古诗词

刘文蔚

感旧

刘文蔚

最难忘处粤王台,榕树阴中一棹回。zuì nán wàng chù yuè wáng tái,róng shù yīn zhōng yī zhào huí。
鳄浪白浮番舶远,佛桑红压戍楼开。è làng bái fú fān bó yuǎn,fú sāng hóng yā shù lóu kāi。
天涯岂为探奇到,海角原非采药来。tiān yá qǐ wèi tàn qí dào,hǎi jiǎo yuán fēi cǎi yào lái。
曾记西灵官阁下,数枝茉莉手亲栽。céng jì xī líng guān gé xià,shù zhī mò lì shǒu qīn zāi。

题万里壮游图为吴九洛宗作

刘文蔚

人生底合家乡住,苦恨年年事章句。rén shēng dǐ hé jiā xiāng zhù,kǔ hèn nián nián shì zhāng jù。
闭门但作候虫吟,束身已受书城锢。bì mén dàn zuò hòu chóng yín,shù shēn yǐ shòu shū chéng gù。
千古英雄重壮游,万里关河倏来去。qiān gǔ yīng xióng zhòng zhuàng yóu,wàn lǐ guān hé shū lái qù。
挂席方乘赤鲤风,跨鞍直达黄龙戍。guà xí fāng chéng chì lǐ fēng,kuà ān zhí dá huáng lóng shù。
伟业多从騕袅成,壮怀那怕支祁怒。wěi yè duō cóng yǎo niǎo chéng,zhuàng huái nà pà zhī qí nù。
濮阳公子真人豪,胸中兵甲饶戎韬。pú yáng gōng zi zhēn rén háo,xiōng zhōng bīng jiǎ ráo róng tāo。
腾崖越堑望沧海,已觉谈笑无连鳌。téng yá yuè qiàn wàng cāng hǎi,yǐ jué tán xiào wú lián áo。
雪花扑面大于掌,同云黯黮连洪涛。xuě huā pū miàn dà yú zhǎng,tóng yún àn dǎn lián hóng tāo。
獠奴走逐寒起粟,游兴转共冰山高。liáo nú zǒu zhú hán qǐ sù,yóu xīng zhuǎn gòng bīng shān gāo。
呜呼人生贵适意,安能瑟缩同蛴螬。wū hū rén shēng guì shì yì,ān néng sè suō tóng qí cáo。
燕公诗得江山助,坡老文从海外超。yàn gōng shī dé jiāng shān zhù,pō lǎo wén cóng hǎi wài chāo。
手持一编窘跬步,何如六幕穷周遭。shǒu chí yī biān jiǒng kuǐ bù,hé rú liù mù qióng zhōu zāo。
披图我亦思遐举,拟负长剑同游遨。pī tú wǒ yì sī xiá jǔ,nǐ fù zhǎng jiàn tóng yóu áo。