古诗词

郑孝胥

十一月初一夜四鼓寄稚辛

郑孝胥

夷叟与辛翁,童稚同卧起。yí sǒu yǔ xīn wēng,tóng zhì tóng wò qǐ。
白头真手足,无病差可喜。bái tóu zhēn shǒu zú,wú bìng chà kě xǐ。
二亲弃我蚤,雪涕至暮齿。èr qīn qì wǒ zǎo,xuě tì zhì mù chǐ。
儿孙复满前,略亦识道理。ér sūn fù mǎn qián,lüè yì shí dào lǐ。
世途如暴风,不日当自止。shì tú rú bào fēng,bù rì dāng zì zhǐ。
吾侪亦小忍,稍为存人纪。wú chái yì xiǎo rěn,shāo wèi cún rén jì。
诗书虽半忘,馀味犹深旨。shī shū suī bàn wàng,yú wèi yóu shēn zhǐ。
只愁后难继,万卷空堆几。zhǐ chóu hòu nán jì,wàn juǎn kōng duī jǐ。

寄汪衮甫

郑孝胥

昔游江户三十馀,芝荃二公深器余。xī yóu jiāng hù sān shí yú,zhī quán èr gōng shēn qì yú。
甲午一战曲在我,卷旗跋浪归舟俱。jiǎ wǔ yī zhàn qū zài wǒ,juǎn qí bá làng guī zhōu jù。
年将七十忽重至,堂堂九原不可呼。nián jiāng qī shí hū zhòng zhì,táng táng jiǔ yuán bù kě hū。
郎君持节正壮岁,重我视昔情尤殊。láng jūn chí jié zhèng zhuàng suì,zhòng wǒ shì xī qíng yóu shū。
翠松红叶照白发,残年残世同欷歔。cuì sōng hóng yè zhào bái fā,cán nián cán shì tóng xī xū。
斗枢霞意语何巧,文采焜耀惊东隅。dòu shū xiá yì yǔ hé qiǎo,wén cǎi kūn yào jīng dōng yú。
高才名门贵风节,以义相厉吾岂诬。gāo cái míng mén guì fēng jié,yǐ yì xiāng lì wú qǐ wū。

郭春榆挽诗

郑孝胥

诗老凋零馀几辈,岁岁相逢向行在。shī lǎo diāo líng yú jǐ bèi,suì suì xiāng féng xiàng xíng zài。
昨日传观绝笔辞,才思如涌元未退。zuó rì chuán guān jué bǐ cí,cái sī rú yǒng yuán wèi tuì。
束缚蹉跎效小忠,兴亡遗恨想填胸。shù fù cuō tuó xiào xiǎo zhōng,xīng wáng yí hèn xiǎng tián xiōng。
哀荣论定嗟身后,毕竟君恩有始终。āi róng lùn dìng jiē shēn hòu,bì jìng jūn ēn yǒu shǐ zhōng。

赠溥俊之侍中赴日本

郑孝胥

皇情念手足,大器期晚成。huáng qíng niàn shǒu zú,dà qì qī wǎn chéng。
时哉不可后,挥袂轻沧溟。shí zāi bù kě hòu,huī mèi qīng cāng míng。
英姿自飒爽,猛志宜专精。yīng zī zì sà shuǎng,měng zhì yí zhuān jīng。
接人谦而尊,奉己俭乃宏。jiē rén qiān ér zūn,fèng jǐ jiǎn nǎi hóng。
晏然处众中,孰能指以惊。yàn rán chù zhòng zhōng,shú néng zhǐ yǐ jīng。
譬彼五岳重,无令见真形。pì bǐ wǔ yuè zhòng,wú lìng jiàn zhēn xíng。
世变在旦暮,天道犹难明。shì biàn zài dàn mù,tiān dào yóu nán míng。
莫兹君父忧,归来佐中兴。mò zī jūn fù yōu,guī lái zuǒ zhōng xīng。

