民秉家法,毛骨见卓荦。yì mín bǐng jiā fǎ,máo gǔ jiàn zhuó luò。
吾生晚可哀,披图想河岳。wú shēng wǎn kě āi,pī tú xiǎng hé yuè。

江阴赵焕文茂才殉节纪书后

郑孝胥

天下行同伦,中国本无患。tiān xià xíng tóng lún,zhōng guó běn wú huàn。
贼臣倡犯上,举世乃好乱。zéi chén chàng fàn shàng,jǔ shì nǎi hǎo luàn。
排满实邪说,不义岂尊汉。pái mǎn shí xié shuō,bù yì qǐ zūn hàn。
斯民既趋利,倒戈复何惮。sī mín jì qū lì,dào gē fù hé dàn。
能发不能收,瓦解变愈幻。néng fā bù néng shōu,wǎ jiě biàn yù huàn。
人人怀异志,所务在争纂。rén rén huái yì zhì,suǒ wù zài zhēng zuǎn。
神州遂陆沈,深谷化高岸。shén zhōu suì lù shěn,shēn gǔ huà gāo àn。
名教益扫地,丈夫殊可贱。míng jiào yì sǎo dì,zhàng fū shū kě jiàn。
伟哉赵茂才,一死定众眩。wěi zāi zhào mào cái,yī sǐ dìng zhòng xuàn。
夷狄犹有君,诸夏竟俱叛。yí dí yóu yǒu jūn,zhū xià jìng jù pàn。
行天揭日月,顺逆所必辨。xíng tiān jiē rì yuè,shùn nì suǒ bì biàn。
薄俗诬大同,相率入焦烂。báo sú wū dà tóng,xiāng lǜ rù jiāo làn。
纲常彼何罪,小康足为善。gāng cháng bǐ hé zuì,xiǎo kāng zú wèi shàn。
老夫虽遗民,未死火在炭。lǎo fū suī yí mín,wèi sǐ huǒ zài tàn。
救民诚吾责,卫道待义战。jiù mín chéng wú zé,wèi dào dài yì zhàn。

沈子培属题灵武劝进图

郑孝胥

君父有危急,臣子当自效。jūn fù yǒu wēi jí,chén zi dāng zì xiào。
事成福宗社,不成死忠孝。shì chéng fú zōng shè,bù chéng sǐ zhōng xiào。
玄宗不先请,此语实知要。xuán zōng bù xiān qǐng,cǐ yǔ shí zhī yào。
奈何裴冕等,首务上尊号。nài hé péi miǎn děng,shǒu wù shàng zūn hào。
名利驱天下,岂免害名教。míng lì qū tiān xià,qǐ miǎn hài míng jiào。
肃宗继玄宗,惭德在稍躁。sù zōng jì xuán zōng,cán dé zài shāo zào。
史臣论黄巢,用意颇深妙。shǐ chén lùn huáng cháo,yòng yì pǒ shēn miào。
涪翁讥太子,大义堪止暴。fú wēng jī tài zi,dà yì kān zhǐ bào。
乙盦赋此图,尊主警群盗。yǐ ān fù cǐ tú,zūn zhǔ jǐng qún dào。
丁年卜中兴,吉语解众懊。dīng nián bo zhōng xīng,jí yǔ jiě zhòng ào。
所执吾虽殊,相视真同调。suǒ zhí wú suī shū,xiāng shì zhēn tóng diào。

赠李经彝观察

郑孝胥

长沙乱后失相闻,抗节难污始见君。zhǎng shā luàn hòu shī xiāng wén,kàng jié nán wū shǐ jiàn jūn。
谁识伯休真卖药,还从太白细论文。shuí shí bó xiū zhēn mài yào,hái cóng tài bái xì lùn wén。
孑遗聊胜虫沙尽,危行宁妨鸟兽群。jié yí liáo shèng chóng shā jǐn,wēi xíng níng fáng niǎo shòu qún。
稍喜等身书已就,埋头端欲事邱坟。shāo xǐ děng shēn shū yǐ jiù,mái tóu duān yù shì qiū fén。
君著《诸子文萃》,不日刊行。jūn zhù zhū zi wén cuì,bù rì kān xíng。