正月廿一日进呈

郑孝胥

我皇天亶姿,弱冠志恢复。wǒ huáng tiān dǎn zī,ruò guān zhì huī fù。
安人在休己,进德在胜欲。ān rén zài xiū jǐ,jìn dé zài shèng yù。
天心屡示警,摧折亦甚酷。tiān xīn lǚ shì jǐng,cuī zhé yì shén kù。
忧患相琢磨,转祸岂非福。yōu huàn xiāng zuó mó,zhuǎn huò qǐ fēi fú。
万言苦难切,得要意自足。wàn yán kǔ nán qiè,dé yào yì zì zú。
出话实枢机,片语系荣辱。chū huà shí shū jī,piàn yǔ xì róng rǔ。
用财尤贵当,宽大众所服。yòng cái yóu guì dāng,kuān dà zhòng suǒ fú。
能除骄与吝,气已绝流俗。néng chú jiāo yǔ lìn,qì yǐ jué liú sú。
识出一世上,可使一世伏。shí chū yī shì shàng,kě shǐ yī shì fú。
中兴诚至艰,十倍开创局。zhōng xīng chéng zhì jiān,shí bèi kāi chuàng jú。
无逸且有恒,舍此无圣学。wú yì qiě yǒu héng,shě cǐ wú shèng xué。

樱桃花下作

郑孝胥

白雪摇曳来庭隅,遮楼翳树何踟蹰。bái xuě yáo yè lái tíng yú,zhē lóu yì shù hé chí chú。
看云只宜隔寻丈,爱此云气萦衣裾。kàn yún zhǐ yí gé xún zhàng,ài cǐ yún qì yíng yī jū。
日光斜入云欲醉,云醉还愁林下坠。rì guāng xié rù yún yù zuì,yún zuì hái chóu lín xià zhuì。
一春又去云为泥,难遣幽人楼中意。yī chūn yòu qù yún wèi ní,nán qiǎn yōu rén lóu zhōng yì。

花下又作

郑孝胥

暗林渐分雾犹弥,千花万蕊皆低迷。àn lín jiàn fēn wù yóu mí,qiān huā wàn ruǐ jiē dī mí。
楼东花气与云接,朱酣白醉迎朝曦。lóu dōng huā qì yǔ yún jiē,zhū hān bái zuì yíng cháo xī。
何人与花斗早起,精爽清明似难比。hé rén yǔ huā dòu zǎo qǐ,jīng shuǎng qīng míng shì nán bǐ。
却愁断送几斜阳,付与醉生兼梦死。què chóu duàn sòng jǐ xié yáng,fù yǔ zuì shēng jiān mèng sǐ。

谢七十赠诗诸君

郑孝胥

俯仰漏将尽,踽踽犹夜行。fǔ yǎng lòu jiāng jǐn,jǔ jǔ yóu yè xíng。
夜行何时息,所期晦复明。yè xíng hé shí xī,suǒ qī huì fù míng。
友朋颇见哀,赋诗勉艰贞。yǒu péng pǒ jiàn āi,fù shī miǎn jiān zhēn。
用意虽渊默,动天如雷声。yòng yì suī yuān mò,dòng tiān rú léi shēng。
愿君莫轻言,相望实与名。yuàn jūn mò qīng yán,xiāng wàng shí yǔ míng。

王君九求题胥江屏迹图

郑孝胥

置身杳万仞,世俗非我伦。zhì shēn yǎo wàn rèn,shì sú fēi wǒ lún。
弹指岁三百,乘化见遗阡。dàn zhǐ suì sān bǎi,chéng huà jiàn yí qiān。
节义有传人,殆此九世孙。jié yì yǒu chuán rén,dài cǐ jiǔ shì sūn。
岂徒继潜德,幽光发至文。qǐ tú jì qián dé,yōu guāng fā zhì wén。
顾画曹所书,深情悲且敦。gù huà cáo suǒ shū,shēn qíng bēi qiě dūn。
展图欲感涕,醇行不自言。zhǎn tú yù gǎn tì,chún xíng bù zì yán。
晚世重名教,避名道尤尊。wǎn shì zhòng míng jiào,bì míng dào yóu zūn。
此理犹为浅,相看惟喟然。cǐ lǐ yóu wèi qiǎn,xiāng kàn wéi kuì rán。

陈省三重宴鹿鸣诗

郑孝胥

桂林一枝年最少,陵谷难移见高蹈。guì lín yī zhī nián zuì shǎo,líng gǔ nán yí jiàn gāo dǎo。
耿耿秋风晚节心,再及恩荣拜明诏。gěng gěng qiū fēng wǎn jié xīn,zài jí ēn róng bài míng zhào。
海外园田恐已荒,孤踪垂老且徜徉。hǎi wài yuán tián kǒng yǐ huāng,gū zōng chuí lǎo qiě cháng yáng。
当时送我投荒者,回首应怀北斗傍。dāng shí sòng wǒ tóu huāng zhě,huí shǒu yīng huái běi dòu bàng。

侗伯立之立庵同出观荷

郑孝胥

伏中伏处动累日,乘兴追凉忽同出。fú zhōng fú chù dòng lèi rì,chéng xīng zhuī liáng hū tóng chū。
荷塘联袂一延伫,红衣离披杂莲实。hé táng lián mèi yī yán zhù,hóng yī lí pī zá lián shí。
夕阳略波弄金彩,西眺南开极蒙密。xī yáng lüè bō nòng jīn cǎi,xī tiào nán kāi jí méng mì。
水乡渺渺入无际,安得扁舟逐明瑟。shuǐ xiāng miǎo miǎo rù wú jì,ān dé biǎn zhōu zhú míng sè。
旋过湖墅荫高柳,脱帽恣谈苦难毕。xuán guò hú shù yīn gāo liǔ,tuō mào zì tán kǔ nán bì。
餦餭乳酪甚嘉惠,渴吻得之加纵轶。zhāng huáng rǔ lào shén jiā huì,kě wěn dé zhī jiā zòng yì。
论诗奋欲扫尘语,去就案头先涤笔。lùn shī fèn yù sǎo chén yǔ,qù jiù àn tóu xiān dí bǐ。

立秋

郑孝胥

郁热不知秋,欣然秋已至。yù rè bù zhī qiū,xīn rán qiū yǐ zhì。
残暑虽肆虐,时哉当自逝。cán shǔ suī sì nüè,shí zāi dāng zì shì。
嗟兹秀不实,华容俄见弃。jiē zī xiù bù shí,huá róng é jiàn qì。
凉风所成就,耿耿必天意。liáng fēng suǒ chéng jiù,gěng gěng bì tiān yì。
老夫世久轻,迂妄走仁义。lǎo fū shì jiǔ qīng,yū wàng zǒu rén yì。
旁观怪未老,探囊索馀智。páng guān guài wèi lǎo,tàn náng suǒ yú zhì。
北窗窥曙色,颇作来日计。běi chuāng kuī shǔ sè,pǒ zuò lái rì jì。
百川方灌河,行水岂无事。bǎi chuān fāng guàn hé,xíng shuǐ qǐ wú shì。

侗伯立之向元同游柳墅公园

郑孝胥

汹汹河流尚平岸,渡口扁舟谁敢唤。xiōng xiōng hé liú shàng píng àn,dù kǒu biǎn zhōu shuí gǎn huàn。
纵横卧柳半入池,雨气蚀林如未散。zòng héng wò liǔ bàn rù chí,yǔ qì shí lín rú wèi sàn。
穿林广道败八九,荒草侵花潦中断。chuān lín guǎng dào bài bā jiǔ,huāng cǎo qīn huā lǎo zhōng duàn。
据亭小憩绝懊惜,水木泓峥犹足玩。jù tíng xiǎo qì jué ào xī,shuǐ mù hóng zhēng yóu zú wán。
老羌乞钱抱惭色,烈士穷途深可叹。lǎo qiāng qǐ qián bào cán sè,liè shì qióng tú shēn kě tàn。
我曹落魄虽胜彼,丧志埋名同一窜。wǒ cáo luò pò suī shèng bǐ,sàng zhì mái míng tóng yī cuàn。
低回斜日去何之,吾能短歌子其乱。dī huí xié rì qù hé zhī,wú néng duǎn gē zi qí luàn。

陈一甫观察六十双寿

郑孝胥

自奉至约意若吝,忽斥千金付灾赈。zì fèng zhì yuē yì ruò lìn,hū chì qiān jīn fù zāi zhèn。
贤者固应不可测,莫讶衣冠类寒畯。xián zhě gù yīng bù kě cè,mò yà yī guān lèi hán jùn。
廉吏家风国史存,平生阿堵岂轻言。lián lì jiā fēng guó shǐ cún,píng shēng ā dǔ qǐ qīng yán。
齐眉黻佩能相警,犹有图书遗子孙。qí méi fú pèi néng xiāng jǐng,yóu yǒu tú shū yí zi sūn。