唐元素属题吴攘之小像

郑孝胥

安吴矜其书,自诡已入圣。ān wú jīn qí shū,zì guǐ yǐ rù shèng。
攘之实高弟,孔颜隐相命。rǎng zhī shí gāo dì,kǒng yán yǐn xiāng mìng。
此图名如愚,不违意可并。cǐ tú míng rú yú,bù wéi yì kě bìng。
一时号复古,秘诀擅拨灯。yī shí hào fù gǔ,mì jué shàn bō dēng。
援碑强入帖,惝况说难罄。yuán bēi qiáng rù tiē,chǎng kuàng shuō nán qìng。
吾观古书体,风气各自胜。wú guān gǔ shū tǐ,fēng qì gè zì shèng。
学之得形似,要亦近其性。xué zhī dé xíng shì,yào yì jìn qí xìng。
谁能受束缚,一一待指证。shuí néng shòu shù fù,yī yī dài zhǐ zhèng。
不如尽扫去,纵笔且乘兴。bù rú jǐn sǎo qù,zòng bǐ qiě chéng xīng。
何须凿妍丑,今日我为政。hé xū záo yán chǒu,jīn rì wǒ wèi zhèng。

吴巽宜山深林密图

郑孝胥

辟世欲何归,意中挟悲愤。pì shì yù hé guī,yì zhōng xié bēi fèn。
入山路已绝,下笔犹恨浅。rù shān lù yǐ jué,xià bǐ yóu hèn qiǎn。
峰峦郁千叠,松枥森万转。fēng luán yù qiān dié,sōng lì sēn wàn zhuǎn。
泉声自洗耳,云气常在眼。quán shēng zì xǐ ěr,yún qì cháng zài yǎn。
先生江海士,游屐不惮远。xiān shēng jiāng hǎi shì,yóu jī bù dàn yuǎn。
含毫偶寄兴,孤往似忘返。hán háo ǒu jì xīng,gū wǎng shì wàng fǎn。
图成但自赏,俗客未许展。tú chéng dàn zì shǎng,sú kè wèi xǔ zhǎn。
谓余久慢世,道合古狂狷。wèi yú jiǔ màn shì,dào hé gǔ kuáng juàn。
何时约买山,共逐巢由隐。hé shí yuē mǎi shān,gòng zhú cháo yóu yǐn。

喻兆蕃出世所藏高宗纯皇帝书画小册敬题

郑孝胥

石渠编宝笈,御笔灿星辰。shí qú biān bǎo jí,yù bǐ càn xīng chén。
太上春秋高,翰墨尤入神。tài shàng chūn qiū gāo,hàn mò yóu rù shén。
小册仿米倪,超越无昔人。xiǎo cè fǎng mǐ ní,chāo yuè wú xī rén。
何时落人间,词臣秘奇珍。hé shí luò rén jiān,cí chén mì qí zhēn。
伤哉御座移,法物几蒙尘。shāng zāi yù zuò yí,fǎ wù jǐ méng chén。
微闻随弓玉,流转归诸邻。wēi wén suí gōng yù,liú zhuǎn guī zhū lín。
吾皇似高宗,书势极雄妍。wú huáng shì gāo zōng,shū shì jí xióng yán。
他年收旧物,祀夏还配天。tā nián shōu jiù wù,sì xià hái pèi tiān。