陈母刘夫人七十寿诗

郑孝胥

博通经史善讲肄,抗颜为师德尤备。bó tōng jīng shǐ shàn jiǎng yì,kàng yán wèi shī dé yóu bèi。
登堂正似老书生,教子还成清白吏。dēng táng zhèng shì lǎo shū shēng,jiào zi hái chéng qīng bái lì。
济济名门众共称,家风勤学逮孙曾。jì jì míng mén zhòng gòng chēng,jiā fēng qín xué dǎi sūn céng。
吉祥文字何妨浅,念佛栽花即寿徵。jí xiáng wén zì hé fáng qiǎn,niàn fú zāi huā jí shòu zhēng。

十月初九日侗伯立之向元同游罗氏菊圃

郑孝胥

今秋为菊归稍迟,霜风累日如见期。jīn qiū wèi jú guī shāo chí,shuāng fēng lèi rì rú jiàn qī。
北花较早南花晚,三子语我良其时。běi huā jiào zǎo nán huā wǎn,sān zi yǔ wǒ liáng qí shí。
此间花事推罗叟,扁舟迎客来水湄。cǐ jiān huā shì tuī luó sǒu,biǎn zhōu yíng kè lái shuǐ méi。
一窗斜日正耀眼,殊色异态纷呈姿。yī chuāng xié rì zhèng yào yǎn,shū sè yì tài fēn chéng zī。
丰者沉吟若含醉,瘦者纵逸若扬眉。fēng zhě chén yín ruò hán zuì,shòu zhě zòng yì ruò yáng méi。
舒者萦回若起舞,虬者敛抑若凝思。shū zhě yíng huí ruò qǐ wǔ,qiú zhě liǎn yì ruò níng sī。
仰黄俯紫已堪念,忽有飞白搴云旗。yǎng huáng fǔ zǐ yǐ kān niàn,hū yǒu fēi bái qiān yún qí。
好奇流睇绯与褐,何来粉碧端可疑。hǎo qí liú dì fēi yǔ hè,hé lái fěn bì duān kě yí。
主人指点宾太息,终岁辛苦报以斯。zhǔ rén zhǐ diǎn bīn tài xī,zhōng suì xīn kǔ bào yǐ sī。
偶获新种极秘贵,不愿市担偷易赀。ǒu huò xīn zhǒng jí mì guì,bù yuàn shì dān tōu yì zī。
能来数观诚不吝,吾侪矜癖同此痴。néng lái shù guān chéng bù lìn,wú chái jīn pǐ tóng cǐ chī。

为温毅夫题津楼话别图

郑孝胥

从亡寥寥才几人,居者行者同苦辛。cóng wáng liáo liáo cái jǐ rén,jū zhě xíng zhě tóng kǔ xīn。
政要讲义书已毕,何异晨夕承咨询。zhèng yào jiǎng yì shū yǐ bì,hé yì chén xī chéng zī xún。
我闻遗民多避地,岛族独能重忠义。wǒ wén yí mín duō bì dì,dǎo zú dú néng zhòng zhōng yì。
丈夫不死天所留,不用临歧挥别泪。zhàng fū bù sǐ tiān suǒ liú,bù yòng lín qí huī bié lèi。

杂诗

郑孝胥

平生颇自克,无病效可见。píng shēng pǒ zì kè,wú bìng xiào kě jiàn。
岁寒就摇落,违天定何恋。suì hán jiù yáo luò,wéi tiān dìng hé liàn。
短长虽有期,痛苦亦姑遣。duǎn zhǎng suī yǒu qī,tòng kǔ yì gū qiǎn。
持此语儿曹,聊比勤小善。chí cǐ yǔ ér cáo,liáo bǐ qín xiǎo shàn。

杂诗

郑孝胥

古人多爱酒,以药助使狂。gǔ rén duō ài jiǔ,yǐ yào zhù shǐ kuáng。
醉则全于天,狂则亡其乡。zuì zé quán yú tiān,kuáng zé wáng qí xiāng。
是皆恣放浪,而不甘处常。shì jiē zì fàng làng,ér bù gān chù cháng。
自戕反为乐,贤智过益彰。zì qiāng fǎn wèi lè,xián zhì guò yì zhāng。

杂诗

郑孝胥

老至甚为衰,颇喜躬操作。lǎo zhì shén wèi shuāi,pǒ xǐ gōng cāo zuò。
亲者觉渐疏,爱者意稍薄。qīn zhě jué jiàn shū,ài zhě yì shāo báo。
推此及耄期,孤往趋寂寞。tuī cǐ jí mào qī,gū wǎng qū jì mò。
人生羡长生,况味乃殊恶。rén shēng xiàn zhǎng shēng,kuàng wèi nǎi shū è。