题济宁李一山所藏唐拓武梁祠画像

郑孝胥

唐拓旧传李氏本,荆川父子留私篆。táng tuò jiù chuán lǐ shì běn,jīng chuān fù zi liú sī zhuàn。
国初鉴赏得朱查,武梁祠像名初显。guó chū jiàn shǎng dé zhū chá,wǔ liáng cí xiàng míng chū xiǎn。
衎斋秘藏凡几载,旋入扬州玲珑馆。kàn zhāi mì cáng fán jǐ zài,xuán rù yáng zhōu líng lóng guǎn。
佩兮割爱遗汪君,转赠秋盦意殊款。pèi xī gē ài yí wāng jūn,zhuǎn zèng qiū ān yì shū kuǎn。
秋盦嘉祥获遗石,重立武祠抉幽隐。qiū ān jiā xiáng huò yí shí,zhòng lì wǔ cí jué yōu yǐn。
前后石室文益多,载籍未收剔苔藓。qián hòu shí shì wén yì duō,zài jí wèi shōu tī tái xiǎn。
殷勤持此寄覃溪,好古天教福双眼。yīn qín chí cǐ jì tán xī,hǎo gǔ tiān jiào fú shuāng yǎn。
尽资两汉记金石,辨证详明助新纂。jǐn zī liǎng hàn jì jīn shí,biàn zhèng xiáng míng zhù xīn zuǎn。
猿叟赋诗石洲继,道光季年事非远。yuán sǒu fù shī shí zhōu jì,dào guāng jì nián shì fēi yuǎn。
济宁李氏久失之,宝物何缘出京辇。jì níng lǐ shì jiǔ shī zhī,bǎo wù hé yuán chū jīng niǎn。
十四图才存十一,馀烬居然脱兵燹。shí sì tú cái cún shí yī,yú jìn jū rán tuō bīng xiǎn。
流传先后粗可稽,题跋如林幸无损。liú chuán xiān hòu cū kě jī,tí bá rú lín xìng wú sǔn。
李君自序具颠末,时士续咏见盛晚。lǐ jūn zì xù jù diān mò,shí shì xù yǒng jiàn shèng wǎn。
老夫敛笔复何云,聊快任城璧终返。lǎo fū liǎn bǐ fù hé yún,liáo kuài rèn chéng bì zhōng fǎn。

题金陵蒋氏遗训卷

郑孝胥

蒋生素好礼,诸老所激赏。jiǎng shēng sù hǎo lǐ,zhū lǎo suǒ jī shǎng。
金陵吾旧居,交游殊不广。jīn líng wú jiù jū,jiāo yóu shū bù guǎng。
闻君守遗训,德业久培养。wén jūn shǒu yí xùn,dé yè jiǔ péi yǎng。
曾侯善八分,精楷时无两。céng hóu shàn bā fēn,jīng kǎi shí wú liǎng。
烂然书盈卷,相重非标榜。làn rán shū yíng juǎn,xiāng zhòng fēi biāo bǎng。
审言至俪语,淳雅冠吾党。shěn yán zhì lì yǔ,chún yǎ guān wú dǎng。
二公吾所信,片语岂虚奖。èr gōng wú suǒ xìn,piàn yǔ qǐ xū jiǎng。
笃行且尊师,世风从扰攘。dǔ xíng qiě zūn shī,shì fēng cóng rǎo rǎng。

吴柳堂先生罔极编书后

郑孝胥

母死国复破,此愤可杀身。mǔ sǐ guó fù pò,cǐ fèn kě shā shēn。
杀身未得所,忍死犹烦冤。shā shēn wèi dé suǒ,rěn sǐ yóu fán yuān。
先生古烈士,劲气苦难吞。xiān shēng gǔ liè shì,jìn qì kǔ nán tūn。
言官虽其职,一言遂去官。yán guān suī qí zhí,yī yán suì qù guān。
郁郁栖闲曹,怅怅聊自存。yù yù qī xián cáo,chàng chàng liáo zì cún。
苟生如久病,病在胆与肝。gǒu shēng rú jiǔ bìng,bìng zài dǎn yǔ gān。
处世既不谐,功名何足论。chù shì jì bù xié,gōng míng hé zú lùn。
冲天终一决,举朝为悲酸。chōng tiān zhōng yī jué,jǔ cháo wèi bēi suān。
毅皇诚可哀,景皇遇益艰。yì huáng chéng kě āi,jǐng huáng yù yì jiān。
继统空纷争,母子还自残。jì tǒng kōng fēn zhēng,mǔ zi hái zì cán。
尝读绝命辞,俯仰四十年。cháng dú jué mìng cí,fǔ yǎng sì shí nián。
馀生未可死,人定期胜天。yú shēng wèi kě sǐ,rén dìng qī shèng tiān。

东台吉通士求题绍熙残塼

郑孝胥

历劫塼残赵家地,入手摩挲绍熙字。lì jié zhuān cán zhào jiā dì,rù shǒu mó sā shào xī zì。
颓垣废井万斜阳,吉君锦囊作珍秘。tuí yuán fèi jǐng wàn xié yáng,jí jūn jǐn náng zuò zhēn mì。
绍熙明昌各一天,可怜绍熙才五年。shào xī míng chāng gè yī tiān,kě lián shào xī cái wǔ nián。
孝宗庙号信无愧,可惜生儿非象贤。xiào zōng miào hào xìn wú kuì,kě xī shēng ér fēi xiàng xián。
阳武崩堤河一变,南派入淮彼曾见。yáng wǔ bēng dī hé yī biàn,nán pài rù huái bǐ céng jiàn。
鹅湖鹿洞莫纷争,坐羡徐君堪斫砚。é hú lù dòng mò fēn zhēng,zuò xiàn xú jūn kān zhuó yàn。

刘晦之求题瀛国公宝宋帝㬎

郑孝胥

赵氏一块肉,史不知所终。zhào shì yī kuài ròu,shǐ bù zhī suǒ zhōng。
十二徙上都,其年犹童蒙。shí èr xǐ shàng dōu,qí nián yóu tóng méng。
十八赴土蕃,不娶归真空。shí bā fù tǔ fān,bù qǔ guī zhēn kōng。
给粮复赐钞,衣食知不充。gěi liáng fù cì chāo,yī shí zhī bù chōng。
无后爵遂绝,杞宋嗟难同。wú hòu jué suì jué,qǐ sòng jiē nán tóng。
徒闻上尊号,懿圣仍孝恭。tú wén shàng zūn hào,yì shèng réng xiào gōng。
忠义动百世,烈士悲其风。zhōng yì dòng bǎi shì,liè shì bēi qí fēng。
稚存自伊犁,得之归江东。zhì cún zì yī lí,dé zhī guī jiāng dōng。
晦之偶获此,哀歌气填胸。huì zhī ǒu huò cǐ,āi gē qì tián xiōng。
亡国不祥玺,姑置何足恫。wáng guó bù xiáng xǐ,gū zhì hé zú dòng。
天命诚未改,少康灭有穷。tiān mìng chéng wèi gǎi,shǎo kāng miè yǒu qióng。

杂诗

郑孝胥

高楼插暮空,正作碧云色。gāo lóu chā mù kōng,zhèng zuò bì yún sè。
浮云忽蔽之,遂使虞渊黑。fú yún hū bì zhī,suì shǐ yú yuān hēi。
夸父不自量,弃杖成遗迹。kuā fù bù zì liàng,qì zhàng chéng yí jì。
沈沈入长夜,谁与护鹃魄。shěn shěn rù zhǎng yè,shuí yǔ hù juān pò。
海波深无底,嗟我梦魂隔。hǎi bō shēn wú dǐ,jiē wǒ mèng hún gé。
赴海断六鳌,犹足立四极。fù hǎi duàn liù áo,yóu zú lì sì jí。

杂诗

郑孝胥

往时慎论人,自谓不轻许。wǎng shí shèn lùn rén,zì wèi bù qīng xǔ。
岂知无一中,非璞故为鼠。qǐ zhī wú yī zhōng,fēi pú gù wèi shǔ。
过言虽可惭,扪舌驷何补。guò yán suī kě cán,mén shé sì hé bǔ。
正欲章吾妄,且以戒群竖。zhèng yù zhāng wú wàng,qiě yǐ jiè qún shù。
文字都莫删,留待天下数。wén zì dōu mò shān,liú dài tiān xià shù。
冥冥易堕行,敢责平生语。míng míng yì duò xíng,gǎn zé píng shēng yǔ。
披猖既不返,悯默将谁与?pī chāng jì bù fǎn,mǐn mò jiāng shuí yǔ?
揽辔待澄清,晚盖或有取。lǎn pèi dài chéng qīng,wǎn gài huò yǒu qǔ。

题黄石斋手书诗册卷首有御题英光浩气四大字

郑孝胥

婺源一败死得所,至刚塞天世谁伍?wù yuán yī bài sǐ dé suǒ,zhì gāng sāi tiān shì shuí wǔ?
怪公结习殊未忘,意定神闲视千古。guài gōng jié xí shū wèi wàng,yì dìng shén xián shì qiān gǔ。
知不可为而为之,厉叔不平犹报莒。zhī bù kě wèi ér wèi zhī,lì shū bù píng yóu bào jǔ。
吾侪忍死欲何为,手捧奎章愧吾主。wú chái rěn sǐ yù hé wèi,shǒu pěng kuí zhāng kuì wú zhǔ。

唐元素求题石斋小楷孝经

郑孝胥

石斋自视千载人,馀事卓荦皆绝伦。shí zhāi zì shì qiān zài rén,yú shì zhuó luò jiē jué lún。
晋贤风流所不耐,安能媚世书洛神。jìn xián fēng liú suǒ bù nài,ān néng mèi shì shū luò shén。
平生尊经复守道,《孝经》百本为世珍。píng shēng zūn jīng fù shǒu dào,xiào jīng bǎi běn wèi shì zhēn。
五孝五诗实错简,妙解谛当义乃伸。wǔ xiào wǔ shī shí cuò jiǎn,miào jiě dì dāng yì nǎi shēn。
舍经论书亦无匹,用意严重趋艰辛。shě jīng lùn shū yì wú pǐ,yòng yì yán zhòng qū jiān xīn。
此书此人等劲烈,何异地上行麒麟。cǐ shū cǐ rén děng jìn liè,hé yì dì shàng xíng qí lín。
涉江无意忽得此,自讶暴富非长贫。shè jiāng wú yì hū dé cǐ,zì yà bào fù fēi zhǎng pín。
但当持此一当百,他人纵美难并陈。dàn dāng chí cǐ yī dāng bǎi,tā rén zòng měi nán bìng chén。

哀小乙

郑孝胥

灵真伏我旁,我意殊不觉。líng zhēn fú wǒ páng,wǒ yì shū bù jué。
一朝忽然去,百身那可赎。yī cháo hū rán qù,bǎi shēn nà kě shú。
寻渠诗中语,缥缈如鸿鹄。xún qú shī zhōng yǔ,piāo miǎo rú hóng gǔ。
海山不成归,无故辄歌哭。hǎi shān bù chéng guī,wú gù zhé gē kū。
既云厌人世,何事犹苦学。jì yún yàn rén shì,hé shì yóu kǔ xué。
繁华绝所好,惟学为子毒。fán huá jué suǒ hǎo,wéi xué wèi zi dú。
得天盬其脑,解脱诚已酷。dé tiān gǔ qí nǎo,jiě tuō chéng yǐ kù。
盖棺宁无恋,号泣罗骨肉。gài guān níng wú liàn,hào qì luó gǔ ròu。
修短定虚名,毕生自多福。xiū duǎn dìng xū míng,bì shēng zì duō fú。

哀小乙

郑孝胥

昧爽赴吴淞,落日归黄浦。mèi shuǎng fù wú sōng,luò rì guī huáng pǔ。
挟书独往来,海鸥久为伍。xié shū dú wǎng lái,hǎi ōu jiǔ wèi wǔ。
锡名乃曰胜,好胜由尔父。xī míng nǎi yuē shèng,hǎo shèng yóu ěr fù。
未明唤儿起,去去不言苦。wèi míng huàn ér qǐ,qù qù bù yán kǔ。
回头望楼窗,目力尽街树。huí tóu wàng lóu chuāng,mù lì jǐn jiē shù。
饥饱儿自知,风雨儿自御。jī bǎo ér zì zhī,fēng yǔ ér zì yù。
安知尔已伤,精髓暗中腐。ān zhī ěr yǐ shāng,jīng suǐ àn zhōng fǔ。
卧床未十日,到死无一语。wò chuáng wèi shí rì,dào sǐ wú yī yǔ。
无穷父子情,草草遂终古。wú qióng fù zi qíng,cǎo cǎo suì zhōng gǔ。
倚楼默自失,泪眼复何睹?yǐ lóu mò zì shī,lèi yǎn fù hé dǔ?